Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 885 - Chương 885: Tam Kiếm (2)

Chương 885: Tam kiếm (2)

“Uy lực thật là đáng sợ.”

Lâm Bắc Thần lại dao động đôi cánh quang.

Có điều hắn nhanh chóng phát hiện ra tốc độ của mình trước khi uy lực của một kiếm này ập xuống, căn bản không thể nào thoát khỏi phạm vi bao trùm của kiếm quang.

Liều thôi.

Nghịch Huyết Hành Khí Cuồng chiến thuật.

Thuật pháp cấm kỵ trong nháy mắt được kích hoạt.

Sức chiến đấu của Lâm Bắc Thần lại tăng gấp bội.

“Kiếm Thất... Đối mặt với gió táp đi.”

Một bức tường kiếm phong ngân sắc bán trong suốt lập tức xuất hiện.

Nhưng kiếm quang chém xuống chủ ngừng lại chốc lát đã nghiền nát bức tường gió, tiếp tục tập kích về phía Lâm Bắc Thần.

Pằng pằng pằng.

Mượn thời gian mà bức tường kiếm phong giành ra được, Lâm Bắc Thần

dùng một tay bắn liên tiếp ba phát đạn.

Viên đạn K98 lướt qua cùng một vị trí của kiếm quang.

Kiếm quang ngưng tụ thực chất rốt cục xuất hiện vết nứt.

Lâm Bắc Thần bộc phát ra tất cả lực lượng, Tử Điện Thần Kiếm một nhát chém ra.

Thanh kiếm ầm vang.

Ầm ầm!

Cả người hắn giống như cá koi vượt khỏi long môn nhảy lên, rốt cục đã phá vỡ một đạo kiếm quang trấn sát trong đó, xông thẳng lên bầu trời.

Dùng chút sức phá vỡ cục diện.

Cuối cùng cũng thoát khỏi bờ vực bị giết chết.

Mà mặt đất phía dưới, trong một khu vực hình quạt với bán kính hai ngàn mét tất cả đỉnh núi và đất đai đều bị kiếm quang của Khư Giới Chi Kiếm chém vỡ, dãy núi như đậu hũ bị cắt nhỏ, mặt đất như cái bàn dài vỡ vụn, từng vết kiếm sâu không thấy đáy tựa như phá hủy cả thế giới này.

Hình ảnh hủy diệt tràn đầy vết tích.

Tất cả vật sống tại khu vực này dưới một kiếm kia đều đã tan thành tro bụi.

“Không hổ là tên tiểu bạch kiểm, phương pháp phá đề duy nhất ngươi làm được rồi.”

Âm thanh lạnh lùng của Bạch Khâm Vân lại vang lên: “Nhưng một kiếm kế tiếp này ngươi nên phá giải như nào đây? Khư Giới Chi Kiếm, Kiếm Hoang Chi Giảo!”

Chỉ trong tích tắc nàng đã tiếp tục chém tới một kiếm.

Kiếm quang lấp lánh.

Vạn đạo kiếm quang hợp lại thành một.

Một kiếm phá rách hư không chém thẳng về phía Lâm Bắc Thần.

Ngay tại giây phút này, Lâm Bắc Thần cảm giác được bản thân dường như đang bị một con cự thú hàm kiếm đến từ thời viễn cổ Hồng Hoang nhìn chằm chằm, hoàn toàn không thể tránh được.

Khí cơ đã bị khóa.

Hướng gió của một kiếm kia hoàn toàn tập trung vào Lâm Bắc Thần khiến

cho hắn không thể làm ra động tác tránh né. Chỉ có cứng đối cứng.

Bộp!

Lâm Bắc Thần giơ tay lên bắn một phát.

Nhưng lần này, viên đạn K98 cuối cùng sau khi được nạp đầy năng lượng bắn mạnh vào Kiếm Hoang Chi Giảo ngay cả khoảnh khắc dừng lại cũng không tranh thủ được cho Lâm Bắc Thần.

Có điều dưới sự khống chế của Lâm Bắc Thần, mượn lực giật lùi của khẩu súng ống kia, thân hình của hắn đột nhiên rơi xuống mặt đất phía dưới.

Cánh quang gia tốc thêm lực giật lùi. Tốc độ của Lâm Bắc Thần cực kỳ nhanh.

Hắn giống như một đạo quang trực tiếp hung ác va chạm lên mặt đất phía dưới.

Mà kiếm quang của Kiếm Hoang Chi Giảo đuổi theo sát sao.

Ầm ầm!

Bề mặt chấn động.

Mặt đất vốn đã là vùng phế tích hoang vu, lại một lần nữa chấn động kịch liệt.

Địa phương lực lượng Kiếm Hoang Chi Giảo lan tràn, một khe nứt với diện tích cực lớn tựa như hoang xà màu đen chuyển động về nơi xa xa.

.....

Doanh địa của dân chúng Vân Mộng chốn xa xôi, tất cả mọi người đều bị đánh thức bởi chấn động kịch liệt trên mặt đất.

Những ánh mắt khiếp sợ hãi hùng nhìn về phương bắc.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Động đất sao?”

“Không phải, có cường giả đang chiến đấu.”

Đái Tử Thuần phi người phóng lên cao, nhìn về phương hướng ba động truyền đến, vẻ mặt hắn tràn đầy sự kinh hãi.

Loại lực lượng và năng lượng ba động cấp bậc này, thật sự là quá đáng sợ. Không phải đại tông sư đỉnh phong, mà chính là Bán Thiên Nhân.

“Mau đi nói cho thiếu gia biết.” Có người bên dưới hét lên.

......

Nơi chiến trường.

Năng lượng của Kiếm Hoang Chi Giảo tản hết đi. Cuộc giao đấu đã kết thúc.

Trường kiếm màu đỏ nhạt trong tay Bạch Khâm Vân hóa sương mù mờ nhạt chậm rãi tản đi.

Nàng từ từ đáp xuống mặt đất.

Phía dưới là một khe nứt sâu uốn khúc khổng lồ hàng ngàn mét.

Đá núi vỡ nát.

Bùn đất đen nhẻm.

Hẻm núi sâu một trăm mét.

Đây là dấu tích khi bị một kiếm của nàng chém ra.

Cơ thể Bạch Khâm Vân chậm rãi hạ xuống.

Nơi sâu nhất của khe nứt.

Lâm Bắc Thần một tay cầm Tử Điện Thần Kiếm, gian nan đứng lên.

“Khụ khụ.”

Hắn ho liên tục, máu trong miệng trào ra bên ngoài.

Quần áo toàn thân bị nghiền nát.

Mái tóc đen lộn xộn.

“Kiếm pháp thật đáng sợ, đây là lực lượng của Tà Thần trong hư không chi tranh sao? ”

Lâm Bắc Thần vừa hộc máu, vừa ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Khâm Vân.

Bạch Khâm Vân nghiêng đầu cẩn thận quan sát tình trạng của Lâm Bắc Thần, nàng kiêu ngạo nói: “Không phải, lực lượng vừa rồi của ta so với lực lượng đỉnh phong trước khi chân thân giáng lâm, chỉ có một phần mười mà thôi.”

Lâm Bắc Thần nghe vậy, không khỏi líu lưỡi. “Còn ngươi thì sao?”

Bạch Khâm Vân nhìn hắn rồi nói: “Bây giờ ngươi còn lại mấy phần lực lượng?”

Lâm Bắc Thần phun một ngụm máu, cực kỳ thành thật đáp lời: “Mười không còn một.”

Bạch Khâm Vân nhẹ nhàng rơi xuống bùn đất bên cạnh hắn, hai tay xoa xoa ngực, trầm mặc hồi lâu rồi mới nhìn chằm chằm gương mặt Lâm Bắc Thần, nói: “Ngươi nhớ kỹ đấy, mười vạn tiền vàng ngươi nợ ta, lần sau gặp mặt lãi suất tăng gấp đôi, không được chống đối.”

Lâm Bắc Thần ngẩn ra.

Sau đó hắn thở phào nhẹ nhõm.

“Không giết ta ư?”

Hắn vừa phun máu vừa cười.

Bạch Khâm Vân nở nụ cười, nói: “Đúng vậy, ta cẩn thận suy nghĩ một chút, mười vạn tiền vàng đúng là rất quan trọng, ta cô đơn lẻ loi một mình giáng xuống thế giới xa lạ này, lừa gạt chút tiền của Vệ Danh Thần cũng không dễ dàng, vẫn nên chờ ngươi trả lại tiền rồi ta lại giết ngươi vậy, bằng không luôn cảm thấy thiếu thiếu gì đấy.”

Lâm Bắc Thần nói: “Được thôi, ngươi có ngực lớn ngươi nói phải.”

Bạch Khâm Vân kiêu ngạo hừ một tiếng, nói: “Có điều ngươi đến Triều Huy đại thành tốt nhất là giống như trước đó đã nói, nên khiêm tốn một chút đừng nên đối nghịch với ta, bằng không ta sợ nhịn không được lại muốn ra tay với ngươi.”

Nói xong, thân hình của nàng chậm rãi nâng lên bay về phía khe núi sâu.

Bình Luận (0)
Comment