Hôm nay trong phòng làm việc của Dương Gian tập trung rất nhiều người.
Không chỉ có người ngự quỷ trong giới linh dị, Huỳnh Tử Nhã, Vương Dũng, còn có Lưu Tiểu Vũ nhân viên liên lạc của tổng bộ, ngoài ra còn có một số chủ quản cấp cao của cao ốc Samton, trong đó có cha của Vương San San là Vương Bân, còn có cha của Trương Hiển Quỷ là Trương Vĩ.
Với cuộc họp như thế thì đây cũng là lần đầu tiên.
Tuy lúc trước cũng có họp, nhưng đều liên quan đến việc của giới linh dị, người bình thường ngay cả tư cách biết còn không có, chỉ có duy nhất lần này đã tập họp đông đủ như vậy.
Nhưng mà cũng có rất nhiều chủ quản cấp cao cả đời này thì đây cũng là lần đầu tiên tới phòng làm việc của Dương Gian, họ đều biết thân phận của Dương Gian, nhưng lại chưa từng giao tiếp với Dương Gian, cho nên lần này tinh thần của không ít người đang rất lo lắng, sợ có chỗ nào đó làm không tốt.
“Đừng có lo lắng, đây chỉ là một cuộc họp bình thường mà thôi.” Dương Gian bình tĩnh liếc nhìn qua mọi người, sau đó mở miệng nói.
Trong phòng họp rất nhiều người không dám lên tiếng, nhưng vẫn lộ ra ánh mắt lo lắng mà nhìn Dương Gian.
Chỉ có một số ít người có quan hệ không tệ với Dương Gian thì mới dám mở miệng nói, cha của Vương San San là Vương Bân mở miệng nói: “Dương tổng, đối với sự việc trong giới linh dị công ty đó giờ là không có tham gia, lần này Dương tổng để chúng tôi đến tham gia cuộc họp, xem ra sự việc tiếp theo chắc là có liên quan đến người bình thường chúng tôi, đây chắc không phải một việc nhỏ, có thể làm phiền Dương tổng nói sơ qua không?”
Những người khác nhìn qua Vương Bân lại nhìn qua Dương Gian.
Nếu như đúng như lời Vương Bân thì việc này đích thật rất nghiêm trọng.
“Thời gian của ta rất quý báu, không nên lãng phí, cho nên ta cũng nói thẳng, lần này trong giới linh dị đã xảy ra vấn đề, cụ thể vấn đề gì thì các ngươi không cần phải biết, các ngươi chỉ cần biết một điều, từ hôm nay trở đi sự việc linh dị đã triệt để bị mất khống chế, các ngươi không cần cầu nguyện sẽ có người đi xử lý, bởi vì người có thể xử lý sự việc linh dị này đã chết gần hết.” Dương Gian mở miệng nói.
“Cái gì?”
Vừa mới dứt lời, nhất thời không ít người đã trợn to mắt cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Những người đứng trong phòng làm việc đều là người bình thường, tinh anh trong lời nói của Dương Gian đương nhiên là họ có thể hiểu được, dù gì các việc trong giới linh dị thì ít nhiều họ cũng biết được, và họ cũng hiểu được tại sao thời đại bây giờ vẫn còn yên ổn, là do người ngự quỷ đã xử lý các sự việc linh dị đáng sợ đó.
Nếu như không có người ngự quỷ xử lý các sự việc linh dị đó, thì rất khó mà tưởng tượng thế giới sau này sẽ trở nên như thế nào.
Sau khi ý thức được điều này, đã có rất nhiều người đứng ngồi không yên.
“Sự việc linh dị mất khống chế rồi sao? Nhưng mà thành phố Đại Xương chắc không sao chứ, dù gì ở đây cũng có ngươi trấn giữ.” Trương Hiển Quỷ nhìn Dương Gian vô cùng bình tĩnh nói.
“Ta là người phụ trách thành phố Đại Xương, ở đây đương nhiên sẽ không loạn, nhưng năng lực của mình ta thì có giới hạn, không thể quản hết các thành phố khác, cho nên thành phố Đại Xương nhất định phải gánh một phần trách nhiệm nhất định nào đó.” Dương Gian nói xong nhìn qua Lưu Tiểu Vũ.
Lưu Tiểu Vũ lập tức hiểu và nói: “Ta có thể liên lạc tổng bộ, để tổng bộ hạ lệnh, sẽ cố gắng di cư các cư dân gần đó tới thành phố Đại Xương, nếu cần thì có thể mở rộng thành phố Đại Xương, ở ngoại thành có thể thành lập một khu mới, những điều này tổng bộ đã có kế hoạch dự phòng, chỉ cần ngươi gật đầu là kế hoạch có thể triển khai ngay.”
Tổng bộ thành lập không chỉ là xử lý các sự việc linh dị, đám người trong đoàn cũng không phải làm để có lương, mà họ phải có dự đoán chuẩn bị trước những việc có thể sẽ xảy ra, đồng thời đối với từng đội trưởng phụ trách thành phố, đều có thiết lập kế hoạch bảo toàn sự sống cho họ.
“Thành phố quá lớn, cùng với số người tập trung quá nhiều thì cũng không phải là một chuyện tốt, một khi xuất hiện sự việc linh dị không thể giải quyết thì hậu quả khó mà tưởng tượng được.” Dương Gian nói.
Lưu Tiểu Vũ lại lập tức nói: “Tổng bộ cũng có phương án thứ hai, mở rộng thành phố vừa và nhỏ, do thành phố Đại Xương làm trung tâm, sau đó sẽ tới thành phố Tiểu Xuân, thành phố ZS.”
Còn chưa nói xong thì Dương Gian đã ngắt lời nàng: “Đây là kế hoạch của tổng bộ, cái nào thích hợp thì ta tin người trong tổng bộ sẽ đưa ra quyết định chính xác, nếu như bên đó đã có phương án dự phòng, vậy thì ta không cần ở đây tốn thời gian nữa, nhưng mà năng lực trước mặt của thành phố Đại Xương thì chỉ có thể bảo đảm cho bảy thành phố được an toàn.”
Lưu Tiểu Vũ gật đầu, đã hiểu ý của Dương Gian.
“Dương Gian, nếu như đã có được sự bảo đảm an toàn, vậy thì việc tiếp theo cần giải quyết là vấn đề vật tư, các năm gần đây cao ốc Samton đa số là đầu tư về mặt nông nghiệp, ta sẽ toàn lực phối hợp nguồn cung ứng vật tư, tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề.” Vương Bân nghiêm túc nói.
Hắn là người đầu tiên trong nhóm người cảm nhận được tính nguy cơ trước, và vẫn đang nỗ lực trong lĩnh vực này, và với khoản đầu tư không cần hoàn lại của Dương Gian, công ty đã có được một lượng vật tư đáng kinh ngạc, nếu không phải do thân phận là người phụ trách Dương Gian trấn giữ nơi này, thì e là sớm đã xảy ra vấn đề.