Kiếm Tiên Ở Đây (Bản Dịch Full)

Chương 964 - Chương 964: Có Thai Rồi?

Chương 964: Có thai rồi?

Những người này, ngoại trừ Liễu Phi Nhứ định cư ở Triều Huy thành cũng được coi là ổn định ra thì đám người Trịnh Quỷ, Nông Tam Kiếm, Chu Đại Hải về cơ bản đều lang thang phiêu bạc trên giang hồ, không có nơi ở cố định kể từ khi họ rời khỏi Tiểu Kiếp Kiếm Uyên, lần này vì cứu Thôi Hạo mới tụ họp lại, giờ Thôi Hạo đã được cứu tự nhiên không cam tâm, với cảm thấy Lâm Bắc Thần chính là một trượng phu vĩ đại, trượng nghĩa, dung mạo anh tuấn, tính cách có chút hợp nhau cho nên lập tức như cá gặp nước... Quyết định ở lại đây giúp một tay.

“Ha ha, chào mừng, chào mừng, chào mừng nồng nhiệt.”

Lâm Bắc Thần dĩ nhiên không ngốc, lập tức tiếp nhận ngay, những người này đều là cao thủ cấp võ đạo tông sư, hắn từ lâu đã muốn dùng một chút thủ đoạn để kéo bọn họ vào doanh trại rồi, ha ha ha, bây giờ thì tốt rồi, chỉ cần bọn họ ở lại, đợi bổn thiếu gia mở hack chấn động một khu, các ngươi còn không dập đầu quỳ lạy mới lạ.

Đang lúc nói chuyện...

“Sắc ca ca, quần áo của ngươi có hơi rộng...”

Liễu Thắng Nam tắm rửa xong, bởi vì thân hình cao lớn bốc lửa cho nên quần áo của Thiến Thiến và Thiên Thiên không thể mặc vừa, vì thế đã lấy áo choàng của Lâm Bắc Thần mặc, đầu tóc ướt sũng đi về lều phía trước, dáng vẻ tuỳ tiện, đặc biệt là xưng hô...

Nữ tử ngốc nghếch dùng thực lực của chính mình làm bầu không khí trong lều có chút mập mờ.

Liễu Phi Nhứ ngơ ngác nhìn nữ nhi, hắn chợt nhớ tới lời Lâm Bắc Thần vừa nói ‘tìm hai nữ tử xinh đẹp đến và xoa bóp thư giãn cho ta’...

Cảm giác tìm hai nữ tử chính là tìm con gái hắn, đường đường là võ đạo tông sư của Tiểu Kiếp Kiếm Uyên, Đại Phong Tiêu Cục nổi danh ở Triều Huy thành, Liễu Phi Nhứ không biết đã trải qua bao nhiêu sóng gió, lúc này, đầu óc hắn trở nên trống rỗng, cơ mặt không ngừng co giật.

Lâm Bắc Thần hoàn toàn không thể hiểu được quá trình đấu tranh tinh thần của Liễu Phi Nhứ, hắn liếc nhìn Liễu Thắng Nam, hai mắt sáng lên, dáng vẻ nữ tử ngốc nghếch này mặc đồ nam giống như những cô gái ở trái đất mặc áo sơ mi trắng của đàn ông vậy, vừa quyến rũ vừa dũng mãnh, làm hắn không kiềm được hai mắt sáng lên.

“Cha, các người cũng ở đây à?” Liễu Thắng Nam nhìn thấy cha mẹ thì vui mừng, trong lòng rốt cục cũng yên tâm, nói: “Tốt quá rồi, các ngươi đều không sao... Oẹ...”

Động tác mạnh làm cơn choáng váng đầu óc vừa rồi lại xuất hiện, nàng oẹ một tiếng.

Mà âm thanh này rót vào đầu Liễu Phi Nhứ lập tức giống như một vụ nổ thiên thạch.

Đã... Có... Thai rồi???

con gái của hắn hắn hiểu, tuy rằng ngốc nghếch, nhưng nhất định không phải người tuỳ tiện, như thế này, e rằng đã có quan hệ bí mật với Lâm đại thiếu từ lâu rồi.

Cái này... Haizz, gạo nấu thành cơm rồi còn đâu, người làm cha như hắn còn có thể nói gì đây.

Hắn nở nụ cười mạnh mẽ nói: “Tiểu Nam, con đưa nương cùng hai đệ đệ đi tắm rửa chút đi, ta có chuyện muốn cùng bàn bạc với Lâm đại thiếu.”

“Dạ vâng.” Nữ tử ngốc nghếch thích thú đưa mẹ và hai em trai sinh đôi của nàng đi ra sau lều tắm rửa, bộ dạng thành thạo đó như thể đây là nhà mình vậy, điều này càng thêm xác định suy đoán của Liễu Phi Nhứ là đúng.

Hắn nhìn những người khác trong lều, lại nhìn Lâm Bắc Thần một chút, sau đó cắn răng, nói: “Lâm đại thiếu, ta có một chuyện muốn nói riêng với ngươi, có thể...bảo mọi người tránh đi một chút không?”

Lâm Bắc Thần xua tay nói: “Mọi người đều là người nhà, Lâm Bắc Thần ta nghĩa bạc vân thiên, có chuyện gì không thể cho mọi người nghe chứ, có chuyện gì ngươi cứ nói thẳng đi.”

Người nhà?

Liễu Phi Nhứ nghe thấy điều này, đây có phải là ngầm thừa nhận không? “Được rồi.”

Liễu Phi Nhứ cổ họng rung lên, nhìn nhiều người như vậy trong lều, cũng không thể nói thẳng, thế là khéo léo nói: “Thắng Nam vẫn còn là một đứa trẻ, ngày thường bất cẩn, nhưng bản tính của nó khá tốt, đại thiếu ngàn vạn lần đừng trách cứ nó.” Người làm cha vợ này thật là khổ sở.

Lâm Bắc Thần cười nói: “Ha ha, chuyện này ta đã biết từ lâu rồi, yên tâm đi, ta sẽ không chấp nhặt với nàng đâu.”

Biết từ lâu? Quả nhiên, suy đoán của ta đã đúng, cả hai đã ở cùng nhau từ lâu.

Liễu Phi Nhứ cảm thấy chút tâm tắc, Lâm đại thiếu thực lực cao, nhân phẩm tốt, dáng dấp cũng anh tuấn, nói đi nói lại cũng là một người con rể hợp lệ, cái này chính là cách tiền trảm hậu tấu...

Bỏ đi bỏ đi, không nói nhiều nữa, trong lúc nhất thời hắn mất hết ý chí, vì thế ngậm miệng không nói nữa.

“Tất cả mọi người giải tán, mau đi làm việc đi, đừng chậm trễ mọi việc.”

Lâm Bắc Thần vẫy tay, nhấc chân lên, rất muốn nhanh trở về phía sau lều để tắm, sau đó lại giật mình nhìn Liễu Phi Nhứ, cũng may hắn nhớ tới mẹ con Liễu Thắng Nam cũng ở sau trướng, thế là xoay người cùng mọi người đi ra ngoài, tìm nơi khác tắm.

Lúc này, đám người Liễu Phi Nhứ đi ra ngoài lều mới để ý đến doanh trại Vân Mộng lớn đến cỡ nào.

Sau đó bọn họ đều bị sốc, khác với ấn tượng trước đây của họ về trại tị nạn, doanh trại Vân Mộng trước mặt họ là một cảnh tượng tràn đầy nhiệt huyết và sức sống, tất cả người ở Vân Mộng đều quần áo chỉnh tề, trên mặt luôn nở nụ cười hạnh phúc tràn đầy hy vọng, không có chút dáng vẻ bị đói cùng rét nào, bọn họ đang làm việc chăm chỉ xây dựng nhà cửa của họ, hơn nữa những công trình mà họ xây dựng rất kỳ lạ, nó khác hoàn toàn với kiến trúc của Triều Huy thành... Không, phải nói là khác hoàn toàn với Phong Ngữ Hành tỉnh.

Trông vuông vắn, một tầng chồng một tầng, không mang nét cổ điển điệu đà, sang trọng mà có vẻ đẹp gọn gàng, đều đặn, từng cái giếng nước được khoan theo những bố cục khác nhau, có thể bao quát cả khu trại khổng lồ.

Còn có những nam tử lực lưỡng, cường tráng đi lại giữa các công trường khác nhau trong doanh trại, thoạt nhìn không phải người thường, mang theo khí chất cường hãn mà chỉ những binh lính tinh nhuệ của đế quốc mới có, hơn nữa thực lực cũng hết sức cường hãn, kém nhất cũng được cảnh giới võ sĩ cấp 8 cấp 9, nhưng họ không có sự kiêu ngạo và lạnh lùng của đám lính tinh nhuệ của đế quốc, ngược lại là vẻ mặt ôn hoà, lấy việc giúp dân làm niềm vui.

Bình Luận (0)
Comment