Tuy nhiên, căn nhà cổ này trông hơi âm u, bình thường dù có người đi ngang qua cũng chỉ liếc vội một cái chứ chẳng dám đặt chân vào bên trong.
Nhưng lại chẳng có vấn đề gì với Dương Gian.
Hắn cầm lon Coca, đi về phía căn nhà cổ đó, cánh cửa sắt đằng trước vang lên một tiếng "rầm"
rồi rồi tự động mở ra.
"Dù sao mình cũng đang rảnh, đi dạo một vòng cũng được"
Dương Gian đi một mình, hắn muốn nhìn thử xem chiếc đồng hồ quả lắc còn bên trong căn nhà cổ kia hay không.
Ngay khi hắn vừa bước đến gần căn nhà cổ đã xuất hiện một vài thay đổi quỷ dị.
Vốn dĩ trong sân không có thứ gì, chẳng biết từ lúc nào bỗng xuất hiện rất nhiều cỗ quan tài, những cỗ quan tài này trông cực kỳ cũ kỹ, trên bề mặt đã tróc rất nhiều Sơn, nhưng trông vẫn khá mới, có vẻ chưa hư hỏng gì.
Những cỗ quan tài này trông rất bình thường, bên trong mỗi cái quan tài có từng xác chết đang nằm.
"Có nhiều quỷ trong căn nhà cổ này đều bị đồng hồ quả lắc giam giữ tại các khung thời gian khác nhau.
Vậy nên tòa nhà cổ này.
nhìn có vẻ bình thường nhưng vẫn có những mối nguy hiểm nhất định, hơn nữa lúc bước vào trong căn nhà cổ, tốt nhất là tránh đi vào bằng cửa chính, phòng trường hợp trúng phải lời nguyền của đồng hồ quả lắc."
Dương Gian nhảy vào trong từ một cửa sổ không khóa.
Phòng khách của căn nhà cổ này khá rộng rãi và khô ráo, tuy nó phủ đầy bụi bặm nhưng lại chẳng ẩm mốc chút nào, tuy nhiên trong bầu không khí xung quanh luôn có một luồng khí tức lạnh lẽo mà chẳng thể xua tan.
Thế nhưng hắn vừa mới bước vào đã lập tức thấy một người quái dị bên trong phòng khách.
Đó là một người đàn ông trung niên, vẻ mặt hắn ta không chút thay đổi, nét mặt chết lặng cứ như một cái xác chết.
"Đây là cha của Vương Sát Linh, Vương Lục"
Dương Gian híp mắt lại quan sát tỉ mỉ người này.
À không, giờ hắn ta đã không còn là người nữa rồi, mà là lệ quỷ.
"Vương Sát Linh làm gì cũng rất cẩn thận, không ngờ anh ta lại để cha của mình ở trong căn nhà cổ này để đề phòng bất cứ lúc nào, chẳng lẽ vì anh ta sợ người khác có ý đồ gì với đồng hồ quả lắc đó hay sao? Lại còn nói sợ nơi này bị người khác chiếm giữ nên thả luôn con quỷ ở đây để cảnh cáo và đe dọa những người khác."
Trong lòng hắn không kìm chế được mà suy đoán.
"Nói vậy, nếu bây giờ anh ta để cha mình ở đây, vậy chỉ còn ông nội, bà nội và mẹ của anh ta đang đối đầu với Diệp Chân?"
"Nếu thế, một mình Diệp Chân vẫn chẳng đánh thắng nổi ba con quỷ, thì thậm chí Vương Sát Linh cũng chẳng cần điều khiển hết tất cả quỷ của anh ta."
"Thực lực của hai người này chênh lệch rất lớn."
Ánh mắt Dương Gian hơi chuyển động.
"Cho nên, nếu muốn đối phó với Vương Sát Linh thì phải giết chết mấy con quỷ của anh ta, nhưng ông bà nội của anh ta vừa ra mặt, liệu ai trong giới linh dị bây giờ có thể chắc chắn sẽ chiến thắng? Chỉ có thể vừa tránh né đòn đánh của hai con quỷ vừa tấn công vào chính Vương Sát Linh."
Sau đó, Dương Gian uống hết lon Coca đang cầm rồi ném về lệ quỷ ở phía trước.
Keng! Lon nước đập vào đầu của lệ quỷ, sau đó bắn sang một bên.
Dường như con quỷ cũng có chút phản ứng, nó xoay cổ nhìn về phía Dương Gian, nhưng vẫn chưa làm gì.
"Dù như thế mà nó vẫn không định tấn công mình sao?"
Thấy vậy, Dương Gian bỏ qua con quỷ này, đi vòng qua nó rồi bước vào sâu trong căn nhà cổ.
Hắn có một phần trí nhớ của Trần Kiều Dương, nên biết rõ kết cấu của căn nhà cổ này.
Thậm chí hắn còn biết cả vị trí của chiếc đồng hồ quả lắc.
Nhưng dù hắn có biết chính xác địa điểm, lại chẳng biết thời gian cụ thể là bao giờ.
Rất nhanh sau đó, hắn đã đến một chỗ trong căn nhà cổ.
Nơi này cũng chẳng phải chỗ nào bí mật, chỉ nằm trong một góc của hành lang.
Dương Gian dừng bước lại, nhìn chằm chằm bức tường ở bên cạnh.
Mặc dù bức tường này trống trơn chẳng có gì cả, nhưng hắn biết thật ra đồng hồ quả lắc ở ngay chỗ này, chỉ không có ở thời điểm này mà thôi, mà nó từng tồn tại ở đây vào lúc trước.
Tuy nhiên mỗi lần đồng hồ quả lắc chỉ mở trong nửa giờ, phạm vi ảnh hưởng cũng có hạn, chỉ vẻn vẹn trong phạm vi căn nhà cổ này mà thôi.
Nhưng Dương Gian vẫn phải tìm thấy nó, và nhất định phải mở nó lên, chỉ là không biết trong thời gian bao lâu mà thôi, có khi chỉ một phút là có thể tìm thấy, cũng có khi mười phút, hay thậm chí là nửa tiếng... Vì hắn cũng không rõ đâu là thời điểm cất giấu đồng hồ quả lắc, chỉ có thể thử liên tục mới được.
"Mình có thể mở rộng trong phạm vi ra, chỉ cần mở tám tầng Quỷ Vực là được.
Nhưng chẳng qua lần đầu mình mở tám tầng Quỷ Vực phải nhờ có một lão thi áp chế quỷ nhãn mới có thể mở được nửa tiếng, lần thứ hai mở ở khách sạn Caesar cũng chỉ được có vài phút đồng hồ, còn với thực lực bây giờ của mình thì miễn cưỡng lắm mới có thể điều khiển nó."
"Trả giá đắt quá, không đáng đầu".
Dương Gian suy nghĩ rồi khẽ lắc đầu.