Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2986 - Chương 2986: Cướp

Chương 2986: Cướp

Ngay lúc hắn vừa duỗi tay chạm vào áo quỷ liệm.

Một giọng nói cứng ngắc đột ngột vang lên trong tiệm: “Mua một cái chỉ cần mười bảy đồng"

Mười bảy đồng.

Giá cái này giống như cái quan tài ở phố quỷ cổ trấn Thái Bình, cực kỳ đắt.

"Mua một cái đi, rất rẻ...”.

Giọng nói cứng ngắc vang lên lần nữa.

"Không có tiền, tôi muốn bộ áo quần này."

Dương Gian không quan tâm giọng nói này, hắn kéo mạnh quỷ thủ cháy đen ra.

Áo liệm quỷ treo trên giá bị hắn lấy đi.

Bộ quần áo này trong tay bắt đầu hồi phục linh dị, lập tức quấn trên tay anh, dính vào da thịt của hắn như một, dường như muốn nhập vào người Dương Gian, trở thành ký chủ tiếp theo của áo liệm quỷ.

Cho dù là quỷ thủ cháy đen có thể áp chế nhiều lệ quỷ cũng không thể áp chế triệt để áo liệm quỷ.

Nhưng mà cái này bình thường, trước đây Dương Gian đã từng thử áp chế áo liệm quỷ.

Muốn khiến bộ áo quần này bình tĩnh triệt để phải có ba cái áp chế mới được.

Tạm thời Dương Gian không quan tâm, mặc cho áo liệm quỷ dán trên cánh tay.

Sau khi cầm áo liệm quỷ hắn cũng không dừng lại, lập tức định rời khỏi tiệm bán quần áo này.

Dường như hành vi ép mua ép bán này không thể thực hiện trong tiệm bán quần áo này.

Sau đó, trong tiệm quần áo truyền đến tiếng hét chói tai, giống như tiếng kêu thảm thiết của người sắp chết, lại giống như một cái xác chết đang hét lên, không thể hình dung âm thanh này, nhưng mà có thể cảm nhận được nguy hiểm đáng sợ trong âm thanh ấy.

Nương theo tiếng hét chói tai này, sau đó cách tường trong tiệm quần áo bể xuống không ngừng, cái xác chết cùng màu với bức tường hiện ra.

Lúc này cái xác rơi xuống từ trên tường, sao đó phát ra tiếng xương vặn vẹo.

Chỉ trong chốc lát, trên người dính xi măng, lệ quỷ bị phong ấn rất lâu cuối cùng đã sống lại, nguyên nhân là vì Dương Gian mua quần áo không trả tiền.

Con quỷ vặn vẹo cơ thể cứng ngắc kia, tư thế không cân đối đi về phía Dương Gian, đương nhiên là muốn tấn công hắn.

Nhưng mà quỷ còn chưa lại gần.

Dương Gian đang chuẩn bị rời đi bỗng dừng bước, hắn quay đầu thật nhanh, mở mắt quỷ ra, trong cửa hàng mờ tối bỗng sáng lên trong chớp mắt, ánh sáng này màu đỏ tươi.

Con quỷ trước mắt bỗng cứng đờ không thể động đậy.

Sau đó, một cái trường thương được giơ lên cao, sau đó bổ xuống như bổ củi.

Trong nháy mắt.

Cơ thể lệ quỷ bị tách làm hai, huyết dịch sền sệt hôi thối chảy xuống, cái xác quỷ dị ngã xuống đất, lập tức im bặt.

Dương Gian hoặc là không ra tay, nếu ra tay thì sẽ không nhẹ tay.

Nhưng mà sau khi con quỷ bị tách rời, linh dị trong cửa hàng vẫn chưa biến mất.

Cửa lớn vẫn đóng như trước, đèn neon bên ngoài vẫn đang tắt.

"Còn quỷ sao?"

Dương Gian quan sát nhất cử nhất động trong cửa hàng.

Sau đó hắn nhìn thấy từng bộ quần áo quỷ dị bắt đầu phồng lên, những cánh tay lạnh lẽo chìa ra khỏi tay áo trống rỗng, như thể có người trong bộ quần áo, muốn mặc bộ quần áo kia.

Nhưng sau đó mắt quỷ của Dương Gian nhìn quanh, từng luồng ma trơi màu xanh biếc nhảy lên, xuất hiện từng ngõ ngách trong cửa hàng, chỉ trong chớp mắt, ma trơi thiêu đốt hoàn toàn.

Lửa lan ra toàn bộ tiệm quần áo, dường như muốn đốt cháy nơi đây, từng bộ quần áo quái dị kia bị ánh lửa nuốt mất.

Ma trơi trình độ này đốt tách thi thể bị tách rời trên đất, thi thể trở thành nhiên liệu cho ma trơi, ma trời càng đốt cháy hơn.

Cứ thể bị cháy trụi.

Từng cánh tay lạnh lẽo trong những bộ quần áo kia cũng nhanh chóng rụt lại, áo quần lần nữa xẹp xuống.

Linh dị đang tiêu tán.

"Két!"

Không chỉ linh dị tiêu tán, cửa lớn của tiệm bán quần áo đang đóng chặt cũng từ từ mở ra.

Mặt Dương Gian không chút thay đổi, giấm lên ánh lửa thiêu đốt, xoay người đi ra ngoài.

Đương nhiên lần đối đầu với quỷ này, hắn thắng.

Quỷ trong tiệm quần áo không giữ được Dương Gian, bây giờ hắn đã có tư cách ép mua ép bán.

Hèn gì ông lão trong tiệm thuốc kia khuyên Dương Gian nên cướp tiệm quan tài.

Nhưng mà Dương Gian cũng đã rất khiêm tốn, không có ý định đi cướp tiệm quần áo khác, hắn cũng không tham vật phẩm linh dị, nhất là vật phẩm linh dị không rõ ràng.

Mà lúc hắn xuất hiện bên ngoài tiệm quần áo bỗng phát hiện Lưu Kỳ đang chờ hắn đã biến mất, Dương Gian nhíu mày, mắt quỷ nhìn xung quanh, nhanh chóng tìm được vị trí Lưu Kỳ.

Lúc này không biết vì sao hắn lại đứng giữa đám người trên đường, hắn đứng tại chỗ, dường như đang dại ra, giống như thấy cái gì đó không thể tin được.

"Lưu Kỳ, về đi, đừng đứng ở đó, trong đám người kia có quỷ trà trộn, rất nguy hiểm"

Dương Gian khẽ quát, kêu hắn quay về.

Lưu Kỳ nghe thấy Dương Gian nói, hắn quay đầu lại, khó tin nói: “Dương Gian, vừa rồi tôi thấy ông bà tôi trong đám người này."

“Không thể nào, cậu sinh ảo giác rồi."

Dương Gian lập tức phủ nhận.

Trước đó Lưu Kỳ đã nói hắn chốn ông bà mình ở một nơi, đã chôn khá lâu rồi, sao có thể xuất hiện ở đây.

"Thật đấy, tôi không nhìn lầm, cũng không phải ảo giác."

Lưu Kỳ cực kì chắc chắn, nhưng mà lúc nói ra những lời này hắn cũng cảm thấy khó tin.

Bình Luận (0)
Comment