Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 1090 - Chương 1090: Huyền Năng Bảo Hộ

Chương 1090: Huyền năng bảo hộ

Tiểu Tam nhanh như chớp, Thiến Thiến cưỡi nó đi đi lại lại trong quân đội Hải tộc, bất khả chiến bại, thỏa mãn niềm vui giết chóc chưa từng có...

Vừa có thể kiếm tiền vừa có thể thỏa mãn, chuyện tốt như vậy có thể tìm được ở đâu chứ?

Thiến Thiến mặt dày tìm đến Lâm Bắc Thần muốn sở hữu Tiểu Tam lâu dài, Lâm Bắc Thần suy nghĩ một chút, trực tiếp đồng ý.

Hai tiểu Thanh Lang này tuy vẫn bám người nhưng chúng quá to không thể ôm được, ngoại hình cũng không còn dễ thương như hồi nhỏ, có chút không còn thích như xưa, cộng thêm ngày thường quá bận rộn không thể đùa giỡn với chúng được, huống hồ vẫn luôn là hai người Thiến Thiến cùng Thiên Thiên cho chúng ăn và chải chuốt, thế là dứt khoát tặng hai tiểu Thanh Lang này cho hai tiểu thị nữ, mỗi người một con, Thiến Thiến lấy Tiểu Tam, Thiên Thiên lấy Tiểu Nhị, hai con Thanh Lang trực tiếp trở thành vật cưỡi của hai người.

Cứ như vậy, sự kết hợp giữa người đẹp và quái vật trở nên hấp dẫn hơn nhiều trong mắt Lâm Bắc Thần.

Thiến Thiến cưỡi Tiểu Tam hạ xuống trước đội quân khai thác, hai tay duỗi ra, trong ánh sáng lập lòe, trực tiếp từ trong túi bảo vật lấy ra hai thanh đại kiếm.

Đây là vũ khí mà nàng đặc biệt tìm thợ rèn nổi tiếng ở Triều Huy đại thành đúc ra, mỗi một thanh kiếm rộng nửa mét và dài hai mét, bề mặt có ánh bạc, khắc huyền văn, hình dạng đơn giản, nhưng bởi vì hơi to nên cảm giác bị áp bức cũng tự bộc phát ra ngoài, thân hình nàng mảnh khảnh, trên tay cầm hai thanh đại kiếm, điều này khiến mọi người có chút lo lắng, không biết liệu cánh tay mảnh khảnh của nàng có bị thanh kiếm khổng lồ này trực tiếp nghiền nát hay không.

Tiểu Thanh Lang Tiểu Tam gầm nhẹ, nhìn kẻ thù đang đến gần, hé miệng, lộ ra những chiếc răng sắt nhọn trắng như tuyết, những hạt tinh thể băng cực nhỏ có thể nhìn thấy bằng mắt thường ở trong miệng nó xoay tròn...

Bùm!

Lại một thân ảnh nặng nề rơi xuống bên cạnh Thiến Thiến, Quang Tương cao gần một mét sáu, bảng chữ viết vốn treo ở trước ngực giờ đã đổi thành một chiếc trống da thú có huyền văn, cả hai tay của nó đều cầm dùi trống màu bạc, không ngừng gõ trống.

Chiếc trống da thú huyền văn nho nhỏ khi đánh lên, mặt trống rung lên bần bật với tần số cao, giống như mặt nước nhấp nhô, âm thanh vang vọng khắp nơi, gần như làm nhiễu loạn tiếng trống của quân địch.

“Giết” Nguy Sơn Chiến Bộ phía đối diện đồng loạt rút kiếm, động tác dứt khoát đồng đều giống như một làn sóng kim loại chợt lóe lên dưới ánh mặt trời, trong nháy mắt khí lạnh từ mũi kiếm làm da thịt người khác cảm thấy đau đớn, binh lính Nguy Sơn Chiến Bộ từng nhịp chỉnh tề, tiến về phía trước với tốc độ nhanh hơn, bộ giáp kim loại phản chiếu dưới ánh nắng mặt trời mùa đông làm vẻ mặt dũng mãnh của những binh lính giống như những con quái vật giết người, tuyết trên mặt đất bị đạp cuốn lên, hoà lẫn với bụi đất tung bay, loại khí thế vô địch này lập tức nổ rộ vô cùng tinh tế.

“Giết.”

“Giết giết giết.”

Tốc độ của Nguy Sơn Chiến Bộ ngày càng nhanh, bọn họ là trung tâm của tại đại chiến bộ, đội hình cũng dần dần tản ra, cứ năm tên giáp sĩ làm một nhóm, hợp thành một đơn vị chiến đấu, từng đơn vị tác chiến nhanh chóng kéo dài khoảng cách, đồng thời...

Vù vù vù!

Một âm thanh sắc bén phá không vang lên, trong khu vực phía sau của Nguy Sơn Chiến Bộ, cùng với sự rung chuyển của dây cung, những đốm đen như châu chấu bay đầy trời, phát ra tiếng rít gào phá vỡ không khí, tạo ra một mảng bóng mờ lốm đốm trên mặt đất, một đường bắn ra như hình parabol, hướng về phía doanh trại Vân Mộng.

Trong đó còn kèm theo công kích của pháo binh luyện kim huyền văn, đây mới thật sự là kiểu mẫu chiến đấu của một đội quân tinh nhuệ.

Những mũi tên xuyên giáp lao tới trước, lướt qua đầu các giáp sĩ xung phong của Nguy Sơn Chiến Bộ, sau đó rơi xuống dưới, mang theo tiếng phá không như tiếng cười của tử thần bao trùm xuống dưới, đây là quân mở đầu cuộc chiến.

Nhiều khi, hai bên còn chưa đánh sáp lá cà mà những đợt mũi tên cùng hỏa lực thâm hậu đã gây tổn thất nặng nề cho nhau, nhóm xung phong của Nguy Sơn Chiến Bộ phân tán thành tổ đội năm người, chính là vì nhằm giảm thương vong nhiều nhất có thể dưới sự bao phủ của loại bắn bừa bãi như này.

Lúc mũi tên rơi xuống, tốc độ ném bắn sẽ gia tăng, đối với những người lính không có khiên thì đây chính là một cơn ác mộng.

Nhưng đội quân khai thác bên Lâm Bắc Thần cũng không dựng lá chắn ngay lập tức.

Một số tướng lĩnh bên địch không nhịn được cười ra tiếng, trên mặt hiện ra vẻ giễu cợt, mặc dù có vẻ như khả năng chiến đấu của họ không tệ, nhưng biểu hiện của người Vân Mộng lại giống như một đám ô hợp vậy.

“Trận này ta thắng chắc.” Khấu Trung Chính giơ roi lên cười to, chất lượng và số lượng, lần này bọn họ đều chiếm ưu thế, hắn không tin Lâm Bắc Thần có thể trở mình.

Tuy nhiên giọng cười của hắn còn chưa dứt thì đồng tử đột nhiên ngưng tụ lại, như thể hắn nhìn thấy một thứ gì đó cực kỳ khó tin, chỉ thấy một ánh sáng màu vàng nhấp nháy phía trên doanh trại Vân Mộng, ngay sau đó, một vòng bảo vệ huyền năng màu vàng nhạt xuất hiện, vòng bảo vệ này bao trùm hết tất cả doanh trại Vân Mộng trong vòng năm mươi mét xung quanh.

Những mũi tên xuyên giáp sắc bén của Nguy Sơn Chiến Bộ cuối cùng bắn trúng vòng bảo vệ này, bật ngửa ra tạo thành từng lõm nhỏ, sau đó mất lực mềm nhũn rơi xuống đất.

“Huyền năng bảo hộ.”

“Trận pháp huyền văn, vậy mà doanh trại Vân Mộng bất tri bất giác bố trí cấm chế bảo vệ như vậy sao?”

“Thúc giục trận pháp huyền văn như vậy cần bao nhiêu trận sư cùng năng lượng huyền khí chứ?”

Mọi người xem cuộc chiến đều ngạc nhiên, phải biết rằng trận pháp huyền văn không phải dễ dàng bố trí được, nhất là trận pháp khổng lồ bao trùm doanh trại Vân Mộng như vậy, việc này đòi hỏi ít nhất một trăm huyền văn sư, trận sư mới có thể hoàn thành trong thời gian ngắn như vậy được, trong đó liên quan đến rất nhiều bước cùng thủ tục, chỉ riêng việc khắc huyền văn lên mặt đất cũng là một việc tốn rất nhiều sức lực rồi, hơn nữa sau khi hoàn thành cũng cần phải rót vào một nguồn năng lượng lớn mới có thể hoạt động được.

Bình Luận (0)
Comment