Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 724 - Chương 724: Thanh Lọc

Chương 724: Thanh lọc

“Không...”

Sự giật mình của Chu Bích Thạch hóa thành hoảng sợ.

Ông ta thật sự cảm nhận được bóng ma tử vong lần nữa cuốn đến.

Những thần văn bí ẩn duy trì sự bất tử ở sâu trong cơ thể, bị quang diễm ngân sắc không biết từ lúc nào đã xâm nhập vào trong cơ thể hắn thôn phệ từng chút một, cơ thể chắp vá kia bắt đầu tan rã ra.

“Âm hồn đã chết hãy thành thật quay về nơi ngươi nên đến đi.” Lâm Bắc Thần cầm Tử Điện Thần kiếm, mái tóc dài tung bay, sát ý bùng nổ.

Đốm lửa Tinh Thần có lực lượng dùng cho việc thanh lọc, đây cũng là do sau khi hắn từ phần đánh giá nhắc nhở của phần mềm Keep cuối cùng lĩnh ngộ được một uy lực của loại hỏa diễm đó.

Lạc ấn trong Tử Điện Thần Kiếm bị đốm lửa Tinh Thần kia thôn phệ, bằng không sao hắn có thể mạnh mẽ đến độ cầm thần khí của người khác đi chém giết đối phương chứ.

Mà loại thanh lọc này có thể khắc chế được bí thuật trong cơ thể chắp vá của Chu Bích Thạch giống như pháp sư tử linh đó.

Thanh lọc.

Thanh lọc toàn bộ tà ác của thế giới.

Âm thanh thịt nướng xèo xèo vang lên.

Cơ thể của Chu Bích Thạch nhanh chóng tan biến.

Da thịt bị thiêu đốt thành tro bụi phiêu tán giữa hư không.

Ngay cả lực lượng trong kết giới chiến trường thần dụ cũng đang liên tục bổ sung lực lượng, ý đồ muốn làm cho nó sống lại cơ mà cuối cùng vẫn không có tác dụng gì cả.

“Tại... tại sao... lại như thế này?” Chu Bích Thạch liếc nhìn mặt đỏ biến thái bị quang diễm ngân sắc thần bắc bao trùm ở phía đối diện kia, trong lòng ông ta dấy lên cảm giác vô lực vào tuyệt vọng.

Tuyệt vọng của trận chiến này so với mấy ngày trước cùng Đinh Tam Thạch càng rõ rệt hơn.

Ngày đó ít nhất thì ông ta vẫn còn một cơ hội, nhưng bây giờ từ đầu đến cuối ông ta đều bị áp chế.

Cho dù là sử dụng thủ đoạn trong tối, hay là giành được đầu bảng của trận chiến, thì tất cả đều không có tác dụng gì hết.

Ý thức dần mơ hồ.

Tại giây phút cuối cùng, tâm tính của Chu Bích Thạch đột nhiên trở nên

thanh thản.

“Sống chết chết sống...”

“Công tử à, lời thề năm xưa ta thề với ngươi cuối cùng cũng có thể thực hiện được, từ nay về sau ngay cả rơi xuống cửu u, lạc vào hoàng tuyền thì mạng của ta sẽ do ngươi làm chủ!” Cơ thể ông ta bị đốt cháy thành tro bụi.

Cái đầu trôi nổi giống như một ngọn đuốc được thắp sáng.

Trong tích tắc cuối cùng của sự sống ông ta đã đưa ra một quyết định. Một tia ấn ký trong suy nghĩ cường ngạnh xóa đi.

“Sự sống của ta kết thúc rồi, ha ha, huynh đệ ơi, ngươi cũng chém giết tâm ma để sống cho bản thân đi thôi...”

Gương mặt tàn tạ kia miễn cưỡng chắp vá ra một nụ cười.

Đến cuối cùng cái đầu của Chu Bích Thạch cũng hoàn toàn bị đốt cháy, những làn khói xanh phiêu đãng trong không khí.

Vị kiếm đạo đại tông sư chấn động chư phương cuối cùng cũng hoàn toàn vẫn lạc.

Không còn bất cứ khả năng nào có thể sống lại nữa.

Sấm sét xanh xám ngập trời tản đi.

Lâm Bắc Thần đáp xuống một tảng đá ngầm ở phía dưới.

Hòn đảo to lớn trước đó giờ đây trải qua chiến trường đã hoàn toàn bị đắm chìm.

Dưới nước biển đầy ắp kia chỉ còn lại mỗi một tảng đá ngầm này.

“Không sợ, không sợ, mình không hề sợ nước biển...” Lâm Bắc Thần im lặng cầu khấn trong lòng.

Đờ cờ mờ.

Vừa nãy lúc đánh nhau không chú ý đến, bây giờ vừa nhìn nước biển xung quanh lăn tăn rào rào, chứng sợ biển lại bắt đầu phát tác rồi, hai chân Lâm Bắc Thần bỗng dưng run cầm cập.

“Trước hết cứ rời khỏi đây rồi hẵng tính tiếp.” Hắn cong người phi lên trên không, kế đó thôi động huyền khí lao về phía bên ngoài kết giới.

Bộp!

Đầu hắn đập vào màn sáng của kết giới kia, hình chữ đại dán lên trên đó. “Trời mẹ...”

Lâm Bắc Thần thuận thế trượt theo màn sáng đó, cả người có chút ngơ ngác.

Không phải nói chỉ cần giết chết đối thủ là có thể đi ra khỏi kết giới Thần Dụ Tướng Chiến à?

Tại sao lại bị kết giới chặn thế?

Tõm.

Hắn trượt xuống sau đó rơi vào trong nước.

Vù.

Ngay lập tức ngọn lửa như đốt mông lại bùng lên.

“Phá cho ta.”

Rầm!

Một quyền nện vào màn sáng kết giới.

Tõm.

Lại bị bắn ra rơi vào trong nước.

Vèo!

Lại nhảy lên.

“A, mở.” Hắn vung Tử Điện Thần Kiếm lên để chém đứt màn sáng kia. Tõm.

Lại bắn ra, lại rơi vào trong nước.

“Đùa hả trời?” Lâm Bắc Thần vô cùng kinh ngạc.

Thần kiếm cũng không chém rách được tấm màn sáng này ư.

Bắt đầu treo máy rồi sao?

Đúng là vô liêm sỉ mà.

Hắn nhảy trong hư không, dùng tu vi cảnh giới võ đạo miễn cưỡng ngưng kết lại.

Sau khi trải qua kinh ngạc ban đầu, giờ đây Lâm Bắc Thần ý thức được có chút phiền phức.

Quy tắc xuất hiện vấn đề, chắc chắn là trò quỷ của đồ chó nhật Vệ Danh Thần kia.

Mà cái mình gặp phải tuyệt đối không phải là thường lệ.

Nếu như sau khi thắng trận cũng không thể rời khỏi kết giới chiến trường, vậy chẳng khác nào Vân Mộng thành tìm được sáu người có khả năng đánh nhau nhất đều bị vây trong kết giới chiến trường này.

Mà những tiểu tỷ tỷ chống đỡ Thần Điện...

Nghĩ đến đây, Lâm Bắc Thần cảm thấy tê cả da dầu.

Thôi xong.

Mình tự cho là mình thông minh, sắp hại tới mạng người rồi.

Cho nên trước đó Tần chủ tế bảo mình ở lại trong Thần Điện, đừng ra chiến trường thực tế là đã sớm dự đoán được đối phương có khả năng giở trò đểu, vì vậy mà giữ mình lại để làm lá bài tẩy ư?

Chuyện này...

Lâm Bắc Thần càng nghĩ đầu càng phình to.

Hắn thôi động Tử Điện Thần Kiếm, một lần nữa chém về màn sáng kết giới kia.

Bình Luận (0)
Comment