Lâm Bắc Thần giật mình.
Sự lười biếng trên gương mặt hắn biến mất, kinh hãi nói: “Chọc giận Kiếm Chi Chủ Quân điện hạ ư? Vọng Nguyệt đại giáo chủ làm chuyện gì mà khiến thiên hạ đều oán trách thế?”
Hàn Bất Phụ lắc đầu, nói: "Đây là bí mật bên trong thần điện giáo phái, nguyên nhân cụ thể thì ta không biết.”
Trong lòng Lâm Bắc Thần có một loại cảm giác xúc động.
Cái đùi to nhất của mình ở Triều Huy đại thành, còn chưa kịp ôm đã bị chém rồi.
Trong đầu không khỏi hiện lên khuôn mặt hiền lành hòa ái của lão nhân, hắn cảm thấy có chút khổ sở.
Vị lão nhân này lúc trước dốc sức chăm sóc bản thân hắn mà không cần báo đáp.
Nếu không có Đại Quang Minh Kiếm Viên Nguyệt Thanh Huy bà ấy ban tặng, thì trước kia chắc là mình đã bị Hàn Thành và Thái sư muội giết chết.
Ân đức này không thể không trả.
Lát nữa hỏi thử Kiếm Tuyết Vô Danh xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cẩu nữ thần này từ sau khi chiếm được hai trái thần quả Trọng Lâu liền tiếp tục biến mất.
Xác suất lớn là đang tu luyện gì đó.
“Thôi vậy, không nói về những đề tài nặng nề thế nữa.” Lâm Bắc Thần nói: “Chúng ta vẫn nên nói tới cuộc sống thú vị của hai người các ngươi một người ở bộ đội, một người ở trong học viện Trung Cấp đi, suy cho cùng các ngươi vẫn chỉ là đứa trẻ mười mấy tuổi.”
Nhạc Hồng Hương nghe vậy nở nụ cười.
Cái từ trẻ con này làm thế nào cũng không tính được đến trên đầu ba người các nàng.
Cơ mà chủ đề tiếp theo đúng là vô cùng thú vị.
Hàn Bất Phụ phát triển vô cùng tài giỏi trong quân đội, có Lăng Trì là cấp trên bảo vệ, mà chính hắn cũng tham gia một chiến dịch quy mô lớn, mười hai lần giao tranh loại nhỏ đều có quân công chém trúng, nhất là có một lần khi yểm hộ lính trinh sát rút quân, tử chiến không lui, sống động vây chặt kỵ binh hạng nhẹ của Cực Quang Nhân nửa canh giờ, với biểu hiện nổi bật đấy đã đạt được danh hiệu Đại Sơn.
Hiện giờ tiểu đội Vân Mộng Tịch dưới trướng Hàn Bất Phụ kia đã là trung đội chiến đấu tinh nhuệ có chút danh tiếng ở tiền tuyến phương bắc.
Lúc này hắn được điều đến Phong Ngữ hành tỉnh, một nửa là do bản thân chủ động yêu cầu, một nửa là do quân đội có đại lão chỉ danh, chờ sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ một tiếp tục trở về tiền tuyến phương bắc.
Mà Nhạc Hồng Hương ở trong học viện Trung Cấp lựa chọn Huyền Văn trận phát hệ, biểu hiện nổi bật cực kỳ liền nhận được sự khẳng định của mấy vị giáo sư, thậm chí còn gia nhập một hiệp hội Huyền Văn gì đó tại học viện Trung Cấp, trình độ của nàng trên phương diện Huyền Văn đã nhanh chóng tăng lên.
Có lẽ là bởi vì sau khi đi đến tỉnh thành nhìn thấy thế giới bên ngoài, mở rộng tầm mắt, khí chất cả người nàng lập tức được đề cao, có vẻ trầm ổn phóng khoáng sáng sủa hơn rất nhiều, không còn theo bản năng trầm mặc và ít nói như trước khi ở trong đám người.
Bây giờ giao tiếp với Lâm Bắc Thần, nụ cười giữa hai hàng lông mày lại có thêm vài phần tự tin.
Ba người chính là nhân vật cốt lõi của đảng phái trúc viện Vân Mộng Thành, vừa nói chuyện này lập tức phanh không được xe, năm đó rất nhiều chuyện cũ, còn có một vài chuyện của bằng hữu lúc trước đã đi đến Triều Huy đại thành đều được nhắc tới.
“Đám người Thương Sơn Tuyết giết vào top 10 trong buổi khảo hạch nhỏ.”
“Bạn học Mễ Như Yên cũng vô cùng xuất sắc, nghe nói có rất nhiều con cháu quý tộc ở trong học viện theo đuổi nàng, nhưng mà đều bị từ chối hết rồi, tu vi phong hệ đã đạt đến cảnh giới võ sư cấp sáu.”
“Kỳ thật những học viên bước ra khỏi Vân Mộng thành chúng ta đây biểu hiện đều cực kỳ xuất sắc, đám người Quân Mộng Hàm, Chu Khả Nhi, Tô Tiểu Nghiên, Tả Khâu Vô Song cũng đều đứng đầu trong khoa học viện của bản thân, rất được các sư trưởng giáo sư tại học viện nhìn trúng...”
“Biểu hiện xuất sắc nhất phải kể đến là Vương Hinh Dư, hiện giờ nàng đã là thủ lĩnh hệ kiếm sĩ của học viện Trung Cấp Số 1 tại Triều Huy thành, trước đó cũng từng tham gia cuộc chiến bảo vệ Triều Huy đại thành, tự tay chém chết sáu mươi bốn cái đầu của chiến sĩ Hải tộc, nghe nói được phòng chính sở hành khen thưởng, được trao tặng danh hiệu mười học viên ưu tú nhất của học viện Trung Cấp.”
Nói đến những chuyện này, Nhạc Hồng Hương liền mở hộp thoại ra.
Đối với mỗi vị đảng xã ngày xưa ở Triều Huy đại thành, Tiểu Nhạc Nhạc biết rõ trong lòng bàn tay.
“Làm sao ngươi biết nhiều thế?” Lâm Bắc Thần tò mò nói.
Tuy rằng tính cách hiện tại của Nhạc Hồng Hương trở nên sáng sủa tự tin hơn trước rất nhiều, nhưng mà dường như cũng không đến mức chủ động liên lạc và tìm hiểu tin tức của các bạn học đến vậy.
Nhạc Hồng Hương mỉm cười, nói: “Đương nhiên là bởi vì hội bạn học rồi, học viên bước ra bên ngoài từ trong Vân Mộng thành nếu như ở trong Triều Huy đại thành, sẽ thành lập một hội đồng hương, đặc biệt là hội chúng ta đoàn kết nhất, mỗi tháng đều tổ chức tụ họp, mọi người trao đổi việc tâm đắc tu luyện, chia sẻ chuyện thú vị trong cuộc sống, giúp đỡ lẫn nhau.”
Lâm Bắc Thần vừa nghe, hai mắt lập tức sáng lên. “Còn có bạn học tham gia tổ chức như vậy ư?”
Lâm Bắc Thần vui mừng nói: “Ha ha, tuyệt vời, ta thích nhất bầu không khí này.”
Nhạc Hồng Hương hỏi: “Ngươi đoán xem, cái hội bạn học này của chúng ta có tên là gì?”
Lâm Bắc Thần trả lời: “Người Vân Mộng cưỡi mây phá sóng? Thiếu niên tốt của Vân Mộng? Chạy đi, các anh em Vân Mộng?”
“Tất cả đều là mấy cái tên kỳ quái gì vậy.” Hàn Bất Phụ nhịn không được lắc đầu cười nói.
Nhạc Hồng Hương trả lời, “Gọi là Trúc Viện phái.”
Lâm Bắc Thần ngẩn người, chợt nói: “Trúc Viện trong học viện Sơ Cấp Số 3 sao?”
Sóng mắt Nhạc Hồng Hương lưu chuyển, giống như ánh nắng mặt trời, mỉm cười gật đầu.
“Ha ha ha.” Lâm Bắc Thần lập tức hứng thú nói: “Vậy chẳng phải ta có thể gia nhập hội một cách hợp ý sao? Há há, thuận tiện lăn lộn làm một kẻ hộ pháp, trưởng lão gì đó nha, wow, Trúc Viện phái nghe có vẻ là tôn môn phái rất thơ mộng.”
Hàn Bất Phụ lấy hai tay che mặt.
Đây chính là Lâm Bắc Thần.
Lúc trước nói chuyện về quân quốc đại sự, hắn cứ luôn có biểu cảm “Ông đây chính là cái xác chết nhất định đừng nên đến làm phiền ta”, nhưng đối với hội bạn học lại như tiểu hài tử tràn ngập sự vui vẻ phấn khởi.
Giống như một con mãnh hổ có thực lực mạnh mẽ dồi dào, hứng thú lớn nhất vậy mà lại là cùng thỏ con chơi trò gia đình hoàn toàn không biết mệt mỏi.
“Nếu ngươi bằng lòng thì ngươi chính là người đứng đầu của Trúc Viện phái, ha ha ha.”