Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3168 - Chương 3168: Qua Rồi

Chương 3168: Qua Rồi

Cô phụ trách ghi chép lại rất nhiều chuyện Dương Gian trải qua, lúc này trong đầu cũng nhớ lại một cô gái thần bí được ghi chép bên trong sổ ghi chép.

Tuy rằng chưa từng gặp qua, nhưng mà người có đặc điểm rõ ràng như thế rất dễ được người khác nhớ kỹ.

"Đừng nhiều chuyện”.

Dương Gian bình tĩnh nói.

"Ù."

Trương Lệ Cầm nhẹ nhàng nói, sau đó cô nhìn Giang Diễm, hơi lắc đầu, ý bảo Giang Diễm cứ vờ như không thấy, không cần xóa vào chuyện nguy hiểm này.

Lúc này mấy người ngồi trên xe tuy rằng làm bộ không biết, không thèm để ý.

Nhưng mà chuyện quỷ dị lại vẫn cứ xảy ra.

Cho dù xe của Dương Gian chạy về phía trước như thế nào thì vẫn cứ di chuyển trên con đường kia, hơn nữa cứ cách một chặng đường, mọi người đều sẽ nhìn thấy dưới bóng cây trên vỉa hè, cô gái mặc sườn xám đỏ đứng ở nơi đó chào hỏi.

Chiếc xe giống như vẫn luôn quanh quẩn tại một chỗ, không có cách nào rời khỏi con đường này để về tiểu khu Quan Giang.

Hơn nữa lúc này trên đường cũng không có chiếc xe nào khác, chỉ có một chiếc này chạy trên đường.

Nhưng Dương Gian vẫn không hề dừng xe, hắn vẫn cứ nhân ga không nhanh không chậm chạy về phía trước, cũng ngó lơ Hồng tỷ đang đứng ở ven đường chào hỏi.

Giang Diễm và Trương Lệ Cầm rất khó hiểu, nhưng mà các cô nhìn Dương Gian lại không dám hỏi.

Thời gian dần dần trôi qua.

Khoảng mười phút sau.

Lại nhìn về phía vỉa hè bên đường, phát hiện gốc cây lớn và cô gái mặc sườn xám màu đỏ đã biến mất tăm.

"Đi rồi sao?"

Giang Diễm xem xét, xác định cô gái kia đã rời đi thật rồi, lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mà ngay sau đó, Trương Lệ Cầm lại đột nhiên vội vàng nói:

ngồoc ong tốc “Dương Tổng, cẩn thận, đằng trước có người."

Cô gái mặc sườn xám đỏ kia vẫn chưa biến mất, không ngờ lúc này lại đang đứng ở ngay giữa đường lớn.

Dương Gian nhìn thấy người này cũng không hề phanh gấp xe, mặt hắn vô cùng bình tĩnh, ngược lại đạp mạnh chân ga, động cơ kêu lên ầm ầm, chiếc xe đột nhiên tăng tốc đâm mạnh qua.

Khung cảnh máu me bắn khắp nơi trong tưởng tượng lại không hề xảy ra.

Lúc này, cô gái đứng ở ngay giữa đường bị tông mạnh, giống như biến mất vào trong không khí, không để lại chút dấu vết nào.

"Lại không thấy đau nữa?"

Giang Diễm kinh ngạc khó hiểu, cô nhìn ra ngoài cửa sổ, định tìm kiếm tung tích của cô gái mặc sườn xám kia.

Nhưng mà bên trong xe lại vang lên tiếng cười êm tai có phần lưu manh: “Haha, đừng tìm, tôi ở đây"

Âm thanh xa lạ xuất hiện, làm Giang Diễm ngồi ở ghế phục toát mồ hôi lạnh.

Lúc này Trương Lệ Cầm ngồi ở hàng ghế sau mím môi, vẻ mặt căng chặt, lúc này cô nhìn thấy không biết từ lúc nào đã có một cô gái xa lạ ngồi ở bên cạnh cô, cô gái này mặc một chiếc sườn xám màu đỏ, cơ thể tản ra khí tức lạnh lẽo, làm người ta không rét mà run.

"Dương Gian, cậu đối xử với bạn cũ như thế sao? Tôi đã nhiệt tình chào hỏi cậu như thế rồi, cậu cũng không thèm nhìn tôi cái nào, đứng trước mặt cậu, kết quả cậu còn định lái xe đâm chết tôi, đúng là vô tình làm người ta tan nát con tim mà"

Hồng tỷ thở dài thườn thượt, dường như lộ ra rất nhiều sầu bi và u oán.

"Cô không nên xuất hiện ở thành phố Đại Xương, cũng không nên xuất hiện trước mặt tôi."

Dương Gian lạnh lùng nói.

Hồng tỷ vắt chéo chân, lộ ra đôi chân dài trắng nõn, cô chống đầu cười nhẹ nói: “Cậu lấy bưu cực quỷ đi rồi, tôi bị mất đi chỗ ở, dạo một vòng bên ngoài xong phát hiện không có chỗ nào để đi, chỉ có thể qua đây tìm cậu."

“Sống đủ lâu rồi, đến tìm tôi để đi tìm chết sao? Có tin là hôm nay tôi làm cô chôn ở thành phố Đại Xương không? Giọng Dương Gian vô cùng bình tĩnh, nhưng mà trong lời nói lại lộ ra vẻ sắc bén.

Hồng tỷ duỗi tay sờ gương mặt Trương Lệ Cầm, sau đó cười nói: “Ra tay ở nơi đây, cậu không sợ sẽ bất cẩn làm hai cô gái xinh đẹp này của cậu cũng mất mạng theo sao? Gương mặt cũng xinh đẹp thật, vừa nhìn là biết ngay sẽ rất biết cách hầu hạ người khác, ánh mắt của cậu cũng không tệ, nếu chết thì cũng rất đáng tiếc."

Trương Lệ Cầm không dám phản kháng, cơ thể cô căng chặt, cảm nhận được khí lạnh thấu xương từ mấy đầu ngón tay trắng nõn kia truyền đến.

Hồng tỷ này rất giống như một bộ xác chết mới tinh, tuy rằng xinh đẹp động lòng người, nhưng mà lại không có chút nhiệt độ nào.

"Đối với tôi mà nói, chuyện nghịch chuyển sống chết không phải việc khó, cô muốn giết hại cô ấy thì cứ việc ra tay, tôi không ngại."

Dương Gian lái xe, giọng điệu vẫn cứ lạnh nhạt như cũ.

Hồng tỷ từ từ dời tay ra khỏi gương mặt của Trương Lệ Cầm rồi nói:

“Mới một đoạn thời gian không gặp mà cậu đã rèn luyện ra được khí độ như thế này, nhớ lại lần đầu tiên gặp cậu, cậu vẫn chỉ là một thằng nhóc ranh non nớt lại có chút xúc động, hiện tại sự thay đổi của cậu làm tôi có chút kinh ngạc, nhưng mà cậu yên tâm, tôi cũng sẽ không ăn hiếp hai cô ấy."

“Cô đến thành phố Đại Xương tìm tôi cũng chỉ vì nói nhảm vài câu này thôi sao? Thật ra tôi càng hi vọng cô đến tìm tôi để đánh nhau hơn, dù sao loại người như cô trước sau vẫn là một nhân tố không ổn định, ai biết được ngày nào đó cô chịu đựng không nổi, biến thành lệ quỷ thật sự, hơn nữa thời kỳ dân quốc đã qua, thời đại này vốn đã không thuộc về cô, Trương Ấu Hồng."

Dương Gian nói.

Bình Luận (0)
Comment