Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2836 - Chương 2836: Giúp Anh Chết

Chương 2836: Giúp Anh Chết

Sắc mặt Tào Dương liên tục biến đổi: “Thật hay giả vậy?"

“Không tin thì anh có thể thử một lần."

Dương Gian nói tiếp: “Thế nhưng tôi không có thời gian tiếp tục lãng phí với anh, tôi còn phải đi tìm những đội trưởng khác.

Hiện tại anh đã thoát khỏi vây khốn rồi, ngày mai phải đàng hoàng đến tổng bộ tham gia hội nghị.

Nếu anh không đến, vậy thì tôi coi như anh đã chết."

“Nếu anh không chết, vậy tôi giúp anh đi chết."

“Được rồi, tự anh chơi đi, tôi đi đây"

Hắn không tiếp tục chậm trễ nữa, lúc này Tào Dương tạm thời thoát khỏi người nhận hàng kia là đủ rồi.

Vì vậy hiện tại Dương Gian xoay người rời đi không chút do dự.

Dù hắn cảm thấy rất hứng thú về người nhận hàng này, nhưng trước mắt không phải lúc trêu chọc một con lệ quỷ khủng bố như thế, dù hiếu kỳ thì cũng phải giữ trong lòng.

Tào Dương há miệng muốn nói gì đó, nhưng Dương Gian đã biến mất không thấy bóng dáng.

Quỷ vực của Dương Gian rất nhanh, có lẽ lúc này đã đi ra bên ngoài cách đây mười km, dù Tào Dương muốn giữ lại thì cũng không có cách nào.

"Chắc hẳn phán đoán của Dương Gian không sai, chỉ là mình không dám thử trong tình huống này."

Tào Dương hơi đau đầu.

Nhưng chuyện này là một tai họa ngầm, chẳng qua trước mắt chỉ có thể tạm thời gác lại.

"Những tên đội trưởng này, nếu không phải mất tích thì đều đang xử lý mối phiền toái mà họ gặp phải trong sự kiện linh dị, chỉ có vài người là rảnh rỗi không có chuyện gì.

Xem ra mình muốn gọi tất cả mọi người tới để mở hội nghị thực sự có chút khó khăn, hy vọng người tiếp theo đừng rước thêm phiền cho mình."

Dương Gian thầm nói.

Hắn muốn đi tới trạm tiếp theo.

Nhớ lại tư liệu về các đội trưởng ở trong đầu, chỉ còn lại hai đội trưởng vẫn chưa gặp mặt là Vương Sát Linh ở thành phố Đại Đông, một người khác tên là Trương Chuẩn.

Hắn từng qua lại với người thứ nhất, người thứ hai thì chưa từng gặp, cũng không hề xuất hiện.

"Đi tìm Vương Sát Linh trước"

Dương Gian quyết định đến thành phố Đại Đông trước.

Nhân tiện xem xem chiếc đồng hồ quả lắc của cổ trạch nhà họ Vương có còn ở đó hay không.

Hắn mơ ước nó đã lâu, chỉ là năng lực chưa đủ nên không thể lấy đi.

--- Thành phố Đại Đông, đây không phải lần đầu tiên Dương Gian đến đây, lần trước hắn đến thành phố này là vì một số thù hận cá nhân, hắn không lạ gì nơi này.

Dương Gian vẫn còn nhớ rõ trải nghiệm làm trước.

Điều đáng tiếc duy nhất là lần trước đây không giết chết tên ngự quỷ nhân Trần Kiều Dương, bây giờ đã qua lâu rồi, tên Trần Kiều Dương đó vẫn chưa hề xuất hiện trở lại.

Điều này càng khiến hắn lo lắng hơn.

Trên những con phố nhộn nhịp, người ra người vào.

Sự xuất hiện đột ngột của Dương Gian không hề khơi dậy sự chú ý của bất kỳ ai xung quanh.

Hắn rất tự nhiên xuất hiện trong đám đông, đi trên đường giống như hầu hết những người qua đường.

"Mình đi ăn gì trước đã."

Khi đến thành phố Đại Đông, Dương Gian không đi tìm Vương Sát Linh ngay mà định nghỉ ngơi một chút, ăn chút gì đó sau đó mới tiếp tục hành động tiếp.

Bây giờ vẫn còn sớm, mới chín giờ rưỡi tối.

Hắn chỉ mất vài giờ để từ tổng bộ đi vòng quanh đất nước, gặp gỡ một số đội trưởng, thậm chí xử lý một số vấn đề linh dị.

Hiệu quả này cũng xứng đáng với giá mà tổng bộ trả cho hắn.

Dương Gian đến một quán ăn và gọi một đĩa thịt nướng, hải sản và nhiều thứ khác.

Trước kia hắn rất thích ăn những thứ này, nhưng không biết từ khi nào hắn đã dần mất đi sở thích ăn đồ ăn, thậm chí hầu hết thời gian hắn còn không ăn thức ăn.

Dù sao thì ngay cả khi cơ thể bây giờ của hắn chết đi thì cũng không ảnh hưởng đến các hoạt động của hắn, thứ hỗ trợ hắn là sức mạnh linh dị thuộc về quỷ ảnh.

Một người cũng không thể ăn hết cả một bàn hải sản và thịt nướng, gọi món kiểu này quả thực rất lãng phí.

Nhưng điều mà Dương Gian cần không phải là ăn hết những thứ này, mà là tìm một chỗ nghỉ ngơi.

"Vẫn nên gọi cho Vương Sát Linh trước vậy."

Dương Gian vừa ăn vừa cầm điện thoại di động và bấm số.

Tư liệu mà tổng bộ cung cấp có chứa thông tin liên lạc của tất cả các đội trưởng, nhưng liệu những thông tin liên lạc này đã hết hạn hay chưa thì không ai hay biết.

Tuy nhiên, trong trường hợp bình thường, số điện thoại này có thể liên lạc với Vương Sát Linh.

Điện thoại nhanh chóng được gọi đi nhưng không có ai bắt máy.

Dương Gian không vội, hắn vừa uống coca vừa ăn xiên que và tiếp tục gọi lần thứ hai.

Lần thứ hai, điện thoại đổ chuông không bao lâu thì có người bắt máy.

"Dương Gian? Là cậu, sao cậu lại gọi cho tôi?"

Giọng của Vương Sát Linh phát ra từ điện thoại.

Dương Gian nói: "Tổng bộ sắp tới sẽ tổ chức cuộc họp đội trưởng, tổng bộ muốn anh tới một chuyến.

Trước đó chắc đã thông báo cho anh rồi nhưng anh đã từ chối.

Bây giờ tổng bộ yêu cầu tôi đến thành phố Đại Đông để mời anh đến cuộc họp.

Không biết anh có thể nể mặt tôi không?"

"Tôi biết về cuộc họp đội trưởng, tôi không phản đối việc đi họp, nhưng tôi đang vướng chuyện với Diệp Chân của thành phố Đại Hải, bây giờ không thể đi được.

Nếu cậu có thể giúp tôi giải quyết rắc rối này, tôi sẽ đến tổng bộ với cậu ngay lập tức."

Vương Sát Linh rất sảng khoái trả lời.

Bình Luận (0)
Comment