Khi Đồng Thiến, Lý Dương còn có Hà Nguyệt Liên ba người khi lần nữa mở mắt ra, thì đã nói lên họ đã thoát khỏi thế giới trong Quỷ Mộng, lần nữa trở về hiện thực.
“Cảm giác này giống như vừa ngủ một giấc, mới nằm mơ vậy.” Đồng Thiến nhíu mắt nhẹ, vừa mới mở to mắt thì hắn có chút không thích nghi với ánh nắng chói chang ở bên ngoài.
“Tuy là không thể giải quyết Hà Nguyệt Liên, nhưng vấn đề thì có lẽ đã giải quyết rồi, lần này được đội trưởng làm cho thức tỉnh, sau này nàng sẽ không dám làm bậy nữa.” Lý Dương nhìn hình dáng kỳ lạ đang mặc bộ đồ cưới ở không xa.
Đồng Thiến nói:”Dương Gian đó giờ luôn khiến cho người khác cảm thấy yên tâm, hắn đã suy nghĩ hết mọi vấn đề, chứ không lúc đó khi đối mặt với Hà Nguyệt Liên, thì áp lực của chúng ta sẽ càng lớn.”
Lúc này Hà Nguyệt Liên cũng đã thức tỉnh, giờ cả người của nàng đều toát mồ hôi, cho dù có nắm giữ lại sức mạnh linh dị đáng sợ này, nhưng lúc nãy những gì xảy ra trong giấc mộng vẫn khiến cho nàng khiếp sợ, nàng ý thức đưa tay lên, sờ lên cái khăn màu đỏ che trên đầu mình.
Đồ vật linh dị này lại không thể cản lại được sự xâm nhập của Quỷ Mộng, chứ không thì bản thân mình cũng không thua thảm hại như vậy.
Bây giờ trong lòng của Hà Nguyệt Liên đã triệt để mất đi sự phản kháng, nàng hiểu rõ Dương Gian chỉ cảnh cáo lần này, nếu còn lần sau, thì bản thân mình chắc chắn sẽ chết, không còn cách nào xoay chuyển được.
“Dương Gian nói đúng, cho dù ta có phản kháng hắn, thì sau lưng ta còn có một Trương Tiện Quang đang đợi ta, và một mình ta thật chất không cách nào cùng lúc đối phó với hai người này, cả đời ta đã định sẵn là không có tự do.”
Hà Nguyệt Liên cảm thấy tiếp tục sinh tồn như vậy có lẽ lại là một lựa chọn không tệ, ít ra hiện giờ bản thân mình có được sức mạnh linh dị khiến cho tất cả mọi người phải nể sợ, không cần phải nhìn sắc mặt của nhiều người, so với trước đây, đây chưa hẳn không phải là một sự tự do.
Sau khi nghĩ thông suốt, Hà Nguyệt Liên cũng không day dưa về việc ký ức của mình phải chăng đã bị thay đổi, và cũng không quan tâm rốt cuộc thì Dương Gian có thể sống sót bước ra từ trong huyết hồ hay không.
Nàng chỉ cần dựa vào phương thức lúc trước để sinh tồn thì được rồi.
“Xem ra ta phải gia nhập vào tổng bộ lần nữa, lần nữa bắt đầu xử lý sự việc linh dị.” Hà Nguyệt Liên hiểu rõ, bản thân mình phải thành thật, vậy thì mới an toàn, Dương Gian cũng sẽ không vô duyên vô cớ mà ra tay với mình.
Lập tức.
Nàng không có tiếp tục ở lại đây, mà chuẩn bị xoay người rời khỏi nơi này.
Nhưng mà, lúc này trong huyết hồ vẫn còn sôi sùng sục, cho dù Hà Nguyệt Liên đã ngừng dụ quỷ, nhưng linh dị trước đó vẫn còn ảnh hưởng đối với huyết hồ.
Sự thay đổi này đã khiến cho Hà Nguyệt Liên vốn định rời khỏi lại ngừng bước, sau đó từ từ trở khăn che mặt lên, nhìn về trung tâm của huyết hồ.
“Chuyện này là sao? Hà Nguyệt Liên, là ngươi làm sao?” Lý Dương cũng nhìn thấy sự thay đổi này, nên hắn đã lập tức nhìn chằm vào nàng mà hỏi.
“Ít ra bây giờ không có liên quan đến ta, phải chăng là do trước đó đã xảy ra ảnh hưởng thì ta không biết.” Hà Nguyệt Liên giải thích.
Mặt của Lý Dương nặng nề:”Trước đó ta đã cảnh cáo ngươi rồi, đừng có làm bậy, xảy ra chuyện thì ngươi cũng không gánh nổi hậu quả đâu.”
Hà Nguyệt Liên im lặng không lên tiếng, nàng vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.
Trong huyết hồ vẫn cuộn trào, lại bắt đầu trở nên đục ngầu, nhưng lần này, không phải là con chó hung dữ lao ra ngoài, ngược lại theo huyết hồ nhào lộn thì có rất nhiều tay chân tứ chi của cơ thể hiện ra, bao gồm cánh tay bị cắt cụt, còn có da thịt rách nát, và xương máu đầm lìa, thậm chí có cả đầu người không da đầu.
Nhìn từ xa, giống như là một nồi nước đang sôi.
“Những thứ đó không phải là cơ thể của Dương Gian, có thể là cơ thể của những người bị hại chết trong huyết hồ.” Đồng Thiến nhìn chằm huyết hồ mà nói.
“Mặc kệ là gì, giờ huyết hồ đã xảy ra thay đổi không thể nào dự đoán trước được, những biến hoá này là do Hà Nguyệt Liên gây ra, nàng biết khi dụ quỷ sẽ ảnh hưởng đến thăng bằng linh dị trong huyết hồ, giờ ta chỉ hy vọng đừng có phá hoại việc của đội trưởng, chứ không thì sẽ rất phiền phức, chúng ta thật chất là không thể nào giải quyết được tình hình này.” Lý Dương nói.
“Đừng có gấp gáp, xem tình hình như thế nào đã rồi tính.” Đồng Thiến nói.
Mấy người họ tiếp tục quan sát.
Theo thời gian trôi qua huyết hồ càng cuộn càng mạnh hơn, và những thứ nổi ra càng khiến người ta nổi da gà.
Mới đầu chỉ là các chi khiếm khuyết trên cơ thể, sau đó là một số cơ thể hoàn chỉnh, giống như nữa cái xác, đôi chân của người chết.
Các chi này đều có cùng một đặc điểm, đó là sau khi bị huyết hồ nhuộm qua đều là màu đỏ, giống như bị lột da vậy.
Và cuối cùng là, bắt đầu có một cơ thể hoàn chỉnh nổi lên.
Những xác chết kia nhìn không giống xác chết của người sống, bởi vì xác chết người sống sẽ bị huyết hồ hòa tan, không cách nào bảo quản được, cho nên những xác chết kia chắc chắn là ác quỷ, nhưng ác quỷ ngâm trong huyết hồ, không thể nào thức tỉnh được, cho nên chỉ có thể tồn tại dưới dạng xác chết.
Mỗi một cái xác đều đại diện cho một con ác quỷ.
Không biết trong huyết hồ đã ngâm bao nhiêu con ác quỷ.
“Đây tuyệt đối không phải vũng máu do ác quỷ của Nghiêm Lực thức tỉnh mà tạo thành, Quỷ Huyết của hắn không đáng sợ như vậy, có thể ngâm từng con ác quỷ vào trong đó, ta đoán Quỷ Huyết của Nghiêm Lực chỉ là vật dẫn, còn Quỷ Huyết hình thành đã kết nối với một nơi linh dị đáng sợ nào đó, xác của những con ác quỷ được nổi lên từ một nơi nào đó, cũng giống như Quỷ Hồ của Dương Gian vậy, chỉ một vũng nước nhỏ thì có thể kết nối được với Quỷ Hồ thật sự.
Đồng Thiến vừa nhìn vừa nghiêm túc mà phân tích.
“Có lý.” Lý Dương cũng gật đầu, cảm thấy suy đoán của Đồng Thiến rất chính xác.