“Ngươi thì có chuyện gì chứ.”
Lâm Bắc Thần đưa tay hung hãn véo khuôn mặt mềm mại và mịn màng của Thiến Thiến, véo đến nổi miệng thiếu nữ xinh đẹp thành miệng cá vàng
“Hu hu hu.” Thiến Thiến bất mãn hờn dỗi.
“Xong rồi, đi thôi.” Lâm Bắc Thần xoay người bước ra ngoài sảnh.
Tiền Tam Tỉnh thở phào nhẹ nhõm, ôm chặt hai má, trong lòng nảy ra ác cảm, đợi đến lúc huy động được lực lượng, nhất định phải bắt được tên não tàn này, sau đó hung hăng bào chế, chặt thành tám khúc, còn lão già bên cạnh hắn với hai con tỳ nữ kia... ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là tàn nhẫn.
Đang suy nghĩ, Lâm Bắc Thần đột nhiên dừng lại. “Ngươi, tới đây.” Lâm đại thiếu vẫy tay Tiền Tam Tỉnh.
Tiền Tam tỉnh hoảng sợ, hồn bay phách lạc, tên não tàn này muốn giết người diệt khẩu sao?
“Quý nhân, ngài... ngài định làm gì?” Hắn hoảng sợ nói.
“Đến đây, nếu không lão tử giết chết ngươi.” Lâm Bắc Thần mất kiên nhẫn nói.
Tiền Tam Tỉnh sợ hãi, nhưng không dám phản kháng, từng chút một di chuyển đến bên người Lâm Bắc Thần, Lâm Bắc Thần trực tiếp duỗi tay ra, nắm lấy ngực Tiền Tam Tỉnh, siết mạnh.
Bóp vú long trảo!
“A...”
Ngực của nhân vật chính Tiền Tam Tỉnh đau đớn như thể bị xé toạc, hắn thống khổ cùng nhục nhã hét lên.
Lâm Bắc Thần rút tay ra, lấy khăn tay ra lau tay, sau đó ném đi, nói: “Không phải ngươi rất thích bóp vú sao? Để ngươi nếm thử mùi vị bị bóp vú là như thế nào, đồ chó...”
Một bóp này là để trả thù cho cô nương hát tiểu khúc ở Trích Tinh Lầu.
“Ha ha ha ha...”
“Cảm giác không đúng.” Lâm Bắc Thần lúc này mới đắc ý nói: “Đi.”
Mấy người nghênh ngang rời đi, Tiền Tam Tỉnh rơi nước mắt, hắn cảm thấy như bị làm nhục, một bóp này so với mười mấy cái tát trước đó còn làm hắn xấu hổ hơn.
Hồi lâu.
Đám đông trong phòng xét duyệt cuối cùng mới dám lên tiếng.
“Tên điên, tên đó chắc chắn là một tên điên...”
“Dám tấn công quan viên đế quốc, hắn chết chắc rồi.”
“Người đâu, người đâu rồi, mau đi điều tra người đó.”
“Tiền đại nhân, Tiền công tử, ngươi không sao chứ, nhanh mau gọi thầy thuốc...”
“Lần này, may mà có Tiền đại nhân đứng ra ngăn cơn sóng dữ, đấu trí cùng với tên điên kia, lật ngược tình thế, làm tên đó rút lui, bọn ta mới bình yên vô sự, tất cả đều do Tiền đại nhân ban tặng, nhất định phải mời công lao cho Tiền đại nhân...”
Trong bầu không khí hỗn loạn và ồn ào, Tiền Tam Tinh cảm thấy thoải mái hơn một chút, trong mắt hắn lóe ra một tia nham hiểm.
“Tên mất trí chết tiệt đó tên là Lâm Bắc Thần đúng không? Ta nhớ hắn rồi, ta thề hắn chắc chắn không sốt qua đêm nay, ta muốn hắn chết cực khó coi...” Hắn nghiến răng nghiến lợi nói.
“Tiền doanh chủ yếu là biết ngài oan ức nhất định sẽ rất tức giận, tên họ Lâm kia chết chắc...”
“Đúng thế, Tiền công tử, bọn ta đều có thể làm chứng cho ngài.”
...
Ngồi trên xe ngựa, Lâm Bắc Thần vui vẻ.
“Thấy không, thiếu gia ta có phải vừa rồi rất đẹp trai không?” Hắn vừa hưởng thụ dịch vụ mát- xa của Thiến Thiến vừa tràn đầy niềm vui.
“Thiếu gia là đẹp trai nhất.” Mắt Thiến Thiến long lanh như những ngôi sao nhỏ.
“Haizz, thật ra không cần quá sùng bái ta, dù sao nam tử đẹp như ta cũng chỉ có một trên đời...” Lâm Bắc Thần nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Thiến Thiến, nhẹ nhàng chạm vào nó.
Khuôn mặt của Thiến Thiến đỏ bừng, miệng nàng phát ra âm thanh ừ ừ nhỏ làm người khác sục sôi.
Thiếu gia gần như hoàn hảo, nhưng có một khuyết điểm, đó là luôn trêu chọc mọi người, nhưng lại không ăn, thực sự phiền não.
Thiên Thiên cùng Thiến Thiến không giống như những người không biết chuyện nam nữ như Nhạc Hồng Hương, Mễ Như Yên, Dạ Vị Ương, dù họ vẫn còn tấm thân xử nữ nhưng họ đã từng ở nhà thổ, được mẹ huấn luyện những kỹ năng như vậy nên cũng đã thấm nhuần quá nhiều kiến thức về tình yêu nam nữ, vì thế bọn họ đã trưởng thành về mặt tâm lý từ lâu, hai tiểu thị nữa đều là những tiểu mỹ nhân quyến rũ, tuyệt đẹp, hơn nữa còn có dáng vẻ nũng nịu khó cưỡng lại, vậy mà thiếu gia vẫn không húp.
Haizz, sầu đời.
Thiên Thiên liếc nhìn Thiến Thiến, hai người có chút gấp gáp, nhưng Lâm Bắc Thần lại không nghĩ nhiều như vậy, vừa tận hưởng liệu pháp mát-xa, vừa nhắn tin trên wechat, bởi vì cẩu nữ thần Kiếm Tuyết Vô Danh mất tích một thời gian dài, cuối cùng cũng lên mạng trở lại.
“A, thần quả Trọng Lâu cuối cùng cũng tinh luyện thành quả, ta cảm giác như sắp trôi đi rồi, tiểu ca ca gần đây thế nào?” Kiếm Tuyết Vô Danh nhắn một tin đến.
“Ta #$%@...” Lâm Bắc Thần muốn chửi thề, nhưng vẫn cố kìm lại.
“Ta vẫn chưa chết.” Hắn trả lời: “Có phải ngươi rất thất vọng không?”
“Nào có, người ta có một trái tim thuần khiết và tốt bụng cho nên mới liên hệ với tiểu ca ca đay.” Kiếm Tuyết Vô Danh không biết xấu hổ trả lời: “Gần đây vì luyện hóa trái Trọng Lâu cho nên vẫn luôn bế quan.”
“Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ tốt với ngươi vậy sao?” Lâm Bắc Thần ngạc nhiên nói: “Còn phân cho ngươi hạt của trái Trọng Lâu?”
“Ha ha ha ha...đúng thế, người ta bây giờ là sủng thần của Kiếm Chi Chủ Quân đó nha, chiến tướng mấy vạn nhưng chỉ thích một mình ta, ha ha ha...” Kiếm Tuyết Vô Danh thối tha nói.
Lâm Bắc Thần nhịn không được ác miệng nói: “Không phải ngươi bán thân đấy chứ?”
Trong thần điện Kiếm Chi Chủ Quân tất cả đều là nữ tế tư, đều không phải nam, bản thân Kiếm Chi Chủ Quân cũng là nữ, vì vậy mà Lâm Bắc Thần từ lâu đã nghi vị Kiếm Chi Chủ Quân đại thần là một người đồng tính nữ, hiện tại thì hắn càng nghi ngờ.