Đám người Phong Tứ Nương lúc đó đã bị bắt vào trong trang viên này, những người có ngoại hình đẹp bị huấn luyện thành kỹ nữ, còn những người không đủ ngoại hình, kết cục bi thảm, mỗi người mỗi khác nhau.
Những nữ tử như Phong Tứ Nương, các thiếu niên thiếu nữ bị bắt từ khắp mọi miền của Phong Ngữ hành tỉnh, đều bi thảm vô cùng.
Có thể không chút khoa trương khi nói rằng Cực Nhạc sơn trang này chính là một địa ngục bẩn thỉu.
Còn Thanh Nha Độc Sĩ lại là thị vệ trong sơn trang, dùng thần đạo bí thuật bồi dưỡng ra, chỉ trung thành với một mình trang chủ, tinh thông đủ các thủ đoạn giết người, truy bắt, độc thuật,vv... chấp hành các loại nhiệm vụ đen tối như truy sát và giết chết những người tiết lộ bí mật của trang viên, đối với những quan viên không chấp nhận lôi kéo, cản trở thì tiến hành hãm hại và ám sát, bắt giữ nam nữ vô tội ở khắp mọi nơi, làm nô lệ, sử dụng bọn họ làm vật liệu để luyện kim nhân thể, v.v.
Không có một người tốt.
Đều là những tên đồ tể với đôi tay đẫm máu.
Đều đáng chết.
"Nếu như gặp phải Thanh Nha Độc Sĩ, đều giết hết cho ta."
Lâm Bắc Thần dùng kính râm che mắt, hắn từ bi, không muốn nhìn thấy máu.
Nhìn thấy Thiến Thiến một quyền đã đánh chết một tên Thanh Nha Độc Sĩ, quyền lực không giảm đi mà trực tiếp chấn bay cánh cổng của sơn trang, vỡ nát bét, nhất thời trong lòng Lâm Bắc Thần đau nhói đến sắp co giật.
Hắn vội vàng hét lớn: "Thiến Thiến, nha đầu chết tiệt nhà ngươi, dùng lực nhẹ một chút, đừng đập nát sơn trang của ta, đầu tiên cứu người, thứ hai mới giết người... Này, tên khốn nào châm lửa vậy? Huyền khí hoả hệ đều cẩn thận một chút cho ta, đừng có phóng hỏa thiêu rụi đồ đạc của ta, ta sẽ tính sổ với đám cẩu vật các ngươi... Ngoài ra, cố gắng hết sức đừng phá hỏng công trình, gỗ đá ở đây chất lượng đều rất tốt, dỡ xuống chuyển về doanh trại, còn dùng được.”
Tiêu Dã ở bên cạnh đã bất lực phỉ nhổ.
Vẫn còn chưa chiếm được Cực Nhạc sơn trang đấy? Tất cả mọi thứ đều đã trở thành của người rồi hả?
Hắn biết rằng mình chắc chắn sẽ không thể ngăn cản được đám người này. Không quan tâm nữa.
Muốn làm gì thì làm.
Huỷ diệt đi.
Tiêu Dã chết lặng đi theo bên cạnh Lâm Bắc Thần.
Chuyện này đã vượt quá năng lực và phạm vi thẩm quyền của hắn.
Nhưng mà, sâu thẳm trong trái tim mình, hắn cũng khá mong chờ Lâm Bắc Thần thực sự có thể san bằng khối u ác tính Cực Nhạc sơn trang này.
Tiếng hét giết vang vọng khắp tứ phương.
Thiến Thiến dẫn dắt 500 trăm quân đào khoáng, giống như một con chó hoang giành giật thức ăn, trực tiếp xông vào sơn trang.
Những tên Thanh Nha Độc Sĩ không kịp phòng bị đã bị tổn thất nặng nề, chớp mắt đã tử thương nghiêm trọng.
Đợi đến khi bọn họ phản ứng lại...
Vẫn là tử thương nặng nề.
Bởi vì nhóm quân đào khoáng này thực sự quá mạnh.
Kể từ khi bọn họ bị Lâm Bắc Thần bắt làm tù binh trong hầm mỏ ở Tiểu Tây sơn cho đến khi luân phiên trực ban ở đầu thành bây giờ, đã có được kinh nghiệm chiến đấu đa dạng, kỳ ngộ và các loại tài nguyên càng nhiều vô số kể, các loại Huyền thạch, đan dược, Lost Castle để rèn luyện, đa đới là chiến lực đại võ sư đỉnh cấp, có mấy người đã tiếp cận với tông sư võ đạo.
Huống hồ, trong đó có một võ đạo tông sư thực thụ như Khâu Linh toạ trấn.
Hơn nữa, còn có người tàn nhẫn như Lâm Bắc Thần toạ trấn.
Lâm đại thiếu mắt đeo kính râm, tay cầm Tuyết Vực Chi Ưng, một khi nhìn thấy trong số Thanh Nha Độc Sĩ kia có cường giả tiếp cận cấp tông sư võ đạo xuất hiện thì trực tiếp giơ tay bắn một phát.
Phốc phốc phốc.
Rất nhiều Thanh Nha Độc Sĩ cấp lãnh đạo còn chưa kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra thì đã bị bắn vào đầu, trực tiếp ngã xuống.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Vũ Hồng phấn khích đến mức toàn thân run lên.
Nhìn thấy từng ác ma một ngã xuống trong vũng máu, nàng không khỏi ngẩng mặt lên trời mà thét dài, giọt nước mắt nóng bỏng lăn xuống.
Cuối cùng cũng chết rồi.
Trước đó nàng nghe người ta nói rằng Lâm Bắc Thần hiện tại có địa vị rất cao ở trong Triều Huy thành, dưới trướng có rất nhiều cao thủ.
Cho nên mới xả thân để trốn ra ngoài, muốn tìm Lâm Bắc Thần để cầu viện.
Nhưng không ngờ rằng thực lực và thế lực hiện tại của Lâm Bắc Thần lại mạnh mẽ đến mức này.
Cơ hội để đám người Tứ Nương được giải cứu đã đến rồi.
"Ở bên này ......"
Vũ Hồng vội vàng dẫn đường.
Trong lòng nàng thầm cầu nguyện: Tứ Nương à Tứ Nương, các ngươi nhất định không được xảy ra chuyện, nhất định phải sống, rất nhanh nữa thôi đã có thể nhìn thấy ánh sáng rồi.
Thiến Thiến dẫn dắt mọi người, bảo vệ Vũ Hồng, dọc theo con đường chính trong trang viên, chém giết qua.
Dọc đường, tiếng la hét và kinh hô không dứt bên tai.
Chưa đầy thời gian một tách trà, bọn họ đã đến trước một tòa nhà cao chín tầng màu đỏ thẫm.
"Chính là ở trong đó..."
Vũ Hồng lao về phía cửa lâu.
"Hỗn xược."
Một tiếng hét giận dữ từ trong tòa nhà cao chín tầng màu đỏ tươi vọng ra.
Sóng âm cuồn cuộn như sóng biển.
Mấy quân đào khoáng xông lên phía trước, lại bị phản chấn bay ngược ra ngoài. Trong lâu này có cao thủ toạ trấn.
Những người khác trong lòng run lên.
"Tìm chết."
Thiến Thiến thân như thần tượng, trực tiếp nhảy lên, xông vào trong tòa nhà cao tầng.
Khoảnh khắc tiếp theo-
"Aaaaa......"
Giọng nói hoảng loạn của Thiến Thiến từ trong lâu truyền ra.
Thân hình của nàng lui ra ngoài còn nhanh hơn so với lúc tới.
Trong lâu vang lên tiếng cười ha hả.
Chỉ nhìn thấy mấy chục nam tử y sam không chỉnh tề từ trong lâu bước ra, vẻ mặt tươi cười.
"Ha ha, hóa ra là một đứa con nít, nữ tử xinh đẹp như vậy cũng là kỹ nữ của Cực Nhạc sơn trang này sao? Không tồi, không tồi, tới đây cùng bổn thiếu gia..."
Một nam nhân trong đó nhìn chằm chằm vào Thiến Thiến bật cười nói. Chính là cao thủ đã lên tiếng trước đó.
Nhưng giọng nói của hắn còn chưa dứt.