"Dừng lại."
Hải lão nhân nói: "Ngươi muốn lão phu hoặc là công chúa điện hạ giúp đỡ, đúng chứ?"
Lâm Bắc Thần cười tủm tỉm nói: "Đúng là như vậy. Nếu như sư nương và tiền bối nắm chắc, vẫn xin tương trợ, có yêu cầu gì có thể nói ra, đại loại như tiền vàng, Huyền thạch gì đó...”
"Bất kỳ yêu cầu gì cũng có thể nói sao?"
Hải lão nhân nhìn chằm chằm vào Lâm Bắc Thần, mãi cho đến khi Lâm Bắc Thần da đầu tê dại, ông ta mới nói: "Bảo ngươi gia nhập vào Hải tộc của ta, ngươi có đồng ý không?"
"Chỉ như vậy thôi sao?"
Lâm Bắc Thần nói: "Ta còn tưởng rằng ông thèm muốn cơ thể của ta, có thể bàn bạc, chuyện nhỏ ấy mà..."
Tần chủ tế đột nhiên khịt mũi một tiếng.
Nữ thần Hải tộc, người từ đầu đến cuối đều không nói gì, khẽ mỉm cười, mở miệng nói: "Công điện nghiệm thần là gia thất nằm trong tín ngưỡng của Kiếm Chi Chủ Quân thần hệ các ngươi, kiếm sĩ của đế quốc Bắc Hải đều có thể lựa chọn một người trong số bọn họ, nhưng kiêng kỵ nhất là ngoại quốc nhúng tay vào, Hải tộc không tin thờ Kiếm Chi Chủ Quân, nếu như giúp đỡ Vân Mộng thần điện, không cần phải nghiệm thần nữa, các ngươi cũng chắc chắn bị cáo buộc tội danh cấu kết với ngoại thần, vĩnh viễn không thể trở mình... "
Lâm Bắc Thần sững sờ.
Hình như thật sự là như vậy.
Nhưng không sao cả.
Tới lúc đó, ta có thể bỏ tiền ra mời Kiếm Chi Chủ Quân giúp tẩy trắng tất cả.
Nữ thần Hải tộc lại nói: "Hơn nữa, thân phận của ta và Hải lão sư đều là những người đặc biệt trong Hải tộc, càng không thể tham gia vào chuyện của đế quốc Bắc Hải các ngươi."
Ô hô?
Lâm Bắc Thần nhớ lại cảnh tượng hùng vĩ và thần bí vào cái ngày mà sư nương xuất hiện, mấy chục con thuyền kình cốt lớn từ dưới mặt biển xuyên qua mặt biển mà hiện ra.
Hắn hơi hiểu ra rồi.
"Nếu như vậy......"
Lâm Bắc Thần nghiến răng, nói: "Ta đi tìm bằng hữu của ta..." Đã đến lúc thi triển kỹ thuật chạy trần truồng thực sự.
Nhưng chính vào lúc này--
"Sư phụ, để con xuất trận đi."
Dạ Vị Ương, người luôn im lặng đã mở miệng nói.
Lâm Bắc Thần thậm chí còn không thèm nghĩ ngợi gì liền nói: "Ngươi? Muội muội, ngươi đang đùa cái gì vậy chứ..."
Ai mà biết Tần chủ tế lại gật đầu nói: "Cẩn thận ứng phó."
"Vâng, sư phụ."
Dạ Vị Ương siết chặt nắm đấm nhỏ bé, mạnh mẽ gật đầu, sau đó liếc nhìn Lâm Bắc Thần, nói: "Hì hì, Thần ca ca, đừng coi thường người ta."
Nói xong, một đôi cánh kiếm to lớn mở ra sau lưng nàng.
Xoẹt!
Dạ Vị Ương hóa thành một luồng thần quang, lao vào trong kết giới số 3 của Thần Dụ Tướng Chiến.
"Hả?"
Lâm Bắc Thần kinh ngạc nhìn về phía Tần chủ tế. Đây thật sự không phải là để Dạ Vị Ương đi chết sao? Tần chủ tế lãnh đạm nói: "Lát nữa ngươi sẽ biết thôi." Lâm Bắc Thần trầm ngâm.
Lúc này, phía dưới núi thần điện của Vân Mộng thành, lại có một luồng sáng Huyền khí màu đỏ thẫm, hùng vĩ vô song, khí thế kinh người, bay vút lên trời, xé rách ra một vết lửa lâu ngày cũng không thể chữa lành được trên bầu trời...
Giống như cơn thịnh nộ của Hoả Thần.
Đại công điện giả thứ tư đã xuất hiện rồi.
Vẫn là một cường giả cấp đại tông sư.
Nội tình của Thiên Thảo thần điện quả thực khủng khiếp như vậy. "Hoả Thần Vệ trong Ngũ Đại Thần Vệ!"
Hải lão nhân lặng lẽ nói.
Đôi mắt của Lâm Bắc Thần liền sáng lên?
Ô hô?
Hệ chơi lửa?
Đây là cùng chuyên ngành với ta.
Hắn lập tức quay đầu nhìn về phía Tần chủ tế, nói: "Tỷ tỷ, ta đi..." Tần chủ tế nói: "Đừng gấp, trận này sẽ có người tiếp thay chúng ta."
Hả?
Nụ cười của Lâm Bắc Thần ngưng tụ lại. Ý gì vậy?
Còn có viện trợ từ bên ngoài sao?
Trong lúc đang sửng sốt, lại nhìn thấy một luồng ánh sáng màu bạc nhàn nhạt, cũng là từ phía trong Vân Mộng thành phóng lên trời, giống như một ngôi sao lấp lánh từ bầu trời phía xa bay xuống, trực tiếp rơi vào trong kết giới thứ tư của Thần Dụ Chiến Tướng.
Là ai?
Khí tức không mạnh mẽ lắm.
Không nhanh không chậm.
Không có uy áp gì toả ra.
Nhưng không biết tại sao, lại tạo cho mọi người một cảm giác an tâm không thể nào giải thích được.
Trong lúc mơ hồ, Lâm Bắc Thần cảm thấy khí tức này có chút quen thuộc. Nhưng suy nghĩ kỹ lại, hoàn toàn không thể nào đoán ra người đó là ai.
Đây là một cảm giác rất kỳ lạ.
Giống như ngươi rõ ràng biết một người, nhưng bởi vì mất trí, khi gặp lại người này,
chỉ cảm thấy một loại quen thuộc giống thật mà là giả, nhưng lại không nhận ra được. Ừm......
Bỏ đi, không nghĩ nữa.
Lâm Bắc Thần nhìn thẳng lên bầu trời.
Trong kết giới số 4 của Thần Dụ Tướng Chiến, người bí ẩn đã đến đối diện với Hoả Thần Vệ.
Đó là một bóng người toàn thân được bao phủ trong một vầng hào quang màu bạc.
Ánh sáng bạc thần bí mà lại kỳ dị, lại có thể ngăn cách tất cả mọi ánh mắt nhìn trộm, chỉ có thể mơ hồ nhìn rõ đường nét thân hình của người đó, đừng nói là nhìn rõ khuôn mặt, ngay cả đường nét thân hình của người này cũng không thể nào nắm bắt được, càng khó để phán đoán rốt cuộc là nam hay là nữ.
Trận chiến ngay lập tức bắt đầu.
Hoả Thần Vệ và người thần bí giao thủ chiêu thứ nhất, lại là ngang tài ngang sức. Hai người đối đầu năng lượng kiếm khí, cuối cùng đồng thời lùi về sau.
Trong toàn bộ chiến trường kết giới giống như có sự hủy diệt giáng lâm, dao động năng lượng khủng khiếp cùng với sự bùng nổ phá hủy địa hình khiến cho những người xem chiến bên dưới đều không khỏi run rẩy, giống như bức tranh khủng khiếp đó sắp giáng xuống người bọn họ ngay sau đó.
Những người không đủ ý chí, theo bản năng muốn rút lui bỏ trốn...
Rất nhiều võ giả theo bản năng khuấy động sức mạnh Huyền khí, làm ra một tư thế phòng ngự.
Ngược lại là các thị dân bình thường của Vân Mộng thành, bọn họ lần lượt quỳ trên mặt đất, cúi đầu cầu nguyện, vì sự tồn vong của Vân Mộng thần điện mà cầu nguyện.