Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 928 - Chương 928: Ánh Sáng Chính Đạo Chiếu Trên Mặt Đất

Chương 928: Ánh sáng chính đạo chiếu trên mặt đất

“Ngươi muốn làm gì?” Liễu Thắng Nam vừa cảnh giác vừa tò mò nói: “Cái thứ đen thùi lùi trên mặt ngươi để làm gì vậy?”

“À, cái này hả...”

Lâm Bắc Thần cũng không tiện nói là dùng để giả vờ lạnh lùng, vì thế lại giả tạo nói: “Ta ấy à, quá lương thiện nên không nhìn được máu tươi, cũng không nở sát sinh vì thế lấy một cái kính đổi màu, mỗi lần giết người đều phải đeo lên, không nhìn rõ thì trong lòng cũng không cảm thấy tội lỗi hoặc ngất xỉu vì máu.”

Nghe thấy thế, đám người Lương Tử Thân ở bên cạnh lập tức sợ tái mặt, nguyên một đám rối rít cầu xin.

Liễu Thắng Nam tỏ vẻ nghi ngờ nghiêm túc, nhưng vẫn ngoan ngoãn cầm lấy tay Lữ Linh Tâm rồi quay đầu sang một bên.

“Ngươi thật sự muốn giết bọn họ?” Lữ Linh Tâm nhắm mắt lại, không nhịn được nói: “Bọn họ đều là công tử quyền quý, giết bọn họ sẽ khiến ngươi gặp rất nhiều phiền phức.”

“Không sợ.” Lâm Bắc Thần nói: “Giết hết tất cả diệt khẩu, sẽ không ai biết hết.” Lữ Linh Tâm: “???” Ta cùng Thắng Nam tỷ hình như cũng là nhân chứng?

Liễu Thắng Nam lại nghĩ: “Mới vừa rồi còn nói mình là người hiền như đất, không đành lòng sát sinh mà?”

Vù vù vù!

Âm thanh xé gió của những mũi tên xuyên qua không khí vang lên, sau đó là những tiếng kêu thảm thiết.

Lâm Bắc Thần vui vẻ hát lên: “Ánh sáng của con đường đúng đắn chiếu sáng trên mặt đất...”

Hai tiểu cô nương vốn tò mò, nghe được tiếng hát ma mị này, trong lòng vẫn không nhịn được mà quay đầu lại nhìn, sắc mặt lập tức đỏ bừng, khuôn mặt xinh xắn của hai người như bị rỉ nước, đồng loạt xì một tiếng, giống như bị điện giật mà quay đầu lại...

Đám người Lương Tử Thân bị mũi tên xuyên qua đũng quần, máu tươi chảy không ngừng, không thể vùng vẫy gì được.

“Hoàn thành công việc.” Lâm Bắc Thần xoay người đi ra ngoài đại viện, nói: “Tịch thu công cụ phạm tội của các ngươi, sau này xem các ngươi hãm hại các cô gái ngoan như thế nào, ha ha ha... Đi thôi, hai nha đầu, ta dẫn các ngươi rời đi.”

Hắn đưa hai người trực tiếp rời khỏi trang viên, tiếng than khóc như giết lợn không ngừng phát ra từ trang viên, hai thiếu nữ đi sau lưng Lâm Bắc Thần, suy nghĩ một chút liền cảm thấy mát lòng.

“Đại ca ca, cảm ơn ngươi...” Lữ Linh Tâm bày tỏ lòng biết ơn của mình.

Nhưng đúng lúc này Lâm Bắc Thần đột nhiên cảm thấy có một luồng khí tức phung trào từ trong liên kết của điểm phát sóng wifi.

Hả? Thiên Thiên cùng Thiến Thiến gặp kẻ địch rồi?

“Đi thôi.” Hắn đột nhiên mỗi tay bế một thiếu nữ, thân hình nhảy lên, hướng về vị trí xe ngựa chờ sẵn, vội vàng rời đi.

Ách?

Tại sao vào lúc đó, ta chỉ nghĩ đến Thiên Thiên cùng Thiến Thiến có thể gặp nguy hiểm, mà hoàn toàn không nghĩ đến Vương Trung và Cung Công chứ?

A, nhất định là hai con chó Vương Trung cùng Cung Công này bình thường không có cảm giác tồn tại gì cho nên ta mới không để ý, không thể trách ta được, trách bọn họ mới đúng.

Lâm đại thiếu rất nhanh đã nghĩ ra một lời giải thích khoa học và hợp lý.

Cùng lúc đó, hai người Lữ Linh Tâm cùng Liễu Thắng Nam đều hét lên, nói thật là vừa rồi hai thiếu nữ còn chưa nhận ra chuyện gì đang xảy ra, chỉ cảm thấy eo như thắt lại, rồi bay lên.

“A...” Lữ Linh Tâm biến sắc, khẽ hét một tiếng.

“Mau buông ra, cái tên háo sắc này...” Liễu Thắng Nam lập tức tức giận mắng.

Kết quả trong miệng từ từ tràn ngập gió, khoang ngực tràn ngập không khí, hai đỉnh núi trước ngực cũng nhô thật cao.

“Đừng ồn.”

Lâm Bắc Thần nói: “Xảy ra chuyện, ta nóng lòng muốn cứu các ngươi nên đã để xe ngựa cùng thị nữ ở ven đường, hiện tại bọn họ hình như gặp nạn rồi, phải nhanh chóng tới đó.”

“A...”

Tiểu loli Lữ Thắng Nam kinh hãi hô một tiếng, Liễu Thắng Nam cũng không dám vùng vẫy nữa.

Hóa ra là như thế này, suýt nữa là hiểu lầm rồi, nhưng mà cảm giác bị đại ca ca ôm eo... Có chút ngượng ngùng.

Hai người nhìn nhau, cả hai đều thấy rõ trong mắt đối phương sự ngượng ngùng, vì thế vội vàng quay đầu đi, lớn như vậy nhưng đây là lần đầu tiên bị người khác phái giữ trong tư thế này.

Gần như có thể cảm nhận rõ ràng hơi ấm nhàn nhạt truyền ra từ cơ thể ca ca, ngực còn áp sát vào ngực ca ca, nụ hoa cũng bị chèn ép...

Cái tư thế này gần như là da thịt ma sát với nhau, thậm chí cơ bắp cuồn cuộn của ca ca cũng có thể cảm nhận được, thật là mắc cỡ.

Cả hai quay đầu nhìn sang một bên, phân tán lực chú ý, chỉ cảm thấy bên tai có tiếng gió thổi ầm ầm, cảnh vật trong tầm mắt đều lui về phía sau, cả người như đang bay bổng trên bầu trời, một loại khoái cảm chưa từng trải qua lập tức bao trùm lấy hai thiếu nữ.

Lâm Bắc Thần không chú ý đến những vấn đề này, hắn toàn lực vận chuyển huyền khí, thi triển thân pháp, ôm hai thiếu nữ vội vàng chạy về phía xe ngựa.

Trong nháy mắt, đường phố trong tầm mắt, tinh thần lực phóng ra, dường như có thể cảm nhận được phía trước đúng là đã xảy ra một trận chiến quy mô không nhỏ.

“Đừng đánh nữa, đánh chết người rồi, mau dừng tay lại...”

Cách đó hàng trăm mét đã nghe thấy được tiếng hét hoảng sợ của Thiên Thiên, trong lòng Lâm Bắc Thần nhất thời trầm xuống.

Hỏng bét, gặp nguy hiểm rồi, có thể khiến Thiên Thiên hoảng sợ đến mức này, nhất định là có cao thủ thật sự đang đối phó bọn họ.

A a a a.

Ai dám động vào nữ nhân của ta, ta giết cả nhà hắn!

Đôi mắt của Lâm Bắc Thần lúc này đỏ hoe, một luồng sát khí tràn ngập khắp cơ thể, nếu Thiên Thiên và Thiến Thiến bị một chút xíu tổn thương nào thì ta phải cho tất cả những người liên quan chôn theo.

Luồng sát khí này cũng lây đến Lữ Linh Tâm cùng Liễu Thắng Nam, hai thiếu nữ giống như những con thỏ sợ hãi, run rẩy trong vòng tay của Lâm Bắc Thần, nhưng họ cũng mơ hồ nghe thấy tiếng hét hoảng sợ của các thiếu nữ ở đằng xa, đoán được chuyện gì xảy ra vì thế trong lòng cũng không khỏi căng thẳng.

Trước đây, khi Lâm Bắc Thần bị họ chặn lại trên phố và xin tiền quyên góp thì cũng nhìn thấy được hai tiểu tỷ tỷ giống như tiên tử ngồi trên xe ngựa, đó thực sự là hai mỹ nhân xinh đẹp, dịu dàng và trong sáng.

Nếu thật sự là vì Lâm Bắc Thần đến cứu bọn họ mà để hai tiểu tỷ tỷ kia gặp chuyện gì đó không may thì...cả đời các nàng cũng không tha thứ cho chính mình.

“Dừng tay, mau trợ thủ…”

“A, chết người rồi...”

“Đừng đánh nữa...”

“Có ai ở đây giúp...”

Bình Luận (0)
Comment