Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 866 - Chương 866: Yêu Cầu Nằm Ngoài Dự Đoán

Chương 866: Yêu cầu nằm ngoài dự đoán

Lâm Bắc Thần mỉm cười nhẹ nhàng.

Hắn liếc nhìn Dung giáo chủ, không khỏi mỉa chọc pha lẫn sự khiêu khích nói: “Ta đánh cược một que cay thời hạn ba mươi năm, ngươi không dám giết bọn họ.”

Khi Dung giáo chủ lên tiếng lấy Hàn Bất Phụ và Nhạc Hồng Hương để uy hiếp Lâm Bắc Thần, bà ta đã để lộ nỗi sợ hãi của bản thân trước mặt Lâm Bắc Thần.

Hiện tại bà ta hoàn toàn rơi xuống thế hạ yếu.

Biểu cảm của Dung giáo chủ tiếp tục trở nên âm trầm.

“Đúng vậy, khi tức giận ngươi liền để lộ biểu cảm tức giận, điều này khiến ta nhìn vào cũng cảm thấy sảng khoái, ngươi khỏi cần giả bộ bản thân rất bình tĩnh, ta không tin loại bà già thời kỳ mãn kinh như ngươi sẽ không tức giận.” Lâm Bắc Thần tiếp tục trào phúng.

“Nói yêu cầu của ngươi đi.” Dung giáo chủ đang trên bên bờ vực bùng nổ, bà ta cắn răng nhịn xuống, bộ ngực kịch liệt phập phồng, hít sâu, rồi nói: “Nếu như ngươi muốn ta hạ lệnh thả đám người Vân Mộng an toàn rời khỏi nơi này thì ta có thể đồng ý với ngươi.”

Đây chắc chắn là một mồi nhử cỡ lớn, tràn đầy sự cám dỗ chết người.

Mà ánh mắt của người dân Vân Mộng ở trên đỉnh núi lập tức sáng hết cả lên. Hóa ra cơ hội phá vỡ cục diện thực sự là đây.

Thì ra Lâm đại thiếu gia để cho tất cả mọi người tập hợp lại, tuyên bố muốn dẫn theo mọi người cùng nhau rời đi, sự tự tin và nắm chắc chân chính của hắn ở chỗ này.

Đây đúng là một kế hoạch không thể hoàn hảo hơn. Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Bình minh của sự sống còn trong vài tháng qua, chưa bao giờ tỏa sáng, gần như có thể chạm vào như thế.

Lâm Bắc Thần dùng ngón giữa xoa xoa mi tâm, nói: “Nghe có vẻ là một đề nghị không tồi, Dung giáo chủ thật sự đã làm tan nát trái tim của người dân Vân Mộng chúng ta đây...Ồ, nhưng mà nếu như ta muốn có đủ thức ăn cho gần 10.000 người này trên chặng đường đi, ví dụ như hải sản các loại thì sao?”

Dung giáo chủ cười lạnh đáp lời: “Đó chính là điều kiện thứ hai, ngươi chỉ có một tấm Hải Thần Chi Lệnh, chỉ có tư cách đưa ra một yêu cầu.”

Dừng một chút, bà ta lại nói: “Ta phải nhắc nhở ngươi một chút, nếu như ngươi đưa ra yêu cầu để cho người dân Vân Mộng rút lui an toàn, vậy thì sẽ không cứu được hai người kia.”

Bà ta chỉ vào Hàn Bất Phụ và Nhạc Hồng Hương.

Lúc nói những lời này, trên gương mặt Dung giáo chủ rốt cục lộ ra một tia vui sướng.

Bà mong chờ giây phút được nhìn thấy biểu cảm đau đớn của Lâm Bắc Thần khi đưa ra lựa chọn khó khăn. Đây chỉ là bước đầu để trả thù.

“Làm việc đừng nên chặt đứt đường lui của mình.” Lâm Bắc Thần rất chân thành cười nói: “Không bằng thế này đi, yêu cầu của Hải Thần Chi Lệnh là thả nhau ra trước, hai bên trao đổi con tin, thế nào?”

Hắn nhảy lên không trung.

Tiếu Vong Thư nửa sống nửa chết bị hắn tóm lấy, xách tới trong tay.

“Sứ thần cứu ta... Dung ma ma, cứu ta...”

Trong đôi mắt Tiếu Vong Thư tràn ngập sự cầu xin.

Một lần nữa ông ta nhìn thấy hy vọng sống sót.

Dù sao bản thân cũng là sứ giả của Vệ thị, chắc hẳn Hải tộc sẽ cứu mình nhỉ? Tuy nhiên,

“Lâm Bắc Thần ngươi đang đùa à?” Dung giáo chủ lạnh lùng mà lại âm u nói: “Ngươi muốn dùng một tên Nhân tộc để đổi lấy mạng sống của hai Nhân tộc khác ư? Ha ha, mơ đẹp quá nhỉ, phế vật trong tay ngươi không có bất kỳ giá trị nào cả, tùy ý ngươi xử trí như nào, là chết hay sống căn bản không còn ý nghĩa nữa.”

“Ngươi...” Tiếu Vong Thư vừa sợ vừa giận.

Ông ta không ngờ tới bản thân lại bị từ bỏ triệt để đến vậy.

Lâm Bắc Thần thở dài một hơi.

“Ta đã sớm biết thế mà.”

Trong nháy mắt, hắn thúc đẩy hạt giống cỏ dại trong cơ thể Tiếu Vong Thư.

Cỏ dại màu xanh biếc xuyên qua máu thịt, xoắn hết cơ bắp, da thịt và xương cốt, rồi lại hấp thu lục phủ ngũ tạng của hắn thành mảnh vụn khô héo.

Trong tiếng kêu rên thê lương như bị lăng trì kia, kẻ gian xảo lớn nhất từ khi hai tộc phát triển đến nay đã chấm dứt sinh mệnh nhục nhã mà hèn hạ của mình.

“Ta thật sự hối hận...”

Trong khoảnh khắc cuối cùng của ý thức trước khi chết, ông ta đã nói ra câu cảm khái như vậy.

Lâm Bắc Thần tiện tay ném thi thể xuống phía dưới.

“Đúng rồi, ngươi không tò mò tấm Hải Thần Chi Lệnh nằm trong tay ta rốt cuộc đến từ đâu ư?” Lâm Bắc Thần nhìn Dung giáo chủ rồi nói.

Dung giáo chủ hừ lạnh một tiếng: “Cho dù là công chúa đế quốc thì hành vi trộm mất Hải Thần Chi Lệnh ở Thần Điện cũng đủ để nàng ta trải qua phần đời còn lại của cuộc đời mình trong nhà giam Hải Nhãn. ”

Suy đoán của bà ta giống như Ngu Thân Vương.

Cả hai đều cho rằng tấm lệnh bài này là do Trưởng công chúa lấy trộm rồi

giao cho Lâm Bắc Thần.

Lâm Bắc Thần mỉm cười nhưng mà không giải thích.

Dù sao thứ đồ chơi này thật sự không có cách nào giải thích được.

Chẳng lẽ nói với đại quân Hải tộc rằng là vì ông đây trêu chọc Hải Thần bệ hạ của các ngươi trên mạng lưới Chân Ái, bà già thần kinh biến thái kia lấy ân báo thù, cho ông đây một cái lệnh bài hay sao?

Lâm Bắc Thần dùng ngón giữa xoa xoa mi tâm.

Hắn lại nói: “Kỳ thật trước khi Quy Thiểm đại nhân giải thích chi tiết uy năng của Hải Thần Chi Lệnh cho ta, thì ta cũng không biết cách sử dụng chính xác của nó, nói cho cùng còn phải đặc biệt cảm tạ Quy Thiểm đại nhân.”

Lâm Bắc Thần nói xong, vẫy tay chào Quy Thiểm: “Này, tự tin lên chút, khỏi cần nghi ngờ đang nói ngài đó, Quy Thiểm đại nhân nhìn chỗ này, xin đa tạ bạn cũ thân mến của ta.”

Gương mặt của Quy Thiểm bỗng dưng chuyển sang màu xanh lá cây như mai rùa trên lưng, tràn ngập sự lúng túng và tức giận.

Hắn biết Lâm Bắc Thần đang cố tình đào hố cho hắn mà, có điều hắn có lời cũng khó mà biện minh.

“Ồ, đúng rồi, hơn nữa cũng là do Quy Thiểm đại nhân nói cho ta biết một bí mật, trên người Dung giáo chủ còn có một tấm Hải Thần Chi Lệ, chính là thánh vũ của Hải Thần Điện, người cầm nó có thể hiệu lệnh Hải tộc ở lục địa, nhưng mà theo thứ tự quyền lực thì thứ đó so với Hải Thần Chi Lệnh yếu hơn một bậc, phải vậy không?” Lâm Bắc Thần cười tủm tỉm nói.

“Ý ngươi là sao?” Trong lòng Dung giáo chủ đột nhiên sinh ra cảm giác không ổn.

Lâm Bắc Thần lập tức khoa trương đến mức run rẩy bả vai nở nụ cười.

Hắn vừa cười vừa nói: “Ý của ta rất đơn giản, yêu cầu của Hải Thần Chi Lệnh ta đang cầm chính là... ngươi nhanh chóng đưa Hải Thần Chi Lệ cho ông đây.”

Bình Luận (0)
Comment