Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 509 - Chương 509: Sức Cám Dỗ Của Thần Quyến Giả

Chương 509: Sức cám dỗ của Thần Quyến Giả

Ánh mắt của Vọng Nguyệt đại giáo chủ lúc này mới trở nên nghiêm túc, nói: "Ngươi nghiêm túc chứ?"

Lâm Bắc Thần trong lòng đập thình thịch, nhưng vẫn rất khẳng định mà gật đầu.

"Thật sự không ngờ rằng ngươi sẽ lựa chọn như vậy."

Vọng Nguyệt đại giáo chủ dừng lại một lúc rồi lại đưa ra một đề nghị khác, nói: "Nếu như ngươi thích bầu không khí học tập của học viện hơn, thì sau khi đến tỉnh lỵ có thể phá lệ đi tới học viện Trung Cấp Hoàng Gia để học tập. Ta có thể lấy được tư cách nhập học cho ngươi.”

Lâm Bắc Thần nói: "Nhưng mà ta chỉ mới học năm hai của học viện Sơ Cấp, còn chưa đến lúc tốt nghiệp."

Vọng Nguyệt đại giáo chủ nói: "Ngay cả khi Bộ giáo dục của đế quốc chưa có quy định mới về việc tuyển dụng đặc biệt, với tu vi và thành tích của ngươi, còn có vinh quang mà ngươi giành được, bất kỳ một hạng mục nào trong số đó đều có thể đảm bảo cho ngươi vượt cấp thành công, hơn nữa còn không chịu bất cứ dị nghị nào."

Lâm Bắc Thần nói: "Nhưng mà ta vẫn muốn ở lại học viện Sơ Cấp Số 3 thêm một năm nữa."

"Tại sao?"

Vọng Nguyệt đại giáo chủ ngạc nhiên nói.

Lâm Bắc Thần lắng đọng một lúc cảm xúc, tình cảm dạt dào nói: "Ta có thể có được ngày hôm nay, hoàn toàn là nhờ vào công lao của đội ngũ giáo viên của học viện Sơ Cấp Số 3. Cho dù là về mặt sinh hoạt hay học tập, bọn họ đều chăm sóc ta rất chu đáo, cho dù là trong những ngày tháng đen tối và khó khăn khi Chiến Thiên Hầu phủ sụp đổ, học viện Số 3 cũng không khai trừ ta, còn cho ta cơ hội để chứng tỏ bản thân. Có ân tái tạo trọng sinh đối với ta, làm người không được quên cội nguồn, ta muốn ở lại học viện Số 3, trong thời gian một năm tới đây, giành được càng nhiều vinh quang hơn cho học viện, đạt được càng nhiều tài nguyên tu luyện hơn, mở ra một tiền đồ tươi sáng mới mẻ hơn cho các học đệ, học muội.”

Nói đến sau cùng, Lâm Bắc Thần suýt chút nữa bị bản thân làm cho cảm động. Chết tiệt, ta thật sự là một nhân tài.

Vọng Nguyệt đại giáo chủ nhìn Lâm Bắc Thần với vẻ mặt hơi phức tạp.

Bà ta không ngờ rằng thì ra trong lòng của thiếu niên này lại có suy nghĩ như vậy. Ân một giọt nước, lấy suối tương báo.

Đây quả thực là phẩm cách cao quý của một kiếm sĩ.

Đối mặt với cơ hội một bước lên mây, lựa chọn thuận theo mây mà lên là lựa chọn chung của rất nhiều người. Thực ra cho dù Lâm Bắc Thần cứ như vậy mà rời khỏi Vân Mộng thành, vinh quang và tài nguyên mà hắn mang lại cho học viện Sơ Cấp Số 3 đã đủ cho học viện nhị lưu ở tiểu thành xa xôi này tiêu hoá cả hai ba năm rồi.

Danh tiếng vô lượng trong Thiên Kiêu Tranh Bá Chiến đã khiến học viện Số 3 trở nên nổi tiếng.

Lúc này rời đi, tuyệt đối sẽ không có ai nói gì.

Các giáo viên của học viện Số 3 cũng sẽ không có bất cứ sự bất mãn nào. Tất cả mọi người đều sẽ coi hắn là anh hùng.

Nhưng hắn vẫn lựa chọn ở lại và cống hiến cho trường cũ của mình nhiều hơn.

Thiếu niên này, dưới lớp mặt nạ cường điệu và bất cần đời, lại có một tấm lòng son sắt chân thành cháy bỏng như vậy.

Có lẽ đây chính là lý do tại sao, hắn rõ ràng không phải là nhân viên thần chức, nhưng Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ lại lựa chọn hắn trở thành sứ đồ của thần vào thời khắc đó để dung nạp ý chí của mình.

Vọng Nguyệt đại giáo chủ đã bị cảm động rồi.

"Ngươi không cần phải lo lắng về những điều này. Bây giờ ta có thể sử dụng năng lượng của thần điện để giành được càng nhiều tài nguyên hơn cho học viện Sơ Cấp Số 3 ở Vân Mộng thành. Ngươi có yêu cầu gì đều có thể đưa ra, không cần ngươi phải lãng phí thời gian thêm một năm nữa để đi tranh giành.”

Bà ta vẫn cố gắng hết sức để thuyết phục Lâm Bắc Thần.

Đối với thiếu niên võ giả mà nói, lãng phí thời gian một năm sẽ ảnh hưởng trái chiều cực kỳ to lớn đối với con đường kiếm sĩ trong tương lai.

Lâm Bắc Thần:?

Lão thái thái à, bà đây là đang ép ta phải dùng những lời tuyệt tình tàn nhẫn trực tiếp nhất để nói chuyện.

"Không."

Lâm Bắc Thần nghiêm nghị nói: "Vinh quang và tài nguyên của học viện Số 3 phải do học viên của trường chính tay thắng được và giành lấy. Nếu như ta dựa vào thân phận Thần Quyến Giả của mình mà uy hiếp thần điện cung cấp, vậy thì sẽ làm trái với lương tâm, chi bằng không có...đại giáo chủ, ngài đừng thuyết phục ta nữa, bất kể như thế nào, ta nhất định phải ở lại học viện Số 3 thêm một năm nữa, hoàn thành tâm nguyện của bản thân.”

He he, một năm sau, ta nhất định sẽ giải ra bí mật của điện thoại, tới khi đó, ca sẽ lẳng lặng trở về trái đất, không cần phải làm xáo trộn mọi thứ.

Bàn tính như ý thật là đẹp đẽ.

Vọng Nguyệt đại giáo chủ nghe xong, im lặng một hồi lâu.

Cuối cùng, bà ta mới chậm rãi nói: "Chuyện này quá đặc biệt, cho nên ta cần phải báo cáo với tổng điện, nhưng nếu như ngươi cứ nhất định kiên trì, khả năng lớn là cũng có thể."

Lâm Bắc Thần lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Vọng Nguyệt đại giáo chủ lại nói: "Đúng rồi, ngươi còn phải chú ý, bởi vì cái chết của Đàm Cổ Kim, Bạch Hải Quyền, cho nên một số người trong chính đàn của đế quốc và Bạch Vân thành đều có ý kiến với ngươi. Sau này, ngươi phải chú ý lời nói và hành động của mình để tránh bị người ta nắm được chuôi, dù sao thì Thần Quyến Giả cũng không phải thần, khi phạm tội cũng phải tiếp nhận hình phạt.”

Lâm Bắc Thần gật đầu như trống lắc: "Ta nhất định sẽ cụp cái đuôi lại làm người.”

Vọng Nguyệt đại giáo chủ: "..."

“Vì ngươi đã kiên quyết ở lại Vân Mộng thành, vậy còn có một chuyện nữa mà ngươi cần phải biết.” Bà ta từ tốn nói: “Ở Vân Mộng thành, có hai luồng khí tức Thiên Ngoại Tà Ma cực kỳ đáng sợ, ẩn nấp khéo léo, ta đã điều tra mấy lần, cũng không thể phân rõ được, đây rất có thể là hai chân thân của tà ma cấp tổ sư. Trước khi thần điện có thể hoàn toàn diệt trừ chúng, ngươi ở lại trong thành cũng cần phải cẩn thận hơn. Thần Quyến Giả đối với chân thân của tà ma mà nói có sức cám dỗ rất lớn, là đối tượng mà bọn chúng trăm phương ngàn kế muốn có được.”

Lâm Bắc Thần "???"

Bà nội.

Bây giờ nếu như ta cương quyết yêu cầu đi đến thần điện Triều Huy thì có còn kịp nữa không?

Bình Luận (0)
Comment