Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 845 - Chương 845: Viên Thuốc Vô Danh

Chương 845: Viên thuốc vô danh

An Mộ Hi hơi cân nhắc, nói: "Nếu như ta bồi dưỡng ra được chủ dược, lợi nhuận bốn sáu, ta sáu Lâm thiếu bốn, nếu như không bồi dưỡng ra được, lợi nhuận một chín, ta một Lâm thiếu chín.”

Cái mạng này của hắn đều là do Lâm Bắc Thần cứu thoát từ trong tay của Hải tộc. Hợp tác với người khác, hắn có thể dùng công phu sư tử ngoạm mà mặc cả. Nhưng nếu làm như vậy với ân nhân cứu mạng của mình thì có hơi lấy oán báo ân. Huống hồ, tác dụng của Lục Vị Thần Hoàng hoàn quả thực rất kinh người.

Cũng có tác dụng trị liệu tuyệt vời đối với cường giả võ đạo cấp tông sư.

Đương nhiên, điều quan trọng nhất là tác dụng bổ sung Huyền khí của nó.

Huyền khí của cường giả võ đạo, cho dù có là tông sư võ đạo, khi Huyền khí đầy đủ, chiến lực mạnh mẽ, không ai địch nổi, đối mặt với đội quân binh sĩ bình thường, dường như chính là nghiền ép.

Nhưng một khi Huyền khí cạn kiệt thì cũng chỉ là một người bình thường có thực lực mạnh hơn một chút mà thôi, chiến kỹ mang tính sát thương quy mô lớn cũng không thể nào thi triển được.

Đội quân được trang bị thông thường đều có thể dùng chiến thuật biển người để tiêu hao hết Huyền khí của tông sư võ đạo đến chết.

Nếu như những đội quân kia được trang bị tốt và chiến thuật phong phú thì càng không cần phải nói.

Nhưng một viên Lục Vị Thần Hoàng hoàn đã có thể khôi phục Huyền khí của một cường giả cấp tông sư võ đạo ngay lập tức.

Điều này tương đương với việc có cái mạng thứ hai.

Có thể tưởng tượng được rằng loại đan dược này, một khi quảng bá ra ngoài, thì sẽ bán chạy đến mức nào chứ?

Những thông tin này đều là thông tin mà An Mộ Hi đã nghe được khi mười hai tông sư võ đạo nói chuyện với nhau đã vô tình tiết lộ ra, mới biết được.

Sau khi biết chuyện, hắn vội vàng đi tìm Lâm Bắc Thần.

Hắn ý thức được rằng Lục Vị Thần Hoàng hoàn là một nguồn tài nguyên mang tính chiến lược còn mạnh hơn cả Hùng Hổ đan của mình.

Chính mà một ngọn núi vàng.

Không những có thể có được của cải.

Mà còn có thể đạt được quyền thế và địa vị.

"Bốn sáu, một chín?"

Lâm Bắc Thần có chút kinh ngạc, vẫn không chút do dự mà đồng ý: "Được."

Chuyện lợi dụng không có lý nào lại từ chối.

Hắn ngồi ở trên ghế đá, tận hưởng cảm giác thoải mái được Thiến Thiến và Thiên Thiên một trái một phải xoa bóp, dáng vẻ thoải mái tận hưởng nói: "Đúng rồi, còn có một chuyện, ta muốn hỏi ngươi."

Mục đích đến đây ngày hôm nay của An Mộ Hi đã hoàn thành vượt mức, trong lòng phấn khích vô cùng, vui mừng ra mặt nói: "Lâm đại thiếu ngài nói đi. Tại hạ nhất định biết gì nói nấy.”

"Có loại dược thảo hay là đan dược gì, có thể khiến cho người ta ăn xong lâu đói, có sức lực, cũng sẽ không gây tổn thương cho cơ thể hay không?"

Lâm Bắc Thần miêu tả.

"Cái này......"

An Mộ Hi cúi đầu suy nghĩ một chút, hai mắt sáng lên, nói: "Ta nhớ ra rồi, quả thật là có."

"Ồ?"

Lâm Bắc Thần lập tức bật dậy, nói: "Nói mau."

An Mộ Hi nói: "Trong An Thị Bách Thảo Kinh gia truyền nhà ta có viết rằng một viên thuốc vô danh được bào chế từ năm loại thảo dược, sau khi làm thành hoàn có sắc trạch vinh nhuận, giống như long nhãn, ăn có thể no bụng, một viên có thể khiến cho nam tử trưởng thành no bụng trong một ngày một đêm, khí lực không suy giảm ... "

"Ồ?"

Lâm Bắc Thần nghe vậy thì vui mừng khôn xiết. Thực sự có loại thuốc như vậy à?

"Chỉ là......"

An Mộ Hi nói tiếp: "Chỉ là một vị chủ dược trong đó. Hiện nay đã gần như tuyệt chủng rồi, rất khó hái được. Có tiền cũng không mua được. Hơn nữa, chức năng của viên thuốc này quá bình thường. Giá cả của một viên còn đắt hơn cả một bữa ăn thịnh soạn. Vì vậy, sớm đã không có ai tu luyện nữa.”

Lâm Bắc Thần nói: "Vậy ngươi có thể luyện chế thành công không?"

An Mộ Hi kiêu ngạo nói: "Ta đã nghiên cứu rất kỹ An Thị Bách Thảo Kinh. Đẩy về 500 năm trước, kéo dài một nghìn năm về sau đều sẽ không có dược sư nào ưu tú hơn ta. Nếu không phải ta có xuất thân không tốt thì sớm đã danh chấn Đông Đạo Chân Châu rồi, loại thuốc này đương nhiên là không thành vấn đề."

Lâm Bắc Thần lập tức đứng dậy.

Ba ba ba.

Vỗ tay tán thưởng. "Tốt."

Lâm Bắc Thần nói: "Ta chính là thích cái cách nổ không đóng thuế, thối không cần mặt này của ngươi.

Được lắm.

Hắn cho rằng mình đã rất tự luyến lắm rồi.

Không ngờ rằng, cái tên An Mộ Hi này bề ngoài tầm thường, nhưng bên trong mạnh mẽ đuổi sát Phù Dung tỷ tỷ và Phượng tỷ.

Người như vậy có thể làm bằng hữu.

"Ta rất ngưỡng mộ ngươi."

Lâm Bắc Thần nói: "Vậy vị chủ dược đó trông như thế nào? Ngươi mô tả cho ta nghe xem."

An Mộ Hi không biết tại sao Lâm Bắc Thần lại quan tâm tới viên thuốc này như vậy, thế là hắn thành thật nói: "Vị chủ dược đó tên là Tích Lộ Thảo..."

"Tích Lộ Thảo?"

Lâm Bắc Thần vừa nghe xong, vẻ mặt trở nên kỳ lạ. Hắn dùng trình chiếu 4D của điện thoại, chiếu ra một cây Tiểu Thiên Tinh Tích Lộ Thảo, nói: "Có phải cái này không?"

An Mộ Hi lập tức há hốc mồm, tròng mắt suýt chút nữa bắn ra khỏi hốc mắt. "Là ... không không, không phải... đây là ..."

Hắn có chút nói năng lộn xộn.

Lâm Bắc Thần: "???"

"Rốt cuộc có phải không?"

"Đây là Thần Giới Thảo trong truyền thuyết, là Tích Lộ Thảo chỉ có ở Thần giới. Đã từng được lưu truyền ở Đông Đạo Chân Châu, nhưng không dễ trồng, nuôi dưỡng càng khó hơn, đã tuyệt chủng rồi. Nếu như là loại Tích Lộ Thảo ở cấp độ này thì một miếng đã có thể luyện chế hàng nghìn viên thuốc vô danh... "

"Ngươi chắc chứ?"

"Đại thiếu, ngươi có thể xúc phạm nhân cách và thể chất của ta, nhưng không thể xúc phạm ánh mắt chuyên môn của ta, chắc chắn 100%."

"Vậy thì dễ làm rồi."

Lâm Bắc Thần nói: "Chuyện của Lục Vị Thần Hoàng hoàn, trước tiên cứ gác sang một bên, ngươi tranh thủ thời gian, lập tức đi thu thập các loại thảo dược để phối chế viên thuốc vô danh này, càng nhiều càng tốt."

An Mộ Hi gật đầu nói: "Được, ta đi làm ngay."

Bình Luận (0)
Comment