Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2931 - Chương 2931: Trận Chiến Cuối Cùng

Chương 2931: Trận Chiến Cuối Cùng

Dù vũ khí linh dị kia rất mạnh, nhưng mọi người đều biết đó là chiến lợi phẩm của Dương Gian.

Chu Đăng trợn mắt nhìn lại: "Tôi chỉ hỏi thử một chút thôi.

Nếu đội trưởng Dương không thích, hoặc không muốn thì sao? Hỏi một chút có sao đâu."

"Vậy tôi có thể kiểm tra thi thể của Trương Tiện Quang không, nói không chừng trên người anh ta còn vật nguy hiểm nào khác?"

Hắn lại nghĩ ra ý tưởng khác.

"Đừng ồn ào nữa.

Gã này rất nguy hiểm, ai mà biết trên thi thể còn sót lại chiêu trò gì không, giam giữ thi thể của anh ta lại mới là cách làm an toàn nhất.

Đây không phải là thế giới trong quỷ họa sao, chúng ta không tìm được nơi chứa khí thích hợp."

Liễu Tam nghiêm túc nói.

Dương Gian đáp lời: "Để thi thể của anh ta chìm xuống hồ."

Bãi nước đọng tiếp tục bao trùm thi thể của Trương Tiện Quang sau khi đã nuốt chửng thanh đại đao kia.

Ngay sau đó, thi thể rơi vào trong vũng nước đọng gây ra tiếng động mạnh, sau đó nó nhanh chóng chìm xuống nước.

Chỉ chớp mắt sau Trương Tiện Quang đã biến mất.

Sau khi làm xong những việc này, mọi chuyện ở nơi này mới chính thức kết thúc.

"Thật đáng tiếc".

Chu Đăng trơ mắt nhìn thi thể của Trương Tiện Quang biến mất, hắn thật sự cảm thấy có chút tiếc nuối.

"Nến hành động bước tiếp theo rồi."

Dương Gian biết mình không có thời gian nghỉ ngơi, hắn vẫn phải tiếp tục hành động.

Liễu Tam nói: "E rằng tôi không thể tham gia hành động tiếp theo rồi, cậu dẫn Hà Ngân Nhi, Chu Đăng và Lục Chí Văn đi đi.

Tôi ở đây trông coi Vệ Cảnh và Lý Nhạc Bình, chờ tin tốt của mọi người."

Hắn đã đấu tranh đến giới hạn rồi, lúc này phải lùi lại thôi.

"Được rồi, vậy chúng ta chia nhau ra hành động."

Dương Gian nói tiếp: "Các người vẫn có thể đánh tiếp chứ, đúng không?"

"Tôi không thành vấn đề."

Chu Đăng vội nói tiếp: "Tôi vẫn chưa thật sự ra tay mà, dù tôi đã bị thương nhẹ, nhưng chuyện này không gây cản trở chút nào."

"Trạng thái của tôi cũng không có vấn đề gì.

Tuy nhiên, tôi không còn nhiều phương tiện để sử dụng, rất khó phát huy được thực lực như lúc trước."

Hà Ngân Nhi nói.

Vào lúc trước, cô được bảo vệ rất tốt trong những lần giao đấu nên không hề bị thương, nhưng cô lại hao hụt vài món phương tiện.

Lục Chí Văn nói: "Tôi vẫn ổn."

"Đã không có vấn đề gì vậy chúng ta xuất phát thôi."

Dương Gian nói xong lại liếc nhìn Liễu Tam một chút.

Liễu Tam gật đầu tỏ ý không thành vấn đề.

Dương Gian không nói thêm nữa, quỷ vực tràn ra, lập tức đưa ba người rời khỏi ngôi trường tiểu học bỏ hoang tại thị trấn Song Kiều.

Trước khi đi, hắn không quên dìm những lệ quỷ đã bị đốt cháy ở xung quanh xuống quỷ hồ, tránh tình huống tro tàn lại cháy, gây thêm phiền phức không cần thiết.

"Thế giới Quỷ Hoạ rộng lớn hơn trước kia rất nhiều, muốn tìm ra Trương Tiện Quang chân chính không phải là một chuyện dễ dàng.

Vả lại, trong thế giới Quỷ Hoạ có quỷ, nếu cứ tìm như mò kim đáy bể thì chẳng những lãng phí thời gian, hơn nữa còn dễ gặp phải nguy hiểm"

Hà Ngân Nhi nói.

Cô ngước nhìn bầu trời mờ mịt mênh mông vô bờ, trong lòng chợt trào dâng một loại cảm giác bất lực.

Khó mà tưởng tượng được việc này do một sự kiện linh dị gây ra.

Dù vào lúc này, đám tro giấy không ngừng rơi từ trên trời xuống đã biến mất, trên mặt đất vẫn còn sót lại rất nhiều tro tàn.

Nhưng sự thay đổi này lại khiến người ta có dự cảm không tốt, giống như khoảnh khắc bình yên trước cơn bão táp.

"Tôi có thể chỉ ra phương hướng, nếu phối hợp với quỷ vực của Dương Gian thì việc tìm ra Trương Tiện Quang thật sự không khó."

Lục Chí Văn vừa nói vừa động bút.

Vẫn là cây bút máy đặc biệt đó, kết hợp với một tờ giấy ghi chằng chịt tên của Trương Tiện Quang, có thể đoán ra được một phương hướng.

"Ở bên đó."

Lúc này, hắn duỗi ngón tay chỉ về một hướng bên ngoài thị trấn Song Kiều.

Lục Chí Văn vừa nói xong, Dương Gian cũng lập tức đưa ba người chạy về hướng Lục Chí Văn vừa chỉ.

Có thể sử dụng quỷ vực trong thế giới của Quỷ Hoạ là một ưu thế cực lớn, ngoài ra muốn tìm kiếm người thông qua quỷ vực sẽ rất thuận tiện.

Rất nhanh, một ngôi làng không đáng để mắt tới đã thu hút sự chú ý của Dương Giang Quỷ vực của hắn đã bao trùm và nhận ra sự bất thường của nơi này.

Nhưng khi Dương Gian tập trung nhìn kỹ, tình hình nơi đây khiến hắn phải kinh ngạc.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, hắn thậm chí còn nghi ngờ có phải mình bị ảo giác hay không.

Vậy mà hắn lại nhìn thấy Tôn Thụy, thấy Dương Hiếu cùng với những vong hồn từng sống trong bức tranh ở bưu cục quỷ xuất hiện ở nơi này.

Hắn cũng nhìn thấy lệ quỷ trong Quỷ Hoạ, còn có cả lệ quỷ đáng sợ cô dâu xác chết trước kia đã từng gặp.

"Tìm được rồi, ở đây"

Dương Gian lập tức dừng lại, dẫn theo Hà Ngân Nhi, Chu Đăng và Lục Chí Văn đi thẳng đến ngôi làng tầm thường ấy.

Cũng vào lúc này, trong ngôi làng nhỏ đó, Tôn Thụy dẫn theo ba mươi sáu vong hồn trong tranh sơn dầu quyết liều mạng đánh nhau với bốn người Trương Tiện Quang, Nhiếp Ảnh Bình, Đỗ Hồng và Trương Oánh.

Đây là cuộc tranh đấu vì niềm tin và tính mạng, không ai muốn thua, cũng không ai muốn lùi bước.

Bình Luận (0)
Comment