Thực lực của Châu Đăng không mạnh, hắn có thể trở thành đội trưởng thuần túy là do lúc trước vì các loại nguyên nhân khiến đội trưởng giảm quân số, hắn được chọn lựa ra từ nhóm kém cỏi hơn.
Dù trở thành đội trưởng nhưng Châu Đăng không được xem trọng, thậm chí bởi vì hắn từng làm ăn cắp trước khi thành người ngự quỷ nên bị rất nhiều đội trưởng khinh thường, đặc biệt là Hà Ngân Nhi rất coi khinh Châu Đăng, cảm thấy hắn chỉ biết ăn cắp vặt, không có sự đảm đương mà đội trưởng nên có.
Nhưng giây phút này, hắn lại không có do dự chút nào dùng hết tất cả những gì mình có, chỉ vì bảo vệ Hà Ngân Nhi trước ba vị Quốc Vương, bảo đảm Hà Ngân Nhi có thể chiêu hồn thành công.
Đây là nhiệm vụ duy nhất mà Dương Gian giao cho Châu Đăng.
Châu Đăng không cô phụ tín nhiệm của Dương Gian, thực hiện chức trách của mình rất tốt, dù có thể sẽ trả giá sinh mệnh của mình vì điều này.
Phải biết rằng, mục tiêu của ba vị Quốc Vương không phải Châu Đăng, nếu hắn chạy trốn, Hà Ngân Nhi bị giết, sẽ không ai truy cứu trách nhiệm của hắn, cùng lắm là sau đó trách cứ một câu không bảo vệ tốt, nếu da mặt của Châu Đăng đủ dày thì hoàn toàn có thể không quan tâm.
Máu tươi rùng rợn không ngừng thẩm thấu ra từ áo da người kia.
Ý thức và thân thể của Châu Đăng cùng bị tấn công, hắn đã chống chọi đến cực hạn, không thể ra tay được nữa, nhưng hắn lại cười.
Bởi vì hắn nhìn thấy Hà Ngân Nhi chiêu hồn thành công.
Nhờ cậy vật trung gian và linh dị của người chiêu hồn, một vong hồn chết đã lâu lại xuất hiện ở trên thế giới này, đó là một ông già nồng mùi chết chóc, ông già này toàn thân tỏa ra mùi mục nát, giống như bị chôn trong đất bùn nhiều năm, giống như một con ác quỷ khủng bố, khiến người cảm thấy sợ hãi.
Nhưng ông già này xuất hiện dùng con ngươi đen ngòm đảo quanh quan sát bốn phía.
Vong hồn bị chiêu đến còn không biết tình huống xung quanh, cho nên cần thời gian ngắn để thích ứng, hiểu rõ thế cục hiện tại.
Ông già mở miệng, phát ra một tiếng thở dài sâu kín:
“Người chiêu hồn của thị trấn cổ Thái Bình sao? Thì ra là vậy, lão già đã chết này bị lôi đến làm tay đấm.”
Giây phút này, chủ của bãi tha ma La Thiên lại lần nữa trở về.
Mặc dù sự tồn tại của La Thiên chỉ có thể kéo dài giây lát, nhưng trong tích tắc đó đủ để đảo ngược thế cục, tấn công kẻ địch.
Ba vị Quốc Vương giờ phút này cảm thấy sợ hãi.
“Đây là người ngự quỷ đã chết? Thảo nào phải giết đội trưởng tên Hà Ngân Nhi trước, năng lực linh dị này của cô ta quả thực khó chơi, nếu không xử cô ta trước thì thậm chí có thể hồi sinh đội trưởng đã chết, đến lúc đó dù thắng trận chiến tranh này cũng vô nghĩa.”
Nhân Viên Chiếu Phim trông thấy cảnh này mới hiểu giá trị của Hà Ngân Nhi, cũng biết tại sao một đội trưởng không quá nổi tiếng này đáng giá người khác liều mạng bảo hộ.
“Nhưng cô ta chỉ chiêu một người đến, uy hiếp không lớn, đội trưởng tên Châu Đăng sắp tiêu đời rồi, không cấu thành uy hiếp, chỉ cần cố gắng thêm một bước là chúng ta sẽ làm được!”
Thuyền Trưởng không trả lời, hắn im lặng nhanh chóng xoay người rời đi, thậm chí từ bỏ xử lý Hà Ngân Nhi.
Xuất hiện tình huống như vậy khiến Nhân Viên Chiếu Phim thay đổi sắc mặt.
Đi?
Đùa gì vậy, rõ ràng sắp làm được rồi, Hà Ngân Nhi đã không còn sức mạnh phản kháng, chỉ cần tiêu hao thêm chút nữa thì vị đội trưởng này chết chắc.
Nhân Viên Chiếu Phim cố gọi lại Thuyền Trưởng:
“Này, ngươi làm sao vậy? Chạy trốn à?”
Thuyền Trưởng không trả lời, thái độ lạnh lùng, hành động cũng rất kỳ dị, xoay người rời đi chẳng có một chút dừng lại, rất nhanh liền biến mất ở trong tầm mắt.
Nhân Viên Chiếu Phim không kiềm được muốn chửi thề:
“Đồ khốn!”
Lúc này chạy là có ý gì? Một mình hắn tối đa chỉ có thể xử lý đội trưởng tên Châu Đăng, không còn sức đối phó Hà Ngân Nhi, hành động căn bản không thể nào thành công.
Cùng lúc đó.
Ông già được chiêu hồn ra đảo tròn con ngươi màu đen nhìn về phía Nhân Viên Chiếu Phim và Thuyền Trưởng đang rời đi.
"Bọn họ là kẻ địch, giúp ta xử lý bọn họ." Hà Ngân Nhi lập tức nói.
“Lão già đã chết này không muốn quản tranh đấu và chém giết của giới trẻ, ta đã trả nợ tình cảm với người chiêu hồn thị trấn cổ Thái Bình, chuyện đánh giết này ngươi hãy đi tìm người khác, ta tối đa có thể bảo hộ ngươi không bị giết, thế thôi.” Nào ngờ La Thiên từ chối giúp Hà Ngân Nhi giết người.
Sau đó La Thiên vung tay lên.
Dưới chân của Hà Ngân Nhi xuất hiện một tòa mồ mả tổ tiên, mồ mả nhanh chóng nuốt chửng nàng, sau đó sụp đổ, thân hình của nàng lại lộ ra.
Hà Ngân Nhi bước ra từ trong mồ mả tổ tiên thân thể không còn mơ hồ, trở về như trước kia.
La Thiên nói:
"Ta giúp ngươi chôn linh dị dư thừa trên người, ngươi sẽ không chết."