Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 929 - Chương 929: Không Còn Thời Gian Đâu Mau Lên Xe!

Chương 929: Không còn thời gian đâu mau lên xe!

Những tiếng hét hoảng sợ của Thiên Thiên từ trong gió truyền tới liên tục, trong lòng Lâm Bắc Thần như bị dao cắt.

Ầm!

Một đôi cánh sau lưng hắn trực tiếp mở ra, tốc độ lại tăng lên, điên cuồng bay đi.

Cuối cùng cũng đến gần, quả nhiên nhìn thấy một đội quân ít nhất từ sáu đến bảy trăm người, bao quanh xe ngựa.

Bụi đất tứ tung, một trận chiến khốc liệt đang diễn ra. Bùm!

Lâm Bắc Thần ôm hai thiếu nữ đáp xuống đất giống như thiên thạch ầm một tiếng, hai mắt hắn đỏ ngầu, giận dữ hét lên: “Ta muốn mạng...”

Chữ ‘các ngươi’ còn chưa nói xong, tiếng hét đột nhiên ngừng lại, hai mắt bởi vì tức giận mà đỏ ngầu của Lâm Bắc Thần lúc này cũng đột nhiên ngưng đọng lại.

?

Tình hình có vẻ khác với những gì hắn tưởng tượng, biểu cảm lo lắng và căng thẳng trên khuôn mặt của hai thiếu nữ Lữ Linh Tâm cùng Liễu Thắng Nam ở bên cạnh cũng ngưng đọng.

Tại...Tại sao lại như này? Các nàng còn nghĩ rằng sẽ chứng kiến là một thảm kịch, hai tiểu tỷ tỷ bị đám nam nhân cặn bã bắt nạt và đánh đập, cảnh tượng sẽ rất bi thảm. Nhưng mà những gì thật sự đập vào mắt họ lại hoàn toàn khác.

Khoé miệng của Lâm Bắc Thần co giật, hắn đang thấy cái gì thế này? Thiến Thiến giống như một con chó hoang, đang phấn khích đuổi theo đánh hai vị tướng mặc áo giáp màu đen, nắm đấm nhỏ hồng hào như búa sắt, đập hai vị tướng quân trung niên tu vi cảnh giới nửa võ đạo tông sư mặt mũi bầm dập, chạy trốn chết, nhưng trốn không được, không ngừng kêu la oai oái.

Bên cạnh còn có năm sáu tên đã sùi bọt mép, nằm lăn ra đất, tay chân co quắp, sống dở chết dở, xem ra đều bị Thiến Thiến đánh.

“Đừng đánh nữa, muốn giết người à.” Thiên Thiên ở bên cạnh hét lên, tuyệt vọng chặn Thiến Thiến lại, còn Vương Trung và Cung Công cũng cạn lời đứng bên xe ngựa, tay chân có vẻ luống cuống.

“Công tử?” Thiên Thiên thấy Lâm Bắc Thần, vui mừng khôn xiết, nói: “Mau tới ngăn Thiến Thiến đi ạ, nàng giết người đến điên rồi...”

Lâm Bắc Thần: 乛?乛.

Thật là lo lắng vô ích, ta còn tưởng...nhưng mà không sao, chỉ cần hai tiểu thị nữ

không xảy ra chuyện gì là được. “Được rồi, Thiến Thiến.”

Lâm Bắc Thần lớn tiếng nói: “Đánh mạnh hơn nữa, đánh cho hai người này đo ván đi, chúng ta còn có việc phải làm nữa...làm nhanh lên một chút.”

Thiên Thiên: “...”

Công tử, ta nói ngăn Thiến Thiến lại chứ không phải có ý này.

Bịch bịch!

Hai tên nửa võ đạo tông sư mặt mày sưng phù, bị tiểu thị nữ hung bạo đập thẳng xuống đất.

“Hì hì, công tử, ngài trở về rồi à.”

Thiến Thiến xắn tay áo, lè lưỡi, có chút ngượng ngùng giải thích: “Ngài vừa mới đi, những người này liền chạy tới nói ngài phạm tội lớn, không nói gì thêm liền bắt bọn ta, còn có một tên mắt thâm đen táy máy tay chân trêu đùa Thiên Thiên tỷ và ta, ta không thể làm gì khác hơn là yêu cầu bọn họ nằm xuống và bình tĩnh một chút...”

Mấy tên quan viên nằm trên mặt đất sùi bọt mép co giật, cảm giác đau buốt từ chỗ xương gãy truyền đến, khóc không ra nước mắt, đây chính là thứ bình tĩnh mà thiếu nữ bạo lực như ngươi nói sao?

“Ừ, không tệ.”

Lâm Bắc Thần hài lòng gật đầu, nói: “Rất giống phong thái của bổn thiếu gia, ta rất hài lòng.”

Thiến Thiến ban đầu còn thấp thỏm trong lòng, nghe xong lập tức mừng rỡ, thậm chí trên mặt còn lộ ra chút thẹn thùng!

Thiếu gia còn khen ta đấy.

Hai thiếu nữ Lữ Linh Tâm cùng Liễu Thắng Nam đứng bên cạnh ngẩn ra, hai người chỉ cảm thấy như thể thế giới được mở ra theo một cách hoàn toàn mới và ngày càng trở nên kỳ lạ hơn.

“Có hơi trễ rồi.” Lâm Bắc Thần nhảy lên xe ngựa, mở buồng xe ra nói: “Không còn thời gian nữa, mau lên xe.”

Thiến Thiến cùng Thiên Thiên lên xe, Vương Trung cùng Cung Công cũng ngồi vào vị trí trước đầu xe, mấy người đồng thời nhìn về phía Lữ Linh Tâm cùng Liễu Thắng Nam.

Hai thiếu nữ do dự một hồi, nhìn thấy xung quanh binh lính tầng tầng lớp lớp, quỷ thần xui khiến cũng vào buồng xe.

“Giá!” Cung Công vung roi da, xe ngựa nghênh ngang rời đi.

“Các ngươi... Không thể...um um um.” Một tên quân sĩ trưởng trẻ tuổi muốn ngăn lại, nhưng miệng hắn lập tức bị sáu bảy bàn tay hung hăng bịt kín.

“Ngươi tìm đường chết à.”

Một lão trung sĩ trưởng chỉ vào cái hố trên mặt đất, nói: “Nhìn thấy không? Mới vừa rồi cái tên mặt dâm ô ôm hai thiếu nữ đến đây đã để lại đấy...một cái hố lớn như vậy... ngươi cảm thấy một võ đạo tông sư bình thường có thể đập một cái lỗ lớn như vậy trên nền đất cứng như đá không?”

Quân sĩ trẻ tuổi suy nghĩ cẩn thận, sắc mặt lập tức thay đổi, trong mắt hiện ra vẻ hoảng sợ.

“Người trẻ thật quá non nớt.”

Lão quân sĩ trưởng vỗ vỗ vai hắn, nói: “Sau này vận động trí óc nhiều hơn một chút, đừng bốc đồng, chuyện hôm nay quá lớn, chỉ có bên trên mới giải quyết được...” Ông ta giơ ngón ta chỉ lên trời, nói tiếp: “Chúng ta chỉ cần lướt qua là được rồi, không cần quá nghiêm túc, đều là bọn công tử bột không có chuyện gì làm đi gây chuyện.”

Ông ta liếc nhìn đám người Tiền Tam Tỉnh vẫn còn đang nằm giữa đường, sùi bọt mép và co quắp, tình hình của Triều Huy thành đã thế này rồi mà đám quý tộc công tử bột cả ngày chỉ biết gây chuyện.

Lão tử làm lính là để bảo vệ quốc gia, bây giờ thì hay rồi, suốt ngày chạy theo chùi mông cho đám công tử bột chết tiệt này...thật sự không cam tâm.

Bình Luận (0)
Comment