“Đây là vợ ta.” Đái Tử Thuần giới thiệu vợ sau lưng mình, sau đó lại nói: “Đây là con gái Tiểu Đinh Đương.”
Lâm Bắc Thần cười ha ha, giương tay ra nói: “Oa, tiểu muội muội dễ thương, lại đây thúc thúc ôm một cái nào...”
Sau khi nói xong, Lâm Bắc Thần chợt có chút lúng túng.
Ọt, lời thoại hỏng bét rồi, nghe có vẻ là lạ, hơn nữa danh tiếng của hắn còn là quần là áo lụa ở Vân Mộng thành...
Đây không phải là tự chuốc nhục sao.
Kết quả là ai biết tiểu cô nương cuối cùng cũng rất phối hợp mà đến bên người Lâm Bắc Thần, nói: “Đại ca ca, ngươi thật đẹp, Tiểu Đinh Đương lớn lên muốn gả cho ngươi...”
Ồ hố?
Lâm Bắc Thần bị tiểu cô nương sáng sủa chọc cho cười, vội vàng hoá giải lúng túng nói: “Thật đáng yêu, ha ha, Tiểu Đinh Đương? Chính là Tiểu Đinh Đương trong tiếng lách cách sao?
Phụt.
Thiên Thiên cùng Thiến Thiến đứng bên cạnh không nhịn được cười ngay lập tức, thiếu gia ngài cũng biết nói chuyện quá đấy.
Vợ chồng Đái Tử Thuần ngẩn ra, lập tức không nhịn được cười, từ lâu đã nghe nói rằng Lâm đại thiếu thường nói năng khác lạ, hành động ngang bướng, hôm nay mới thấy...quả nhiên là danh bất hư truyền.
Nhưng nhìn biểu hiện của Lâm đại thiếu, tuyệt đối rất nhiệt tình, hiển nhiên không phải là đang giả vờ.
Mấy người ngồi vào chỗ, Tiểu Đinh Đương trong vòng tay của Lâm Bắc Thần không đi, dù sao thì đó cũng chỉ là một tiểu cô nương hai ba tuổi mà thôi, Lâm Bắc Thần không để tâm, bảo Thiên Thiên lấy đồ ăn vặt cho mình, vừa chơi đùa với tiểu cô nương vừa nói: “Ta đoán Đới ca ca tối nay tới hẳn là có chuyện gì muốn nói với ta?”
Đái Tử Thuần vừa nghe, trong lòng không kiềm được mà run lên, trước kia rất nhiều người đều nói thiếu niên này não tàn, du thủ du thực, thiếu học thức, nhưng bây giờ xem ra, người thành công làm gì có may mắn, thiếu niên này có đầu óc nhạy bén và cái nhìn sâu sắc, liếc mắt một cái liền nhìn ra tâm tư của hắn.
“Có một số vụ án cũ, đến nói thật với Lâm đại thiếu.”
Đái Tử Thuần do dự một lúc, nở một nụ cười gượng gạo, nói: “Thực ra tại hạ là người mang tội, mặc dù nói lúc đầu hành động là do phẫn nộ chính đáng, vạn bất đắc dĩ, nhưng chính xác cũng xúc phạm luật pháp đế quốc, cho nên...”
“Chờ chút.” Lâm Bắc Thần giơ tay ngắt lời nói: “Ý của Đới đại ca là ngài là tên tội phạm bị truy nã?”
Đái Tử Thuần khổ sở gật đầu một cái nói: “Đúng thế.”
Nhìn thấy biểu hiện của Lâm Bắc Thần đột nhiên trở nên nghiêm túc, trong lòng theo bản năng đã định bị đuổi ra ngoài, mà vợ hắn bên cạnh cũng vô cùng khẩn trương nắm tay chồng, siết nhẹ, dù có chuyện gì xảy ra, nàng cũng sẽ kiên định ở bên chồng, không bao giờ hối tiếc.
Lâm Bắc Thần xoa mi tâm, nói: “Đới đại ca tối nay tới không phải là muốn ta ra mặt thay ngươi giải quyết hết chuyện mang tội đấy chứ?
Đái Tử Thuần do dự một lúc, rồi nở một nụ cười gượng gạo.
Hắn chậm rãi nói: “Nói ra thật xấu hổ, tại hạ quả thật ôm một tia hy vọng đến cầu xin Lâm đại thiếu, ta vốn là muốn ở trận đấu võ đài hôm nay liều chết đánh một trận, vì mẹ con hai người họ mà giành lấy sự trong sạch, có thể không cần lo lắng sợ hãi mà sống dưới ánh mặt trời nữa, không nghĩ tới Lâm đại thiếu bản lĩnh kinh người, trực tiếp giải quyết hết đại chiến võ đài, làm ta không có cơ hội chuộc tội, do dự mãi, không còn cách nào khác đành đến tìm Lâm đại thiếu ngài, ta... Haizz...”
Nói đến cuối, cường giả cấp võ đạo tông sư này chua xót thở dài một cái. “Xem ra ta đã đoán đúng.”
Lâm Bắc Thần gật đầu, nói: “Đới đại ca tâm cao khí ngạo như vậy, lại xách lễ vật đến cửa thì nhất định là có chuyện muốn xin.” Ánh mắt hắn nhìn vào vò rượu đen mà Đái Tử Thuần đặt trên bàn.
“Chẳng qua là Đới đại ca ngươi cảm thấy làm vậy thích hợp sao?”
Lâm Bắc Thần nhìn hắn, vẻ mặt không vui hỏi: “Một vò rượu, mà muốn mua chuộc ta sao?”
Sắc mặt của Đái Tử Thuần cùng vợ đồng thời thay đổi
“Lâm đại thiếu, thật ra thì Tử Thuần hắn...” Vợ hắn sắc mặt tái nhợt muốn giải thích điều gì đó.
Đái Tử Thuần xua tay ngăn cản vợ, hắn đứng lên, hành lễ một cái, xấu hổ nói: “Ta biết lời nói và việc làm của ta hôm nay quả thực không vẻ vang lắm, đã như vậy, Lâm đại thiếu coi như ta chưa nói gì, bất kể như thế nào, Đái Tử Thuần ta vẫn luôn khâm phục Lâm đại thiếu, có thể vì Vân Mộng thành mà đứng ra chiến đấu... Đại thiếu, hôm nay quấy rầy rồi, cáo từ.” Nói xong, muốn ôm Tiểu Đinh Đương lại, xoay người rời đi.
Nhưng Lâm Bắc Thần ôm tiểu cô nương lại vào ngực, không có ý trả lại, đột nhiên nhướng mày cười một tiếng nói: “Ha ha, không có cách rồi, bị ngươi nhìn thấu, con người của ta rất thích uống rượu, vừa thấy rượu thì miệng không dời, chân không khép được...”
Đái Tử Thuần và vợ ngẩn ra.
Lâm Bắc Thần quay đầu phân phó: “Thiên Thiên, đi lấy ly rượu vàng khảm ngọc bích trị giá mười ngàn kim tệ ra đây, hôm nay ta muốn uống thoả thích với Đái đại ca.”
“Đại thiếu, ngài...” Đái Tử Thuần có chút ngạc nhiên nói.
Lâm Bắc Thần đứng lên, thi lễ trước Đái Tử Thuần, nói: “Ha ha, nói đùa một chút, Đới đại ca đừng trách tội, thật ra thì không cần giải thích nhiều như vậy, ta chỉ hỏi Đới đại ca một câu, ngươi ngày đó bị kết tội là vì không có tính người ức hiếp kẻ yếu sao?”
Đái Tử Thuần nói: “Đương nhiên không phải, Đái Tử Thuần ta làm việc quang minh lỗi lạc...”
Lâm Bắc Thần mỉm cười xua tay, lại hỏi: “Hay là bởi vì giết người vô tội, bắt cóc gian dâm?”
Đái Tử Thuần nói: “Không phải.”
“Là vì bội bạc, quản quốc, bán đứng bạn bè?” Lâm Bắc Thần lại hỏi. Đái Tử Thuần lắc đầu: “Không có.”
Lâm Bắc Thần cười nói: “Cái này cũng không vậy không phải được rồi sao, Đới ca ca cần gì phải chột dạ chứ? Chẳng lẽ ở trong lòng người, Lâm Bắc Thần ta là một người không biết đúng sai, không tin tưởng bạn bè sao?”
Đái Tử Thuần ngẩn ra, thiếu phụ xinh đẹp bên cạnh không khỏi lộ ra vẻ hưng phấn trên mặt, bọn họ đều hiểu ý của Lâm Bắc Thần.
Lâm Bắc Thần mỉm cười nắm lấy tay Đái Tử Thuần, nói: “Đới đại ca yên tâm, chỉ cần ngươi không thẹn với lương tâm, bất kể chuyện gì xảy ra trước đây, vì sao lại có, ta đều sẽ thay ngươi chịu trách nhiệm, bất kể là ai, muốn động vào Đái đại ca thì phải qua ải của ta đã.”
Nói xong, Lâm Bắc Thần tự cho mình một trăm điểm biểu hiện, Như thế nào? Có phải rất có khí phách không?
Cuộc sống giống như một vở kịch, tất cả đều phụ thuộc vào diễn xuất, ta đã như thế rồi, Đới đại ca ngươi còn không cảm động cúi đầu sao?