“Định nghĩa tầng thứ nhất? Còn có tầng thứ hai?"
Dương Gian hỏi ngay.
Vương Tiểu Minh tiếp tục giải đáp: “Sau khi cậu tiếp nhận định nghĩa tầng thứ nhất rồi, từ bỏ hình người chính là khái niệm sau đó, như vậy khái niệm tầng thứ hai chính là, khi tư duy của người sống liên tục bị ảnh hưởng bởi linh dị, hành vi cử chỉ của cá nhân đều xuất hiện thay đổi, thời gian lâu dài thì hành vi của nó càng giống ác quỷ.
Vậy đến cùng nó là người hay là quỷ?"
“Ý thức của người sống, hành vi của lệ quỷ? Dùng ý thức để nhìn nhận người, hay dùng hành vi để nhìn nhận người?"
Dương Gian nhíu mày.
"Cậu đúc kết không sai, cá nhân tôi cho rằng một người có hành vì của con người thì hắn mới là người, dù người này cũng không tồn tại dưới hình thể con người.
Nếu một người luôn luôn duy trì phương thức hành động của quỷ, cho dù là có hình thức tư duy của con người thì tôi vẫn cảm thấy nó là quỷ như cũ, mà giấy da người mà cậu muốn tìm tòi nghiên cứu thuộc về vế sau."
“Nói đơn giản thì nó là một người có ý thức, thế nhưng lại hành động theo hành vi của quỷ, là một sự tồn tại rất nguy hiểm"
Vương Tiểu Minh nói.
Dương Gian hơi híp mắt lại: “Cho nên đây chính là bí mật của giấy da người? Một ngạ quỷ nhân tồn tại dưới phương thức da người, nhưng bị linh dị ăn mòn quá sâu nên hành vi giống một con lệ quỷ hơn."
“Đúng là như vậy."
Vương Tiểu Minh tiếp lời: “Chuyện này không quá khó hiểu đối với cậu.
Lý Quân là một ví dụ rất tốt, mặc dù hắn đã chết nhưng A Hồng lại vẽ hắn ra.
Mặc dù hắn là quỷ nhưng vẫn hành động theo hành vi và suy nghĩ của Lý Quân.
Cho nên chúng ta vẫn định nghĩa hắn là người."
“Trên thực tế, nếu thật sự muốn phán định thì Lý Quân chính là quỷ, vì không thể tìm được bất cứ điểm đặc biệt nào của con người ở trên thân thể của hắn.
Giấy da người chính là một vật trái ngược lại với Lý Quân mà thôi, sự chênh lệch duy nhất chính là phía trên thân nó ký gửi sức mạnh linh dị biết được tương lai."
“Loại dự đoán kia rất chuẩn, hơn nữa thời gian còn rất dài, không chỉ vài phút, vài canh giờ, mà là vài tháng, thậm chí là một năm hoặc hai năm.
Nếu cậu có thể lợi dụng tốt thì cậu có thể khống chế tương lai."
Lúc này trong đầu Dương Gian đang nhanh chóng suy nghĩ.
Hắn nhớ lại các dấu hieuj ở trên giấy da người trước đó.
Hoàn toàn chính xác.
Giấy da người tựa như có ý thức của người sống, có thể bị hắn uy hiếp, cũng có thể nói ra một vài chuyện sắp xảy ra ở tương lai.
Thế nhưng loại tương lại kia không phải cố định mà là dự đoán, bạn có thể thay đổi.
"Vậy thân phận của giấy da người là ai? Lúc còn sống là ai."
Dương Gian tiếp tục hỏi.
Lúc này Vương Tiểu Minh nhẹ nhàng ho khan một tiếng: “Không biết, có lẽ là một người không chế lệ quỷ thất bại, có lẽ là ngự quỷ nhân thời kỳ dân quốc, có lẽ là một người may mắn còn sống sót dưới một phương thức đặc biệt khi đối kháng với lệ quỷ... Thân phận không quan trọng, quan trọng là... Cậu biết thân phận hiện tại của nó là được."
“Nó rất thú vị đấy, tôi có dự cảm chẳng mấy chốc anh sẽ cần nó.
Dù sao thì linh dị quỷ hồ cũng không dễ ăn cắp như vậy, thân thể này của anh không còn chống đỡ được bao lâu nữa, dưới tình huống không còn cách nào nữa, anh cần giấy da người dự đoán ra một đường sống tiếp cho anh."
“Cho nên, nhất định phải gìn giữ nó cho tốt, không được đút cho tiểu quỷ chết đói kia của cậu."
Dương Gian nói: “Khả năng cao chủ kiến của của nó sẽ hại chết tôi."
“Chỉ là có khả năng mà thôi, chỉ cần nó còn tuân theo hành vi của quỷ, vậy thì nó sẽ nói dối rất khó, vì nói dối là hành vi vi phạm quy luật làm việc mà quỷ tuân theo, bởi vậy nội dung của nó chắc chắn chân thật, cùng lắm chỉ là giấu giếm vài mẩu tin tức then chốt mà thôi."
Vương Tiểu Minh nói.
"Suy đoán của anh rất hay"
Dương Gian gật đầu.
Giấy da người đúng là như thế, không nói dối mà chỉ giấu giếm tin tức then chốt thôi, gài bẫy bạn trong lúc lơ đãng, nhưng nếu bạn có thể nhận ra được thì có thể sử dụng nó miễn phí rồi.
"Nếu đáp án làm cậu hài lòng, vậy xem như lần giao dịch này của chúng ta đã hoàn thành, đúng không."
Vương Tiểu Minh lên tiếng.
Dương Gian đáp lại: “Xem là như vậy đi, đáp án của anh đưa ra sự chỉ dẫn rất lớn cho tôi, có điều tôi vẫn phải xác minh một lần."
“Vậy chúng ta cần phải trò chuyện một chút về sự tình thứ hai."
Vương Tiểu Minh điều khiển xa lăn điện đi tới.
"Chuyện gì? Chuyện hội nghị đội trưởng hay là cái chết của người phụ trách Cao Minh."
Dương Gian nói.
Vương Tiểu Minh phản bác: “Không phải cái nào hết, là chuyện của em trai tôi, Vương Tiểu Cường"
“Em trai anh Vương Tiểu Cường?"
Ánh mắt Dương Gian khựng lại.
Một khắc sau.
Âm!
Một tiếng súng đột nhiên vang lên, vọng lại trong tiểu khu cũ kỹ này.
"Chuyện gì vậy? Thẩm Lương ở cách đó không xa để ý nghe thấy được tiếng động thì lập tức mang người chạy tới.
Con người hắn co rụt lại khi nhìn thấy hung thủ nổ súng.