Lúc này, Diệp Chân đã tấn công.
Và lúc này khi Diệp Chân xông lên trước mặt con quỷ, đột nhiên lại choáng váng, không biết là do cơ thể bị ảnh hưởng, hay là bị vấp trúng thứ gì lại đột nhiên đầu đập xuống dưới đất, sau đó nhào lộn mấy vòng, cuối cùng đã ngừng lại.
Nhưng Diệp Chân ngừng lại lúc này lại không có động tĩnh, giống như một cái xác nằm dưới đất.
“Một cái chân, làm Diệp Chân bị vướng?”
Lúc này, Dương Gian nhìn thấy trong phòng khoang thuyền bên cạnh, không biết từ lúc nào có một cái chân người chết gầy guộc xanh xao đưa ra, cái chân đó giống như một cây sào tre bắc ngang lối đi, và nó xuất hiện mà không hề báo trước, và bất kỳ người nào đi ngang qua đều bị cái chân này làm vấp té.
Và bị vấp ngã như vậy tuyệt đối không đơn giản như lộn nhào bình thường, rất có thể đã kèm theo một lời nguyền linh dị chắc chắn chết nào đó, chứ không thì Diệp Chân cũng không vấp ngã thế mà đến giờ vẫn chưa đứng dậy được.
Con quỷ trước mắt cũng không vì Diệp Chân bị té mà ngừng tấn công, tuy nó đã nhắm mắt lại nhưng nó vẫn khóa chặt Diệp Chân ở trước mặt.
Cơ thể cao lớn lúc này bắt đầu nhúc nhích một cách kỳ lạ, sau đó cả cơ thể giống như ngôi nhà mà sụp đổ trong nháy mắt, trực tiếp bao phủ lấy Diệp Chân đang nằm trên mặt đất, chôn vùi hắn dưới thân.
Sau khi sụp đổ cơ thể vẫn đang nhúc nhích, có tiếng kêu vang lên, và còn có giọng cười kỳ lạ.
Diệp Chân lúc này giống như một món ăn đang bị quỷ nhai mất, bây giờ đang tiêu hóa.
Và khi Dương Gian chạy tới, lập tức, Quỷ Hỏa cháy lên, bao trùm mọi thứ xung quanh, trực tiếp nuốt chửng ác quỷ trước mặt. cho dù trên thuyền u linh sử dụng sức mạnh linh dị là rất ngắn, nhưng trong quá trình đối kháng ác quỷ thì thời gian ngắn này là đủ rồi.
Quỷ Hỏa đốt cháy, phát ra một âm thanh đốt cháy.
Ác quỷ bao phủ Diệp Chân lúc này đang điên cuồng nhúc nhích, có ý định muốn đứng dậy.
“Vẫn chưa đủ.” Tay của Dương Gian bắt lấy, cây thương dài lúc nãy ném ra cùng với Quỷ Vực của Quỷ Họa tức khắc xuất hiện trong tay.
Hắn cầu nguyện: “Nhát dao này ta chém xuống, nhất định phải đánh lùi con ác quỷ trước mặt này.”
Vừa cầu nguyện xong, khi nhát dao của Dương Gian chém xuống, dao chẻ cùi chia cắt cùng với linh dị của Quỷ Cầu Nguyện lập tức bùng phát ra ngoài, loại linh dị tấn công này vô cùng chí mạng, cho dù là ác quỷ có đáng sợ đến đâu cũng không thể chống đỡ được.
Sau khi dao chẻ củi chém xuống, ác quỷ trước mặt lập tức bị chém ra một cái lỗ ghê rợn, đồng thời cơ thể to lớn bao phủ Diệp Chân cũng bị sức mạnh linh dị nào đó ảnh hưởng, trực tiếp bị bay ngược ra ngoài, sau đó cơ thể không ngừng nhào lộn và bị chia ra năm sáu mảnh.
Nhưng khi cúi đầu xuống nhìn, lúc nãy Diệp Chân nằm dưới đất lúc này đã không thấy đâu.
Dương Gian rất nhanh đã ý thức được gì đó, hắn nhìn chằm cơ thể bị nứt ra bốn năm phần.
Nhìn thấy đa số các cơ thể đó vẫn đang vùng vẫy, nhúc nhích, giống như từng con ác quỷ, đang thức tỉnh, và Diệp Chân lúc này bị sức mạnh linh dị ảnh hưởng cuộn lại thành một hình tròn, nhưng như một miếng thịt, đang đắp vào ngực của con ác quỷ lúc nãy.
Do sự tấn công của Dương Gian làm gián đoạn tấn công của ác quỷ, nên Diệp Chân mới tránh được trở thành phần lắp ghép của ác quỷ.
Nhưng nguy hiểm vẫn chưa qua đi.
Các chi thể đã tan rã lúc này lại tập hợp lại với nhau, bóng dáng cao to của ác quỷ lúc nãy lại từ từ hiện ra.
Và lúc này, Diệp Chân đã mở mắt tỉnh lại.
Khi Diệp Chân tỉnh lại, cơ thể cảm thấy thoải mái, các vết thương đều biến mất, hắn lần nữa không hề bị gì, Quỷ Chết Thay lần nữa khiến hắn sống lại.
“Ta đã từng cảnh cáo ngươi, không nên quá sơ ý, quỷ này không đơn giản, đặc biệt là trên thuyền u linh, dưới tình hình chúng ta bị hạn chế thì càng phải cẩn thận hơn, một khi bất cẩn thì rất có khả năng chúng ta sẽ chết tại đây.” Dương Gian nói.
Trong lúc hắn nói chuyện, Quỷ Hỏa đang tắt, vết thương do dao chẻ củi để lại trên người ác quỷ cũng biến mất.
Mọi linh dị đều bị thuyền u linh xóa đi.
“Ngươi quá xem thường Diệp mỗ ta rồi, lúc nãy do ta bất cẩn nên mới bị vấp ngã, ta vốn muốn đứng dậy, nhưng con quỷ tấn công ta lúc nãy ta lại đột nhiên phát hiện trong lúc quỷ đang giá ngự ta thì ta cũng đang giá ngự quỷ, do đó lúc nãy ta đang trải nghiệm cảm giác khống chế ác quỷ.”
Diệp Chân đứng dậy, rất tự tin nói.
“Nhưng mà lúc nãy ngươi xém chút trở thành ghép hình trên người quỷ.” Dương Gian nói.
Diệp Chân lập tức trả lời: “Nói bậy, đó là do ta cố tình, cho dù ta có trở thành miếng ghép, thì vẫn có thể khống chế con quỷ, mà không phải là do quỷ khống chế ta, nếu như ngươi không tin thì ta bây giờ có thể cho ngươi thấy Diệp mỗ ta lúc nãy đã lấy trộm sức mạnh linh dị từ trên người con quỷ đó.”