Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3156 - Chương 3156: Nghỉ Ngơi

Chương 3156: Nghỉ Ngơi

Dương Gian nói: “Cũng không phải là không muốn nói, chỉ là tôi cảm thấy đây chỉ là một việc nhỏ, không ngờ sẽ làm nhiều người tò mò như thế, nhưng mà hôm nay tôi không muốn nói đến đề tài này, để hôm khác lại nói."

“Vậy được rồi."

Lưu Tiểu Vũ gật đầu, cũng không ở lại thêm nữa, xoay người đi."

“Nghỉ ngơi vài hôm, sau đó lại đi xem sự kiện linh dị ô che mưa màu đèn kia."

Dương Gian ngồi trên ghế, nhìn khung cảnh thành phố bên ngoài cửa Sổ sát đấy, hắn dự định sinh hoạt dưới trạng thái người bình thường vài hôm, không thể ngày nào cũng tiếp xúc với sự kiện linh dị được.

Hắn cũng cần giữ trạng thái người sống, nếu không thời gian dài, có lẽ hắn sẽ bị linh dị ăn mòn mất hết nhân tính.

Cho nên buổi tối Dương Gian hoạt động trong thế giới quỷ mộng, buổi sáng chỉ cần không phải làm việc, hắn cũng cố gắng sinh hoạt giống như một người bình thường, tránh tách biệt với mọi người.

Nhưng mà ngay lúc Dương Gian giải quyết xong sự kiện quỷ ước nguyện, hơn nữa tính nghỉ ngơi vài hôm.

Một nơi khác lại đang xảy ra chuyện.

Dù hiện tại vẫn là ban ngày, nhưng mà ở một mặt khác của thế giới, lúc này vẫn còn là ban đêm.

Đây là một thành phố bình thường ở nước ngoài, trong một con hẻm nhỏ tràn đầy nét vẽ xấu của thành phố, lúc này ánh đèn lờ mờ liên tục chớp tắt, giống như bị sức mạnh thần bí nào đó quấy rầy, con chuột đang kiếm ăn bên cạnh thùng rác dường như đã nhận ra sự vật đáng sợ gì đó, lập tức bỏ chạy tán loạn, nhanh chóng chui vào trong cống thoát nước.

Hẻm nhỏ là một cái hẻm cụt, nhưng mà ở cuối hẻm, nơi bị bóng tối bảo phủ, một người đàn ông mặc áo gió, đội nón cao bồi đột nhiên xuất hiện.

Gương mặt tối tăm, xám xịt giống hệt như người chết của hắn được ánh đèn lờ mờ chiếu rọi, không khí xung quanh dường như cũng hạ thấp vài độ.

Bóng người đột nhiên xuất hiện bên trong bóng tôi không hề dừng lại, hắn đạp lên vũng nước trên mặt đất, nhanh chóng đi ra ngoài hẻm nhỏ.

Tiếng bước chân nặng nề quanh quẩn, để lộ ra chút gấp gáp.

Nhưng mà khi người đàn ông này đi được một lúc, hắn lại đột nhiên dừng chân.

Con đường mà ngỏ hẻm thông ra ngoài đã biến mất, ngõ hẻm trông giống như không quá dài lúc này lại giống như bị kéo dài đến vô hạn, không thể nhìn thấy cuối, chỉ thấy được bóng đêm sau không thấy đáy.

Mà ở một đầu con đường không thấy cuối kia, một bóng dáng đáng sợ đang từ con đường nhỏ kia đi ra, dùng tốc độ không thể tưởng tượng được nhanh chóng đến gần.

Chỉ vài giây ngắn ngủi, một bà cụ mặc váy áo theo phong cách trung cổ đã đột ngột xuất hiện trước mặt.

Gương mặt bà cụ này đầy nếp nhăn, trên da phủ đầy đốm đồi mồi, cơ thể tản ra mục rữa và tử khí, giống như một xác chết mới đào từ trong mộ ra.

Hơn nữa chiếc váy đen trên người bà cũng đã rách tả tơi, giống như một món đồ bồi táng.

"Trường tiên sinh, không cần đi gấp như thế, tôi chân thành hi vọng anh có thể ở lại giải thích cho rõ ràng, vì sao lại muốn điều tra chúng tôi? Không lẽ các anh không có chút tin tưởng nào đối với những người bạn như chúng tôi sao? Hiện tại chính là thời khắc nguy hiểm, những người có năng lực như chúng ta nên hợp tác với nhau, hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là sống sót, đúng không?"

Một giọng nói quanh quẩn trên không, làm người ta không thể xác định rõ nơi phát ra âm thanh, nhưng rồi lại giống như hồn ma mà quanh quẩn ở xung quanh.

Người được gọi là Trường tiên sinh kia cũng không phải ai khác, chính là đội trưởng duy nhất trong tổng bộ hoạt động ở nước ngoài, Trương Chuẩn.

"Dối trá."

Trương Chuẩn quát khẽ: “Mấy người mà cũng xứng xưng là bạn bè sao, hợp tác? Một đám người hư thối, sa đọa, linh dị đã ăn mòn đầu óc của các người, theo tôi thì các người cũng chỉ là lệ quỷ khoác da người mà thôi, hai chữ điên cuồng cũng đã không thể nào đủ để miêu tả tổ chức vương quốc này của các người nữa rồi.

Vì để thỏa mãn tự dục và ích lợi của các người, không ngờ lại dự định thực hiện kế hoạch thuyền cứu nạn, tất cả mọi người trong tổ chức của mấy người đều đáng chết."

Tuy rằng đang nói chuyện, nhưng hắn vẫn nhìn chằm chằm vào bà cụ đầy nếp nhăn quỷ dị ở trước mặt.

Có lẽ người trước mắt cũng không phải là một bà cụ, chỉ là linh dị đã làm người này già đi.

"Nếu anh đã biết kế hoạch này, vậy thì anh nên gia nhập với chúng tôi mới đúng"

Giọng nói kia lại vang lên.

"Gia nhập với mấy người? Câu này mà cũng nói ra khỏi miệng được, mấy người mất hết nhân tính rồi, tôi thà là chọn lệ quỷ sống lại chứ cũng không muốn gia nhập với mấy người”.

Trương Chuẩn từ chối ngay lập tức, thậm chí còn không muốn quanh co đối phó.

Giọng nói kia thở dài nói: “Kế hoạch còn chưa đến lúc thực hành, nếu anh không muốn gia nhập với chúng tôi, vậy chúng tôi chỉ có thể xử lý anh, lỡ như anh tiết lộ tin tức quan trọng của tổ chức vương quốc chúng tôi đi ra ngoài, sẽ mang đến phiền phức nhất định cho chúng tôi, hiện tại cũng không phải là lúc để chọc phiền phức"

“Mấy người vốn cũng không có ý định buông tha tối đúng không? Trương Chuẩn cười lạnh nói: “Cũng không biết lần này có bao nhiêu thành viên quan trọng trong tổ chức vương quốc mấy người đến? Nếu chỉ có hai người thì ai giết ai cũng chưa chắc đâu."

Bình Luận (0)
Comment