Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2930 - Chương 2930: Chuột Nhắt

Chương 2930: Chuột Nhắt

Hắn mở ra một quỷ nhãn, tuy nhiên đây chỉ là quỷ vực tầng thứ nhất mà thôi, nhưng quỷ vực tầng này khác với quỷ vực tầng một lúc trước, đây là quỷ vực của quỷ hỏa kết hợp với quỷ vực của quỷ nhãn, cường độ của quỷ vực vượt hơn hẳn lúc trước.

Hắn lại mở ra quỷ nhãn thứ hai.

Dường như không có gì thay đổi, nhưng xung quanh lại cảm có cảm giác nóng ran đến mức đau đớn, vậy mà Trương Tiện Quang vẫn chưa hiện ra.

Quỷ nhãn thứ ba được mở ra.

Đây là quỷ vực tầng thứ ba.

Lúc này ánh sáng ở xung quanh chói lóa, thậm chí có thể thấy quỷ hỏa quỷ dị đang nhảy múa trên mặt đất, những người khác cảm nhận được làn da của mình bị thiêu đốt đến mức đỏ bừng, nếu tiếp tục ở lại đây e rằng sẽ bị cháy xém.

"Vẫn chưa đủ sao?"

Dương Gian thầm nghĩ, hắn mở ra quỷ nhãn thứ tư, quỷ vực cũng mở đến tầng thứ tư.

Lúc này, khắp nơi trong thế giới màu vàng óng bị ánh lửa bao trùm, vạn vật bị đốt cháy, không còn ngạ quỷ nhân nào có thể ở đây được nữa, chỉ cần đứng ở đây hơn mười giây, cả người sẽ biến thành một người lửa, bị quỷ hỏa nuốt chửng.

Trong quỷ vực bị hỏa quang bao phủ, một bóng dáng mơ hồ mờ ảo đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

"Là Trương Tiện Quang, anh ta ở đó."

Chu Đăng híp mắt lại, lập tức chỉ về phía trước và nói.

Nơi này là quỷ vực của Dương Gian, đương nhiên hắn phát hiện ra Trương Tiện Quang ngay lập tức.

Hắn nói: "Vẫn chưa đủ, quỷ vực tầng thứ tư chỉ khiến anh ta hiện thân, cần phải củng cố thêm mới thật sự tiếp xúc được với quỷ vực của Trương Tiện Quang"

"Quỷ vực ở cảnh giới này vẫn không có cách nào chạm tới anh ta à?"

Liễu Tam rất kinh ngạc.

Hắn cảm thấy quỷ vực này của Dương Gian đã có thể uy hiếp được mấy người đội trưởng, nhưng không ngờ đối thủ lại càng trốn sâu hơn.

"Hắn muốn làm gì, đương nhiên sẽ ẩn thân thật tốt.

Tuy nhiên, nếu đánh nhau thì quỷ vực của anh ta vẫn không thắng được tôi."

Trong lúc Dương Gian nói chuyện, quỷ nhãn thứ năm mở ra.

Dựa theo những gì xảy ra vào lúc trước, quỷ vực tầng thứ năm của hắn đủ để kéo những lệ quỷ có mức độ nguy hiểm một chút ra khỏi thế giới thực.

Nhưng vào lúc này, khi quỷ nhãn mở ra, Trương Tiện Quang vẫn không bị ảnh hưởng chút nào.

Chỉ là thân hình của hắn hiện rõ hơn trong phút chốc, không còn mờ ảo nữa, người ta có thể chạm vào được rồi.

Nhưng, khi Dương Gian mở ra quỷ vực tầng này, hắn lại phát hiện tất cả hỏa quang đã biến mất, ngay cả màu vàng kim chói mắt trong quỷ vực cũng phai nhạt trong chớp mắt, trở lại màu như lúc đầu, ở khắp nơi còn hiện ra một chút màu đỏ tươi.

"Quỷ hỏa của Lý Quần kết hợp với lửa lò chỉ có thể cháy đến quỷ vực tầng thứ tự sao? Nếu tiếp tục thì linh dị của quỷ nhãn sẽ chiếm ưu thế lần nữa."

Dương Gian cảm nhận được những thay đổi của quỷ vực vì trong tầm mắt của hắn lại xuất hiện màu đỏ quen thuộc.

Nếu hắn mở ra quỷ vực tầng thứ sáu, e rằng quỷ vực sẽ biến trở lại thành màu đỏ.

Rất rõ ràng, nếu chỉ dựa vào quỷ hỏa và một chút lửa lò thì không thể so nổi với quỷ nhãn, hai loại linh dị này cũng không bằng nhau.

Nhưng những điều này không gây cản trở gì cả, dù sao có thể đốt đến quỷ vực tầng thứ tư đã rất khủng bố rồi.

Lúc này, Dương Gian bước nhanh về phía Trương Tiện Quang: "Quỷ vực của gã này là tồn tại mạnh nhất trong số những ngự quỷ nhân mà tôi từng thấy, hơn nữa người khác còn phải dựa vào phương tiện mới có thể chạm vào anh ta.

Nếu anh ta ở bên ngoài giết người rồi lẩn trốn, vậy sẽ không có người nào tìm được anh ta.

May mà anh ta ở trong thế giới của quỷ họa, hơn nữa cũng không định chạy trốn"

Dương Gian đi tới trước mặt Trương Tiện Quang.

Lúc này, hắn cầm thanh đại đao loang lổ vết rỉ sét trong tay, không nhúc nhích đứng y nguyên ở nơi đó, cái đầu hơi cúi xuống, mắt nhắm lại, cả người chìm vào trạng thái ngủ say.

Dương Gian hề niệm tình chút nào, đinh quan tài đâm xuyên qua hai tay của hắn và đóng xuống mặt đất.

Một tiếng “keng"

vang lên, thanh đại đao loang lổ vết rỉ sắt rơi xuống đất.

Ngay sau đó, quỷ vực tan biến, tất cả hiện tượng kỳ lạ lại biến mất, bầu trời lại trở nên âm u lần nữa.

Nhưng Trương Tiện Quang không biến mất nữa, hắn bị định quan tài đóng chặt, tất cả linh dị chìm vào trạng thái im lìm, bây giờ hắn chỉ là một người bình thường mà thôi.

"Dương Gian, cậu có muốn thanh đao bị rơi kia không? Không cần thì đưa nó cho tôi.

Có được không?"

Lúc này, cặp mắt của Chu Đăng nhìn chằm chằm thanh đại đao rơi dưới đất.

"Không thể cho anh, vũ khí của Trương Tiện Quang có linh dị rất đặc biệt.

Tôi phải lấy nó đi."

Nước đọng dưới chân Dương Gian chuyển động, sau đó chảy về phía thanh đại đao rơi dưới đất kia.

Ngay sau đó, nước đọng tụ lại một cỗ tạo thành vũng nước và nuốt mất thanh đại đao loang lổ vết rỉ sét rất nhanh.

Dương Gian đã phải chịu tổn thất khá lớn trong tay vũ khí linh dị này, hắn phải lấy nó về nghiên cứu, biết đâu nó có thể bổ sung những thiếu sót trong vũ khí linh dị của mình.

"Chu Đăng, vì sao da mặt anh lại dày thế hả?"

Hà Ngân Nhi liếc mắt nhìn hắn rồi hỏi.

Bình Luận (0)
Comment