Ngay sau đó, một đường lưu quang màu xanh quét qua.
Rắc rắc.
Chiến kỳ của Nguy Sơn Chiến Bộ bị chặt đứt, cột cờ bằng gỗ lim, đường kính ít nhất 30 inch có thêm lá cờ nặng nề rơi xuống đất, cũng đồng thời rơi vào trong lòng đám quân sĩ Nguy Sơn Chiến Bộ.
Soái ky đổ, bộ chủ chết, đây là tình huống mà họ chưa từng gặp phải trước đây. “Khấu Trung Chính đã chết, đầu hàng thì sẽ không bị giết.”
Trên ngọn cây cổ thụ ở trung tâm doanh trại, giọng nói của Lâm Bắc Thần vang lên, âm thanh như sấm, vang vọng khắp nơi.
Lâm đại thiếu đã bị sốc trước tốc độ mà Tiểu Tam biểu hiện trong thực chiến, cảnh tượng vừa rồi làm Lâm Bắc Thần liên tưởng đến Tam Quốc Diễn Nghĩa, Quan Vũ dựa vào ngựa nhanh cùng đao sắc, trực tiếp để Xích Thố chạy, không cho đối phương thời gian phản ứng, hợp lại đánh chết danh tướng xấu xí Nhan Lương Văn ở Hà Bắc.
Màn trình diễn của Thiến Thiến vừa rồi tương tự như điển cố này, tốc độ chạy như bay giữa quân đội và Tiểu Tam thật sự quá nhanh, tạo cho người ta một ảo giác rằng nó thậm chí sẽ không giảm tốc độ do bất kỳ tác động vật lý và vật cản nào, nó có thể bỏ qua mọi vật cản, phi nước đại, tốc độ nhanh đến mức khó có thể diễn tả bằng lời, nhanh hơn cả tia chớp.
Với sức mạnh của Thiến Thiến cùng đại kiếm trong tay, làm một cường giả cấp cao đứng đầu một bộ như Khấu Trung Chính giống như một con già yếu ớt, bị giết chỉ bằng một đòn, hắn chết quá nhanh làm nhiều cách bảo vệ ở quân đội không kịp thi triển.
Bây giờ, mọi thứ đã quá muộn.
Lâm Bắc Thần hét lớn.
Tinh thần của Nguy Sơn Chiến Bộ trong tiếng quát này, giống như băng tuyết dưới ánh mặt trời, bị thiêu đốt tan ra nhanh chóng, cũng không biết ai đầu tuê, có người vứt bỏ binh khí, quỳ trên đất.
Tất cả mọi thứ đều xảy ra quá nhanh, đừng nói là binh lính bình thường, đến cả cao thủ Nguy Sơn Chiến Bộ như Tiểu Chiến Thần Công Tôn Bạch cũng chưa kịp làm bất cứ chuyện gì, Khấu Trung Chính chết nhanh đến mức không có một người này trong Nguy Sơn Chiến Bộ chuẩn bị tâm lý.
Binh bại như núi đổ, xem như tam đại quân chiến bộ tấn công của Nguy Sơn Chiến Bộ đã sụp đổ trong chưa đầy một tách trà sau khi bắt đầu chiến, hai chiến bộ bên ngoài là Huyễn Phong cùng Lưu Vân cũng có kết cục tương tự.
Chủ bộ chiến bộ Huyễn Phong bị Tiêu Bính Cam nấp trên cổ tùng bí mật dùng khẩu K98 headshot, phát thứ hai trực tiếp chặt đứt soái kỳ, theo bước chân của Khấu Trung Chính, Trang Bất Châu thấy thời cơ, lập tức dẫn quân khai phá thân tín xông lên, chiến bộ Huyễn Phong tan rã.
Chủ bộ Lưu Vân chiến bộ thì bị Quang Tương trực tiếp ẩn thân mò tới sau lưng, bật chế độ đâm sau lưng, cầm cùi trống đánh bể đầu, ngã ngựa mà chết, soái kỳ bị Quang Tương nhổ hết làm vũ khí, khua qua khua lại, sau khi khua được một lúc, các cận thần thân vệ của chủ soái Lưu Vân chiến bộ cũng chết gần hết...
“Nộp khí giới thì không giết.”
“Đầu hàng cũng không giết.”
“Nhân tộc không giết Nhân tộc.”
“Người Bắc Hải không giết người Bắc Hải.”
Các loại hò hét từ miệng của các tướng lĩnh cấp cao Vân Mộng, kích động huyền khí, vang khắp thiên địa, tam đại chiến bộ mất đi chủ tướng, rất nhanh toàn quân đã bị diệt.
Các đại quý tộc nhìn cảnh này đều ngẩn người, run rẩy, đây chính là đội quân tinh nhuệ của Triều Huy thành, tổng số hơn ba mươi ngàn người, kết quả đều bị binh lực chừng ba ngàn người của Vân Mộng đánh tan, còn bắt rất nhiều tù binh...
Thật không thể tưởng tượng nổi, một chuyện hoang đường không giống với thế giới thật chút nào.
Đội quân khai thác rất hùng mạnh, về điều này ở trong quân đội của Triều Huy thành đã có rất nhiều tin đồn, nhưng mọi người luôn tin vào những thế mình tận mắt thấy hơn.
Trận chiến giữa quân khai thác cùng Hải tộc không phải ai cũng được tận mắt chứng kiến nên không phải ai cũng như Tiêu Dã biết nó khủng khiếp tới mức nào.
Ví dụ như Khấu Trung Chính, hắn vốn biết rất rõ Lâm Bắc Thần nhưng sở bộ tướng lĩnh của hắn lại không đóng quân ở tây thành, rất nhiều những bộ chủ tướng lĩnh quá tự cao tự đại, cho dù đã nghe qua chiến tích của đội quân khai thác cũng chỉ biết cười trừ, dù sao trên thế giới này cũng có quá nhiều người chém gió.
Khấu Trung Chính từng khoe khoang trong Tuý Hoa Lâu rằng hắn có thể chinh phục cả mười nữ tử vào ban đêm, nhưng thực tế một phần mười sức chiến đấu cũng không có, lời này chỉ cần nghe một chút là được rồi, không nên tin.
Hơn nữa, nếu nghĩ kỹ lại, dù quân khai thác rất lợi hại nhưng số lượng quá ít, chống lại đội quân tinh nhuệ gấp mấy chục lần đương nhiên không chết cũng tàn tật hết, nhưng ai mà ngờ được sẽ có kết cục như vậy chứ?
Tin đồn thật sự không đúng sự thật chút nào, bởi vì sức chiến đấu của đội quân khai thác còn đáng sợ gấp trăm lần những lời đồn thổi khoa trương nhất mà bọn họ từng nghe, đây hoàn toàn không phải là một quân đội cấp tỉnh mà phải là cận vệ nòng cốt của hoàng thất, chiến lực...chắc không chỉ có như vậy thôi đâu?
Ba mươi vạn đại quân tinh nhuệ, chết trận hơn năm sáu ngàn, còn lại đều bắt làm tù binh.
Về phần hơn ba ngàn quân khai thác cùng lính mới Vân Mộng, ngoại trừ vài chục người xui xẻo bị trật khớp tay do dùng lực quá mạnh, những người còn lại về cơ bản chỉ có chút bầm dập, không có thiệt hại gì nhiều, kỹ thuật chiến đấu như vậy thật mẹ nó quá khoa trương mà.