Ở thời kỳ này, Vu Thành Chí cũng được xem là lão tiền bối trong giới linh dị, nhưng ở trước mặt của Dương Gian thì hắn chỉ được xem là người mới, và hắn cũng từng trải qua sự thay đổi của tổng bộ, hiểu rõ sâu sắc muôn sinh tồn ở thời đại này là không hề dễ dàng, và cũng do thế nên mới có được sự so sánh, hắn mới càng hiểu rõ sự tồn tại của Dương Gian rất là quan trọng.
Cho nên vào lúc này khi Vu Thành Chí lần nữa nhìn thấy Dương Gian xuất hiện trong lòng của hắn rất là vui mừng.
“Ngươi quả là không tệ, với năng lực có hạn này mà đã quản lý thành phố rất tốt, cho dù là có sự việc linh dị xảy ra, cũng không có ảnh hưởng sự an toàn của đa số người.” Dương Gian nói.
Gương mặt khó coi của Vu Thành Chí đã nở ra một nụ cười: “Dương đội nói thế thì quá khách sáo rồi, ta không đủ năng lực, nên không có cách nào làm tốt hơn, cho nên khi quản lý thành phố này cũng lực bất tòng tâm, trong thành phố có rất nhiều nơi bị ác quỷ chiếm đóng cũng không thể xử lý, lâu lâu cũng có người dân vô tội chết trong sự việc linh dị.”
“Ta không được xem là người phụ trách đạt tiêu chuẩn, cũng may hôm nay Dương đội đã xuất hiện, đã giải quyết mấy việc linh dị khiến cho người ta phải đau đầu.”
Dương Gian nói: “Ta đã tỉnh mịch hết nửa năm, bây giờ đang đi trải nghiệm khắp cả nước, ta muốn xem thử dưới cái thời đại linh dị này thì tình hình trong nước đã trở nên như thế nào, hôm nay chỉ là vô tình đi qua đây, nên đã tiện tay giải quyết sự việc linh dị ở thành phố này mà thôi.”
“Thì ra là vậy, trên đường đi Dương đội có thu hoạch gì không?” Vu Thành Chí hỏi.
“Vẫn chưa hẳn gọi là thu hoạch, chỉ là linh dị uy hiếp đến người bình thường quá lớn, cho dù là một sự việc linh dị bình thường, cũng có thể tạo thành vô số thương vong, hoặc là phải rời xa quê nhà, sinh sống ở một thời kỳ như vậy, thật là tuyệt vọng, nếu như thời linh dị vẫn duy trì như thế, thì không bao lâu nữa, cả thế giới sẽ tan nát.”
Giọng nói của Dương Gian rất nghiêm túc: “Cho nên ta vừa đi trải nghiệm đồng thời cũng đang tìm kiếm một phương pháp nào đó có thể thay đổi thời đại này.”
Vu Thành Chí nghe vậy, tức thời cảm thấy kính nể: “Thời đại bây giờ bên tổng bộ còn có Dương đội đúng là một việc hạnh phúc mà, thật ra thì ta cũng luôn suy nghĩ về tương lai, chỉ là càng suy nghĩ thì càng thấy tuyệt vọng, ví dụ như thành phố Đại Trường vậy, bây giờ ta còn sống thì tạm thời có thể ổn định một hai, lỡ ta chết đi, thì chỉ sợ ngay cả một người kế vị cũng không có, đến lúc đó thì thành phố này sẽ trở nên như thế nào?”
“Từ đó cho thấy, một thành phố Đại Trường còn như thế, thì các thành phố khác trong nước sẽ như thế nào, mà có rất nhiều thành phố ngay cả người phụ trách còn không có, không phải do tổng bộ không muốn quản, mà là thật sự không có người để điều động, lúc trước ta còn hay trách đội trưởng của tổng bộ không quản việc, cũng có nhiều đội trưởng cũng rút lui, bây giờ thì ta mới hiểu, đội trưởng cũng có việc của đội trưởng cần làm, họ đa số là suy nghĩ cho tương lai, chứ không phải đơn giản là chỉ quản lý một thành phố không.”
Dương Gian nói: “Với dòng chảy của thời kỳ này thì không có ai có thể thoát khỏi, bao gồm tất cả đội trưởng trong tổng bộ, cho dù là có người không muốn làm, nhưng đến lúc bất đắc dĩ thì cũng phải làm một chút gì đó, chỉ tiếc là trước đó giao đấu với tổ chức quốc vương đã chết rất nhiều đội trưởng, chứ không thì tình hình cũng không thành ra thế này.”
“Đúng vậy, lần đó đã khiến cho tổng bộ tổn thất nặng nề, đến bây giờ vẫn chưa hồi phục lại.” Vu Thành Chí cũng bắt đầu cảm khái: “Ta cũng không biết bản thân mình có thể sống được bao lâu, hy vọng trước khi chết có thể nhìn thấy được Dương đội tìm được cách đối kháng thời kỳ linh dị này.”
Đừng có nói lời tuyệt vọng như vậy, vẫn còn hy vọng mà.” Dương Gian bình tĩnh nói: “Và ta tin rằng ngươi không chết sớm như vậy.”
Nói xong, dưới chân hắn có vũng máu nổi lên, sau đó có một bàn tay trắng bệch đưa lên, trong bàn tay đó có một bao đồ được giấy màu vàng gói lại, nhìn giống như một gói thuốc bắc.
“Đây là gói thuốc bắc cuối cùng, sau khi uống có thể kéo dài ác quỷ thức tỉnh, lúc trước đội trưởng Lưu Kỳ cũng từng dùng qua nó, nhưng tiếc là cuối cùng cũng phải chết.” Dương Gian lấy gói thuốc lên sau đó đưa cho Vu Thành Chí.
“Thứ này ta không dùng đến, nên tặng cho ngươi, hy vọng ngươi sẽ sống lâu hơn chút, không chết sớm vậy.”
Dương Gian cảm thấy Vu Thành Chí là một người phụ trách rất có trách nhiệm, đáng được giúp hắn một lần.
Vu Thành Chí theo phản xạ mà nhận lấy, có chút kỳ lạ: “Đồ vật linh dị quan trọng như thế, không nên lãng phí trên người của ta, những người ngự quỷ có năng lực càng cần đến nó.”
“Những người khác không có cơ hội dùng, ngươi cầm lấy đi, dù gì đây cũng không phải là thứ đặc biệt quý báu gì.” Dương Gian lắc nhẹ đầu
Gói thuốc bắc này vốn là để lại cho đồng đội của mình sử dụng.
Nhưng mà hắn ở trên Đường Quỷ là giật được bảy cái quan tài màu đỏ, đồng đội của mình thật sự là không chống cự được nên nên có thể nằm trong quan tài, ngoài ra còn có Quỷ Gương có thể sống lại lần nữa.
So ra thì sự sinh tồn của những người phụ trách khác của tổng bộ càng tệ hơn, cần được giúp đỡ hơn.
Và một bao thuốc bắc cuối cùng cứ ở trong tay mình thì sẽ không thể phát huy tác dụng, thôi thì tặng đi sớm hơn, thì mới có thể phát huy giá trị cuối cùng được.
“Nếu như Dương đội đã nói thế, vậy thì ta không khách sáo mà nhận lấy.” Vu Thành Chí không từ chối nữa, hiện giờ hắn đích thực đang cần thứ này, dù gì có thể sống tiếp nữa thì có ai lại không muốn chứ.
Dương Gian nói: “Ta nên tiếp tục xuất phát, còn có rất nhiều việc đang đợi ta đi làm.”
“Vậy thì chúc Dương đội chuyến đi lần này thuận lợi.” Vu Thành Chí tiễn Dương Gian rời khỏi.