Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3399 - Chương 3156: Thuyền Trưởng Rơi Vào Trong Nhà Cổ (1)

Chương 3156: Thuyền trưởng rơi vào trong nhà cổ (1) Chương 3156: Thuyền trưởng rơi vào trong nhà cổ (1)

Bởi vì do không có thực lực trực tiếp đối phó với thuyền trưởng, nên Dương Gian và Diệp Chân chỉ có thể nghĩ ra cách dụ thuyền trưởng đi tới vị trí chính xác để thực hiện kế hoạch.

Nhưng nghĩ tới ác quỷ có biệt hiệu thuyền trưởng này lại có ý thức của người sống, nếu như ý đồ của Dương Gian quá rõ ràng thì sẽ có khả năng bị ác quỷ phát hiện, đến đúng đó muốn thành công thì rất là khó khăn, cho nên Dương Gian mới định dụ thuyền trưởng vào trong tòa nhà, và miếng đất trống ở cửa tòa nhà chính là con đường nhất định phải bước vào trong tòa nhà.

Đương nhiên, ác quỷ thật sự muốn vào trong tòa nhà thì có thể đi tới bất kỳ nơi nào.

Nhưng thuyền trưởng này là quỷ có ý thức của người sống, trong lúc hành động có lẽ sẽ tuân thủ quy luật hoạt động của người sống, rất có thể sẽ bước vào từ cửa chính.

Và giờ Dương Gian đang đợi cơ hội.

“Con quỷ đó thật chất là không mắc câu, Dương Gian, hình như kế hoạch của ngươi đã thất bại rồi.” Diệp Chân lúc này quan sát được, thuyền trưởng vẫn đứng bên ngoài tòa nhà không nhúc nhích, không có ý định muốn bước vào trong.

Nhưng những con quỷ khác nổi trên Quỷ Hồ lại không ngừng trôi vào trong tòa nhà.

Rất rõ ràng, thuyền trưởng không định ra tay, mà chuẩn bị dùng những con quỷ khác hao tốn sức của Dương Gian và Diệp Chân hai người họ.

“Nó đứng bên ngoài không nhúc nhích thì đã nói rõ kế hoạch đã thành công được một nửa, nếu như thuyền trưởng thật sự phát hiện ra chúng ta có phương pháp đối phó với nó, thì nó chắc chắn đã rời đi, thật chất không đứng tại đó.” Dương Gian nén giọng, Quỷ Hỏa đang cháy dữ dội lan trong tòa nhà, với các loại linh dị quấy nhiễu hắn không lo lắng lời nói của mình sẽ bị ác quỷ nghe trộm.

“Nó giờ không ra tay là vì đang muốn dùng những con quỷ khác để thăm dò chúng ta, những loại thăm dò này không thể không ngừng lại, chỉ cần chống được một thời gian, thuyền trưởng đó cảm thấy chúng ta không có thủ đoạn gì đặc biệt, nó tự nhiên sẽ mắc câu, cho nên hiện giờ không phải sợ nó không ra tay, mà chỉ lo nó và thuyền u linh cùng nhau biến mất rời khỏi.”

“Được rồi, hiện giờ chúng ta phải chuyên tâm một chút đối kháng với ác quỷ, khoảng thời gian này đừng có chết.” Dương Gian nghiêm túc nói.

“Ngươi đang xem thường Diệp mỗ ta sao?” Chân mày Diệp Chân nhíu lên, có chút giận.

Dương Gian nói: “Ta không có ý xem thường ngươi, chỉ là với tình hình này ai cũng có thể chết trong tay của ác quỷ, ta chỉ có ý muốn nhắc nhở mà thôi.”

“Vậy còn tạm được.”

Diệp Chân lúc này gật đầu: “Nhưng cực hạn của Diệp mỗ ta mãi mãi không chỉ thế, ta còn có không gian tiến bộ, chỉ là ý thức của ta đang áp chế thực lực của ta mà thôi, dù gì vô địch là một việc rất cô đơn, ta cho ngươi thời gian để vượt qua ta là chỉ muốn trên con đường vô địch có người đi cùng mà thôi.”

Trong lời nói của hắn vẫn đầy tự tin, chứ không để cho người khác cảm thấy hắn ngoan cố.

Dương Gian nhìn qua con búp bê gỗ hình người đang bò trên lưng hắn: “Ta tin trên đường người ngự quỷ của ngươi có thể đi rất xa, nhưng con đó thì rất khó khiến người ta tin tưởng, ngươi tốt nhất ít mượn năng lực của nó.”

“Không sao, Diệp mỗ ta đối với việc hàng phục một con tiểu quỷ từ đó giờ cũng không phải là vấn đề, nếu nó dám phản ta, thì ta nhất định sẽ khiến nó mãi mãi không thể trở mình.” Diệp Chân nói.

“Hy vọng là thế.”

Dương Gian không nói thêm, bởi vì cuộc nói chuyện giữa họ đã bị một con ác quỷ tấn công tới nên đã bị đứt đoạn.

Trong góc u ám đó, với một thân hình chuyển động, có một cái đầu người chết nhợt nhạt từ trong bóng tối thò ra, sau đó kêu cót két vặn vẹo cái cổ cứng ngắc, hai con ngươi trắng bệch nhìn hai người một cách kỳ lạ.

Vào lúc này.

Cổ của hai người Dương Gian và Diệp Chân cũng bất giác mà chuyển động không ngừng, và đang phát ra tiếng kêu cót két.

m thanh giòn giả, nhưng lại có thêm tiếng xương bị nứt.

“Cút ra một bên.” Diệp Chân ra tay trước, cơ thể thoát khỏi ảnh hưởng của linh dị, trực tiếp xông qua đưa tay đánh một cú đấm vào đầu của bóng đen thò ra từ trong bóng tối đó.

m thanh trầm đục vang vọng, đầu người tái nhợt như bị trọng thương co rụt lại, như muốn trốn vào trong bóng tối.

Nhưng Diệp Chân đâu tha cho con quỷ đó, lại vài cú đấm đấm xuống, rất nhanh.

Cái đầu người tái nhợt vặn vẹo và chìm xuống, sau đó phát ra một âm thanh kỳ lạ, nhanh chóng rút vào trong bóng tối, sau đó ngay cả bóng tối trong góc đó cũng cùng nhau biến mất.

“Chịu đựng nhiều cú đấm vậy mới chịu cút khỏi? Thật đúng là đồ cứng đầu mà.” Diệp Chân không nhịn được mà chửi.

Nhưng đây cũng đã chứng minh, quỷ tấn công qua đây đã không còn dễ dàng đối phó, hắn phải bỏ ra nhiều công sức mới có thể đánh lui ác quỷ, nếu như trong lúc đó có những con ác quỷ khác tấn công hắn, thì sẽ rất khó mà đối phó, cho nên không thể nào mà không gánh chịu tấn công của ác quỷ, chỉ là như thể trên người sẽ có thêm nhiều vết thương.

Bình Luận (0)
Comment