Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3434 - Chương 3191: Cướp Quan Tài (1)

Chương 3191: Cướp quan tài (1) Chương 3191: Cướp quan tài (1)

Dương Gian đã không thể chịu đựng nổi tiệm ăn cướp này tăng giá không ngừng, hắn cảm thấy nếu chính mình thật sự muốn bỏ tiền mua về một cỗ quan tài thì phỏng chừng tiền còn lại trong tay cũng không đủ bù vào. Nếu đã như vậy thì hắn không cần nuông chiều cái cửa tiệm cướp của này.

Giờ đây, Quỷ Hỏa u ám lan ra trong tiệm quan tài, chỉ một lát sau Quỷ Hỏa đã gần như bao phủ toàn bộ cửa tiệm.

Ngọn đèn vốn vàng ố mờ tối vào giây phút này đã nhuộm thành màu của Quỷ Hỏa, từ xa nhìn lại thì cửa tiệm quan tài này giống như bị một cây đuốc đốt cháy.

Xuất phát từ mục đích cá nhân, Dương Gian có ý định khống chế Quỷ Hỏa tránh quan tài bên trong cửa tiệm, phòng ngừa Quỷ Hỏa đốt phải những bộ quan tài này.

"Ngươi định ra tay thật à?"

Lâm Uẩn Huy ở bên cạnh cảm thấy hơi kinh ngạc, dường như không ngờ rằng Dương Gian sẽ lỗ mãng như thế, nói chuyện không hợp liền vận dụng sức mạnh linh dị trong tiệm quan tài.

Sắc mặt của Dương Gian vẫn u ám: "Ta không có thói quen xem tiền như cỏ rác, tiệm quan tài này muốn làm gian thương thì cũng phải xem nó có năng lực này hay không. Hơn nữa trước đó ta đã nói rồi, ta có ý tưởng đánh cướp tiệm quan tài, chắc ngươi sẽ không cho rằng ta nói chơi đâu nhỉ?"

"Được rồi, nếu ta bây giờ đã ra tay thì đừng khách khí nữa, ngày hôm nay phải dọn sạch toàn bộ quan tài ở đây, sau đó phá hủy cửa tiệm này, khiến tiệm quan tài này từ nay về sau biến mất ở trên con đường quỷ."

Hắn hoặc là không làm, hoặc đã làm thì làm đến cùng.

Nói xong, hắn trực tiếp vươn một bàn tay nhấc một cỗ quan tài màu đỏ lên, tiếp đó đi thẳng ra ngoài tiệm quan tài.

Chẳng qua loại hành vi này của Dương Gian hiển nhiên đã phạm vào kiêng kỵ lớn nhất trong tiệm quan tài.

Từ trước đến giờ chưa từng nghe có vị người ngự quỷ nào thành công đánh cướp tiệm quan tài, có lẽ khi đó cũng có một vài người to gan lớn mật, nhưng những người này vẫn không thành công, trái lại chết ở trong tiệm quan tài.

Tuy vật đổi sao dời, có thể tiệm quan tài này đã không còn huy hoàng bằng xưa kia, nhưng cũng tuyệt đối không thể nào cứ như thế trơ mắt nhìn Dương Gian không chịu trả tiền, tiếp đó mang đi một cỗ quan tài màu đỏ.

Ầm!

Trong nháy mắt, cửa lớn của tiệm quan tài cũ kỹ đóng sầm lại, ngay cả then cửa cũng tự động rơi xuống, hiển nhiên là không có ý định thả Dương Gian rời đi.

"Một cánh cửa mà đã muốn ngăn ta lại?" Dương Gian không nói hai lời, một bàn tay khác giơ lên, nắm chặt thương rồi chém xuống không chút do dự.

Dao rựa trở nên vô cùng sắc bén ngay khi chạm vào linh dị.

Cửa lớn của tiệm quan tài không phải cửa bình thường, mà là một cánh cửa lớn linh dị, tựa như hai miếng ván quan tài, mặt trên dường như ký gửi ác quỷ khủng bố không cách nào lý giải.

Cùng với dao rựa rơi xuống, cửa lớn mới vừa đóng liền vỡ ra thành mấy mảnh trong nháy mắt, đồng thời còn kèm theo tiếng thét quái dị.

Dương Gian thoáng cúi đầu nhìn.

Lại phát hiện ván cửa đã vỡ vụn hơi nhúc nhích, đồng thời còn có máu chảy ra, trong tấm ván gỗ thế mà không phải mảnh gỗ, mà là từng cục máu thịt tanh hôi được khảm vào.

Dương Gian đạp ván cửa đã vỡ nát này, sải bước đi ra tiệm quan tài.

Thế nhưng, vừa đi ra lại phát hiện bên ngoài tối đen như mực, con đường quỷ quen thuộc đã hoàn toàn biến mất, hoặc nơi này căn bản không phải ở bên trong con đường quỷ, bởi vì trong bóng tối ở gần đó, một ngọn đèn dầu vàng ố hơi chập chờn ở giữa không trung, ngọn đèn dầu kia rất quen thuộc, giống y như đúc ngọn đèn bên trong tiệm quan tài ở sau lưng, đồng thời còn có một cánh cửa gỗ dưới ngọn đèn dầu.

Cửa gỗ kiểu dáng cũ kỹ, then cửa khóa lại, đúng là cánh cửa mà Dương Gian đã đánh nát ban nãy.

"Đi ra ngoài cửa rồi lại về tiệm quan tài?" Quỷ Nhãn của Dương Gian hơi ngọ nguậy, hắn thăm dò tràng cảnh ở phía xa, thoáng chốc dừng bước.

Theo sau hắn nhìn hai bên, phát hiện bên ngoài cửa tiệm mờ tối này lại có cảnh tượng khiến người hãi hùng.

Trên đường đi thông đến ngọn đèn dầu lờ mờ ở phương xa, hai bên trái phải thế mà bày đầy từng cỗ quan tài, hơn nữa những cỗ quan tài này thoạt trông cực kỳ cổ xưa, lớp sơn ở phía trên đã phai màu, đồng thời khiến người cảm thấy bất an nhất là, có nhiều quan tài đang ở trạng thái mở ra, thông qua miệng quan tài đã mở, mơ hồ có thể cảm giác được có linh dị khủng bố ở bên trong đang sắp thức tỉnh.

Những cỗ quan tài này sắp thành hàng, số lượng nhiều khiến người da đầu tê dại.

"Nếu chúng ta đi về phía trước thêm mấy bước nữa, quỷ trong quan tài có khả năng sẽ thức tỉnh, đến lúc đó những con quỷ này sẽ xé nát chúng ta. Hành động đánh cướp tiệm quan tài quá mức hung hiểm, ngươi nên nghiêm túc suy xét lại." m thanh của Lâm Uẩn Huy vang lên ở sau lưng.

Dương Gian nói: "Ta không định đi về phía trước, dù đi tới thì cũng chỉ về lại tiệm quan tài, đến lúc đó đẩy mở cửa, phía sau cửa có thể lại là tiệm quan tài . . . Đây là một loại linh dị tuần hoàn vô hạn, đủ để nhốt chết bất cứ một vị người ngự quỷ nào ở đây, muốn rời khỏi nơi này thì phải phá vỡ linh dị tuần hoàn bên trong tiệm quan tài."

Hắn đã hiểu, khoảnh khắc chính mình bước vào tiệm quan tài thì đã không còn ở trong con đường quỷ, mà là ở tại thế giới linh dị bên trong tiệm quan tài. Hành động ở trên địa bàn của người khác, dù thế nào đều không thể thành công.

"Hòa khí sinh tài, buông bộ quan tài kia xuống, lại bồi thường ván cửa hai mươi đồng, các ngươi có thể rời đi."

Một âm thanh sâu kín lần nữa vang vọng, nhưng âm thanh lần này không phải truyền tới từ trong tiệm quan tài ở sau lưng, mà là bay tới từ trong thế giới tối tăm bên ngoài cửa tiệm.

Ngoài ra, tùy theo âm thanh này xuất hiện, có nhiều chiếc quan tài sắp từng hàng ở ngoài cửa khẽ rung chuyển.

Bình Luận (0)
Comment