Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 878 - Chương 878: Tại Sao Lại Hợp Tác Với Vệ Thị

Chương 878: Tại sao lại hợp tác với Vệ Thị

Vãi chưởng.

Đến cuối cùng ta vẫn chỉ là một con kiến.

Ta không cần lòng tự trọng hay sao?

“Vừa rồi ngươi nói ngươi không phải kẻ từ Thần giới xuống, vậy rốt cuộc là...” Lâm Bắc Thần quyết định nhịn xuống sự bất mãn, tiếp tục lên cơn tò mò hỏi.

“Con người ngươi thật là phiền phức.”

Bạch Khâm Vân tỏ vẻ bực bội xoa ngực mình, nói: “Ngươi cho rằng chỉ có Thần giới trong miệng ngươi mới có thần linh sao? Ta nói cho ngươi biết, cái gọi là thần cũng chỉ là sinh vật trong trời đất nhưng cường đại hơn các ngươi mà thôi, ngoài chư thiên này, hư không chi địa, cùng với trong hư không vô tận, hoặc là năng lượng thể, hoặc là huyết nhục thể, hoặc là ý thức thể đại loại gì đó.”

“Thì có rất nhiều phương thức kỳ quái, sinh hoạt của vô số sinh linh cường đại, cơ mà từ khi bọn họ sinh ra đến khi trưởng thành rồi đến tử vương, thời gian dài đều sinh hoạt trong thế giới hắc ám cô đơn kia, cái loại người cả đời dài đằng đẵng đều sinh hoạt trong bóng tối kia cho dù lực lượng được xưng là tà thần, thì cũng chỉ như một con kiến đáng thương bất lực trong cơn sóng to gió lớn...”

Nói đến đây, Bạch phú bà có chút kích động, dùng sức xoa xoa ngực mình mới bình tĩnh lại được.

Nàng liếc nhìn Lâm Bắc Thần, đột nhiên thở dài một hơi, nói: “Thôi vậy, loại cảm giác này có nói ngươi cũng sẽ không hiểu, nếu không phải vì không sống nổi nữa, ai mà bằng lòng đến thế giới của các ngươi để bị người người đánh chém? Ta chỉ vì sống sót mới bất đắc dĩ đến thu hút tín đồ, có được tín ngưỡng, chờ đợi đạt được tư cách phi thăng tiếp tục đi đến thế giới của cảnh sắc mùa xuân, có vấn đề gì sao?”

Lâm Bắc Thần đúng là hoàn toàn không thể cảm nhận được nỗi sầu đời của Bạch Khâm Vân.

Sự chú ý của hắn dừng lại ở thiết lập, tò mò hỏi: “Phải có tín đồ, thu hoạch đức tin mới có thể thoát khỏi loại bóng tối mà ngươi nói ... Ấy, hoàn cảnh hư không chi tranh đúng không?”

Bạch Khâm Vân đáp lời: “Đương nhiên, bằng không ngươi cho rằng ta rảnh rỗi đến điên mới tới thế giới cấp thấp như các ngươi sao?”

“Cho nên nói, từ xưa tới nay, thiên ngoại tà ma giáng lâm ở Đông Đạo Chân Châu đều ôm mục đích này ư?” Lâm Bắc Thần như có điều suy nghĩ hỏi.

Bạch Khâm Vân nói, “Chứ sao, mọi người đều muốn ăn cơm hỗn hợp, chỉ là có người khẩu vị tương đối lớn thích ăn thùng uống vại mà thôi. ”

Lâm Bắc Thần dùng ngón giữ xoa xoa mi tâm. Như vậy xem ra...

Cái gọi là tà thần, không phải chỉ là một đám khách nhập cư bất hợp pháp thôi sao?

Từ vùng đất hoang vắng nước sôi lửa bỏng, nhập cư bất hợp pháp đến nơi có thể sinh tồn.

Tranh đoạt tín ngưỡng gì đó, chẳng qua là đang tìm cách lấy được một thẻ xanh đúng không?

Cũng là một đám thần linh đáng thương.

“Vậy tại sao ngươi lại hợp tác với Vệ Thị?”

Lâm Bắc Thần không hiểu hỏi: “Theo ta được biết, thì tên Vệ Danh Thần kia trông căn bản không đẹp trai như ta.”

“Cái này có liên quan gì đến đẹp hay không đẹp trai vậy?”

Bạch Khâm Vân khinh bỉ nói: “Vệ Thị có địa bàn, có thực lực, có dân số, có dã tâm, ta muốn yên lặng không một tiếng động thay thế Kiếm Chi Chủ Quân, trở thành một trong những thần linh hợp pháp của thế giới này, hợp tác với hắn đương nhiên là lựa chọn tốt nhất, nếu không thì sớm muộn gì cũng đi theo vết xe đổ của các tiền bối khác, thiên ngoại tà ma bị tín ngưỡng chính thống của các vị thần liên thủ đánh chết... Ôi chao, trong cái đầu nhỏ của ta thật sự là tràn đầy trí tuệ. ”

“Thực lực, dân số, địa bàn...”

Lâm Bắc Thần nói: “Mấy thứ ngươi vừa nói ta đều có đủ, bây giờ thực lực của ta đánh được Hải tộc, dưới trướng có hơn một vạn người, hơn nữa ta còn anh tuấn hơn con chim Vệ Danh Thần kia gấp trăm lần, tại sao ngươi không tìm ta hợp tác chứ?”

“Cái này còn phải hỏi à?” Bạch Khâm Vân nói: “Bởi vì ngươi là đồ não tàn.”

Lâm Bắc Thần: Σ(⊙▽⊙

What?

Trong lòng nhất thời tuôn trào ra vô số câu mắng người.

Nhưng mà hình như không có cách nào để bác bỏ.

“Hơn nữa chút dân số, thực lực của ngươi còn lâu mới đủ, ngươi không có bất kỳ dã tâm nào, hợp tác cùng một kẻ lười biếng như ngươi có khi ta còn chưa khôi phục một chút thực lực đã bị tín ngưỡng thần chính thống bóp chết.”

Bạch Khâm Vân tiếp tục bổ sung.

Lâm Bắc Thần: (?_?).

Cái đồ xoa ngược biến thái như ngươi đừng có hiểu ta như thế được không.

Hắn không thể không thừa nhận, Bạch Khâm Vân nói rất đúng.

Nếu như hắn là Bạch Khâm Vân mà nói, thì cũng sẽ không lựa chọn bản thân.

“Tại sao lựa chọn lật đổ Kiếm Chi Chủ Quân, chi bằng chọn một vị thần khác đi.”

Lâm Bắc Thần cố gắng thuyết phục, nói: “Ví dụ như Vũ Tiễn Chi Thần của đế quốc Cực Quang, he he, cứ vậy kể từ bây giờ giữa chúng ta sẽ không còn xung đột nữa.”

Bạch Khâm Vân nhìn hắn giống như nhìn tên ngu ngốc.

Lâm Bắc Thần cũng biết đề nghị này của mình có chút nhạt nhẽo.

Bạch phú bà chỉ là một kẻ nhập cư bất hợp pháp mà thôi, có thể có cơ hội lấy được thẻ xanh đã là vận khí cực tốt rồi, còn để cho nàng lựa chọn phương thức và thủ tục lấy được thẻ xanh đúng là làm khó người mạnh.

“Ngươi cho rằng Kiếm Chi Chủ Quân trong tín ngưỡng của ngươi là thần linh đứng đắn gì à?” Bạch Khâm Vân bĩu môi trào phúng nói.

“Chuyện này...”

Lâm Bắc Thần vốn muốn nói lời phản bác, nhưng suy nghĩ kỹ lại thì không tìm được chỗ nào để phản bác.

Từ trình độ nào đó mà nói, giống như Kiếm Chi Chủ Quân đòi tín đồ của mình phí ra tay, hơn nữa còn coi cẩu nữ thần như Kiếm Tuyết Vô Danh là tâm phúc, rồi còn thỉnh thoảng lại mất liên lạc, hình như thật sự không phải là thần linh đứng đắn gì cả.

Bạch Khâm Vân nói, “Nàng chỉ là một thứ hàng giả chim cưu chiếm tổ chim khách mà thôi, ta lật đổ nàng chính là thiên đạo luân hồi.”

Hả?

Lông mày Lâm Bắc Thần khẽ nhếch lên.

Sao lại nghe ra trong lời nói của tiểu phú bà xoa ngực này có câu nói thật nhỉ. “Chim cưu chiếm tổ chim khách là sao?” Hắn không khỏi hỏi.

Bạch Khâm Vân với vẻ mặt tiểu đại nhân: “Bỏ đi, nói ít ngươi không hiểu, nói nhiều thì ngươi không tin... Bây giờ ta cần một câu trả lời của ngươi, ngươi có còn đi Triều Huy đại thành hay không? ”

Đường đường là một vị thần mà trò chuyện lâu như thế với một con kiến, Bạch Khâm Vân cảm thấy bản thân đã vô cùng, cực kỳ đủ thành ý rồi.

Bình Luận (0)
Comment