Hiện tại hắn còn chưa muốn chọc vào phiền phức, dự định mua quan tài dựa theo quy củ bình thường.
Nếu mọi thứ thuận lợi thì hắn sẽ thanh toán khoản giao dịch này, sau đó rời đi con đường quỷ, tránh cho thêm chuyện.
m thanh không biết đến từ đâu lần nữa sâu thẳm vang lên từ trong tiệm quan tài: "Quan tài màu đỏ đã bán hết rồi, chọn cái khác đi."
Bán hết rồi?
Dương Gian nhìn mấy cỗ quan tài màu đỏ được đặt ở trong tiệm, trên gương mặt lập tức lộ ra vẻ kỳ quái.
Nhiều quan tài màu đỏ như thế mà ngươi nói bán hết rồi?
Đây không phải là bịa đặt lung tung sao?
"Ta muốn cỗ quan tài này." Dương Gian đi sang bên cạnh mấy bước, vươn tay đặt lên trên nắp quan tài của một cỗ quan tài màu đỏ.
"Bộ quan tài kia đã bị người đặt trước, không thể bán cho ngươi." Giọng nói bên trong tiệm quan tài tiếp tục vang vọng.
"Bộ này thì sao?" Dương Gian lại đặt mục tiêu lên một cỗ quan tài màu đỏ ở bên cạnh.
"Cũng bị đặt trước."
"Còn cỗ quan tài này?"
"Đã bị đặt trước."
". . ."
Dương Gian phát hiện rằng, mặc kệ chính mình chọn bộ quan tài màu đỏ nào thì câu trả lời đưa ra đều là bị người đặt trước.
Nhưng từ sau khi thị trấn cổ Thái Bình bị Quỷ Hồ nhấn chìm, căn bản không có người sống đến con đường quỷ, làm gì có ai chuyên môn tới đặt trước quan tài màu đỏ chứ.
Dù có thì cũng không thể nào mua hết toàn bộ quan tài màu đỏ.
"Phải làm thế nào mới có thể bán cho ta một cỗ quan tài màu đỏ?" Dương Gian hỏi với vẻ mặt nặng nề.
"Tiền đặt cọc của vị khách thứ hai phải cao hơn vị khách thứ nhất, ngươi mới có thể mua đi quan tài đã bị đặt trước." m thanh kia đưa ra lời giải thích.
"Ý câu này là mười đồng không mua được một cỗ quan tài, cần thêm tiền, đúng không?" Dương Gian rốt cuộc hiểu được ý của tiệm quan tài này.
Làm nửa ngày thì ra là muốn trả giá.
Mười đồng một cỗ quan tài chỉ là rao hàng, hấp dẫn khách vào tiệm, đợi đến lúc ngươi thật sự muốn mua lại phát hiện mười đồng căn bản không mua được quan tài ở đây, mỗi một chiếc đều bị đặt trước.
"Ta cần thêm bao nhiêu tiền." Dương Gian chịu đựng bực tức, nhẫn nhịn hỏi.
m thanh bên trong tiệm quan tài đáp lại: "Vị khách trước đã chi bảy đồng tiền đặt cọc, ngươi cần trả cao hơn con số này."
Bảy đồng?
Nói cách khác, Dương Gian ít nhất phải thêm một đồng mới được, vậy thì quan tài màu đỏ lại quay về với giá mười tám đồng.
Khoan đã.
Dương Gian rất nhanh phát hiện có chỗ bất thường.
Tiền Quỷ trong tay hắn có mệnh giá là ba đồng và bảy đồng, nếu như thêm một đồng thì căn bản không thể thanh toán được, chỉ có thể thêm ba đồng chi trả hai mươi đồng, đến lúc đó sẽ tìm về hai đồng từ tiệm quan tài.
Nhưng, Tiền Quỷ có mệnh giá hai đồng sao?
Nếu không có, phải chăng có nghĩa là tiệm quan tài này không có ý định trả tiền, trực tiếp ăn hết hai đồng?
Trò bịp.
Mợ nó, toàn bộ đều là trò lừa gạt, đây căn bản không phải là một tiệm quan tài đứng đắn, mà là một cửa tiệm ăn cướp đúng nghĩa.
Thảo nào lần trước ông chủ hiệu thuốc đông y kiến nghị chính mình nếu có năng lực thì đi tiệm quan tài này đánh cướp, xem ra ông chủ hiệu thuốc đông y cũng biết tiệm quan tài này không phải thứ tốt lành gì. Nếu như làm ăn đường hoàng ra dáng, không lừa già dối trẻ như tiệm vàng mã thì sao có thể khiến người mang ý tưởng đánh cướp nó chứ.
Cuộc đời Dương Gian hận nhất là gian thương, làm ăn không đứng đắn, hiện tại hắn còn có một loại ý tưởng muốn dùng một cây đuốc đốt luôn tiệm quan tài này.
Nhưng nghĩ đến chính mình đang đối mặt với rủi ro ác quỷ thức tỉnh, hắn vẫn tạm thời nhịn xuống cơn bực bội.
"Ta ra hai mươi đồng, bán cho ta quan tài màu đỏ này." Dương Gian không còn cách nào khác, móc ra mười đồng Tiền Quỷ từ trong túi.
"Thành giao!" m thanh bên trong tiệm quan tài vang lên ngay lập tức, thoạt trông có chút gấp gáp.
Mặt Dương Gian đen lại, chỉ cảm thấy chính mình bị gian thương hung hăng làm thịt một khoản tiền, thấy vô cùng đau lòng.
Hắn chỉ có thể tự an ủi mình rằng, đợi sau khi bản thân giải quyết xong vấn đề ác quỷ thức tỉnh thì sẽ quay về tìm tiệm quan tài này tính sổ.
Khi hắn đang nghĩ như vậy, giọng nói bên trong tiệm quan tài vang lên lần nữa: "Một cỗ quan tài màu đỏ hai mươi đồng, nhưng ngươi còn phải chi thêm bốn đồng làm phí khiêng quan tài."
Phí khiêng quan tài?
Hơn nữa còn là bốn đồng?
Tiệm quan tài này thế mà còn muốn đòi thêm sáu đồng của Dương Gian.
Bởi vì không có cách nào trả bốn đồng, chỉ có thể trả hai tấm Tiền Quỷ ba đồng.
Dương Gian sau khi trở thành người ngự quỷ thì tình cảm đã rất đạm bạc, nhưng vào giờ phút này vẫn dâng lên một luồng khí nóng.
Vẻ mặt hắn u ám không nói lời nào, chỉ yên lặng cất vào hai mươi đồng Tiền Quỷ, sau đó nắm chặt thương dài màu đỏ trong tay, đồng thời xung quanh bắt đầu xuất hiện từng ngọn Quỷ Hỏa âm u.
Tuyệt đối không thể lại nuông chiều cái cửa tiệm ăn cướp này, ngày hôm nay phải dạy dỗ nó.