Dương Gian và Lâm Uẩn Huy dọc theo con đường quỷ không ngừng đi về phía trước, mãi đến khi cuối cùng cửa hàng hai bên đường phố đều biến mất, chỉ còn lại con đường lát đá xanh cũ kỹ này, một ngôi nhà nằm trơ trọi bắt đầu xuất hiện ở trong tầm mắt.
"Sắp đến rồi, phía trước là tiệm quan tài. Lần trước ta từng ngoài ý muốn đến nơi này, chẳng qua không có đi vào bên trong tiệm quan tài, mà cho rằng đây là điểm cuối, xoay người rời khỏi. Thế nên nghiêm túc mà nói, đây là lần đầu tiên ta tiếp xúc với tiệm quan tài này."
Dương Gian vừa nói vừa nhìn về phía Lâm Uẩn Huy: "Nếu ngươi có tin tức quan trọng thì ta đề nghị ngươi nên tiết lộ trước."
"Trước kia ta đã đi vào bên trong, từng mua một cỗ quan tài, chẳng qua không có ở lâu, rất nhanh đã rời khỏi, không gặp phải hung hiểm gì. Ta cũng không tìm ra tin tức hữu dụng nào, chỉ biết một cỗ quan tài vào lúc đó rất đắt, cần tốn tận ba mươi sáu đồng Tiền Quỷ, chẳng biết bây giờ vẫn còn giá này hay không." Lâm Uẩn Huy khẽ nói.
Dương Gian nói: "Cái giá ba mươi sáu đồng mà ngươi nói này hẳn là đã cách rất lâu trước đây, hiện tại đã sớm không phải cái giá này nữa. Lần trước khi ta tới, có một âm thanh từ trong tiệm quan tài truyền ra nói rằng một cỗ quan tài là mười tám đồng, nhưng bây giờ đã qua một đoạn thời gian, có lẽ giá cả sẽ có biến đổi."
"Nếu chỉ đơn giản là mua một bộ quan tài thì tiền trong tay ngươi đã đủ rồi, sẽ không gặp phải bất cứ phiền phức gì, trừ phi . . . ngươi có ý tưởng gì đó với tiệm quan tài này." Lâm Uẩn Huy nói.
"Ta có suy nghĩ muốn cướp bóc tiệm quan tài." Dương Gian nói thẳng ra không chút giấu giếm.
Lâm Uẩn Huy cũng không hề kinh ngạc, chỉ hơi trầm tư nói: "Không phải chưa từng có người ngự quỷ trước đó đánh cướp tiệm quan tài, nhưng rủi ro rất lớn, bởi vì vào lúc ta còn sống thì chưa từng nghe nói có người thành công."
"Tìm hiểu tình huống trước rồi tính sau." Dương Gian nói.
Mặc dù hắn có ý tưởng, nhưng cũng sẽ không hành sự lỗ mãng, đặc biệt là dưới tình huống hiện tại mua được quan tài thì càng phải cân nhắc lợi và hại.
Hai người rất nhanh đã đứng ở trước tiệm quan tài nằm lẻ loi này.
Cửa của tiệm quan tài đang mở, bên trong thắp một ngọn đèn dầu ố vàng, lờ mờ.
Ngọn đèn treo ở giữa không trung miễn cưỡng rọi sáng toàn bộ cửa tiệm.
Mà ở trong cửa tiệm lại trưng bày từng chiếc quan tài có kích thước và hình dạng giống nhau, sự khác biệt duy nhất là màu của những chiếc quan tài này đều khác nhau, có quan tài sơn màu đen, bên trên viết một chữ Điện, lộ vẻ âm sâu kỳ dị, có quan tài sơn màu đỏ, tươi đẹp như máu, cũng rợn người cực kỳ.
Còn có quan tài là màu gỗ thô, dường như vẫn chưa chế tạo xong toàn bộ, không có sơn lên.
Dương Gian đứng ở cửa quan sát sơ lược một lát, xác định tình huống của tiệm quan tài một chút, sau đó mới mang theo mấy phần cảnh giác đi vào.
Theo quan sát vừa rồi, dường như tiệm quan tài và cửa hàng trên đường trong trí nhớ không có khác bao nhiêu, cũng đều mở cửa làm ăn, chỉ là thứ mua bán không giống nhau mà thôi.
Nhưng trực giác nói cho Dương Gian biết, cửa tiệm bán quan tài nhất định có chỗ đặc biệt, nếu không thì cửa tiệm này sẽ chẳng một mình mở cửa ở nơi xa như vậy.
Mới vừa đi đến cửa của tiệm quan tài, từ bên trong tiệm quan tài vốn tĩnh lặng bay ra một âm thanh sâu kín: "Nhìn một chút đi, quan tài tốt nhất, chỉ cần mười đồng."
Mười đồng?
Vẻ mặt của Dương Gian hơi thay đổi, giá này còn rẻ hơn lần trước lúc hắn đến, thậm chí rẻ hơn rất nhiều, thế mà một hơi hạ xuống tám đồng.
Xem ra việc buôn bán của tiệm quan tài này càng lúc càng không tốt, nên đành phải xuống giá.
Nhưng dù cho giá của tiệm quan tài có giảm xuống, mười đồng vẫn là một khoản tiền không nhỏ với Dương Gian vào lúc này.
Vì phòng ngừa xảy ra ngoài ý muốn, Dương Gian đồng thời móc ra Tiền Quỷ khi vào cửa, lần này hắn học khôn, chỉ lấy ra một tấm Tiền Quỷ bảy đồng và một tấm Tiền Quỷ ba đồng, không nhiều không ít, vừa lúc đủ mua một bộ quan tài.
Cầm Tiền Quỷ trong tay đi vào tiệm quan tài, khiến hắn yên lòng hơn một chút.
Tiệm quan tài vốn trông âm u rợn người dường như cũng trở nên không còn đáng sợ như vậy vào lúc này.
"Nếu để giam giữ ác quỷ, ngươi phải mua quan tài màu đen, nếu vì ứng đối vấn đề ác quỷ thức tỉnh giống ta trước đó, vậy thì ngươi phải mua quan tài màu đỏ." Lâm Uẩn Huy đi theo bên cạnh mở miệng nhắc nhở.
Nhưng dù nàng không nhắc nhở thì Dương Gian cũng biết tác dụng của mỗi chiếc quan tài đều không giống nhau.
Cho nên lần này hắn muốn mua một cỗ quan tài màu đỏ.
Có lẽ hắn chưa chắc sẽ dùng đến cái quan tài màu đỏ này, nhưng lo trước khỏi hoạ.
"Ta muốn mua một cỗ quan tài màu đỏ." Dương Gian hơi giơ Tiền Quỷ trong tay, mở miệng nói.