Lâm Bắc Thần nhất thời không nói nên lời, thật không hợp tình hợp lí gì cả, ta là khách hàng duy nhất của tiệm nhỏ này, tất cả doanh thu đều một mình ta đóng góp, ta là một khách hàng lớn đấy.
Chưa nói đến việc quà cáp tạ lễ cho khách hàng cũ, đến cả wechat còn không kết bạn, kiếp trước những thương gia trên trái đất kia, ngươi mua thứ gì đó của hắn, hắn lập tức hận không thể kết bạn hết với cả gia đình nhà ngươi đấy.
Nhưng mà vừa nghĩ tới Thổ Phỉ ca có thể còn bí ẩn hơn cả Kiếm Chi Chủ Quân, Lâm Bắc Thần quyết định nhịn xuống cơn giận này, hắn tắt Kinh Đông Thương Thành và mở Taobao lên.
Để xây dựng thánh địa Vân Mộng cùng học viện Số 3, hắn phải mua rất nhiều thứ, kiến trúc mà hắn thiết kế cho những toà nhà kia làm việc thi công rất chậm, vấn đề chủ yếu là ở thế giới này không có loại xi măng bê tông, huyền khí võ đạo hưng thịnh làm cho kiến trúc trở nên đơn giản, cho nên cũng không có như cầu cho phương diện này, vì thế xi măng mới không tồn tại ở đây.
Điều này đặt ra một vấn đề lớn cho Lâm Bắc Thần, hắn suy nghĩ một chút, đầu tiên tìm kiếm các từ khóa như công nghệ sản xuất xi măng trong Taobao, thứ xi măng này sản xuất như thế nào, một tên trạch nam như Lâm Bắc Thần đương nhiên là không biết, vì thế hắn hy vọng có thể mua được một quyển sách bày cách chế tạo xi măng.
Kết quả là không có gì, không có cuốn sách nào liên quan.
Lúc này, Lâm Bắc Thần vô cùng nhớ ứng dụng Baidu, nếu trong điện thoại có ứng dụng này, chẳng chuyện gì là không biết, có thể thuận tiện tìm tòi, gặp chuyện gì cứ lên hỏi Baidu là ra, thư viện Baidu có thể giải thích rõ ràng, không giống như bây giờ...
Xem ra tự tạo xi măng là điều không thể, hay là trực tiếp mua?
Lâm Bắc Thần nhập từ ‘xi măng’ và tìm kiếm trong Taobao, rất nhanh ứng dụng liền cho ra một đống các nhãn hiệu xi măng khác nhau, cuối cùng hắn chọn một loại tên là ‘xi măng khô nhanh nhãn hiệu Kỳ Liên Sơn’, mỗi thùng một trăm ký, giá mười ngân tệ.
Rất rẻ.
Hắn trực tiếp mua mười ngàn đồng kim tệ, bởi vì mua số lượng lớn nên thương gia trên hệ thống tự động tặng hai trăm thùng.
Ngươi nhìn đi, nhìn người ta đi, người ta làm ăn phải hào phóng vậy chứ, thật sự muốn cho Thổ Phỉ ca học tập một chút.
Lâm Bắc Thần chọn đi chọn lại trên Taobao, mua một số đồ lặt vặt.
Bất tri bất giác, vì Thiên Thiên xoa bóp nhẹ nhàng cùng hương vị ngọt ngạo, Lâm Bắc Thần trực tiếp ngủ trong bồn tắm, hắn mơ một giấc mơ, hắn mơ thấy mình kết hôn, khi bước vào phòng tân hôn, cô dâu ngẩng đầu lên, hoá ra là Dạ Vị Ương, Tiểu Dạ Dạ cầm một cái kéo dài một mét rưỡi chuẩn bị giết chồng, làm hắn sợ chạy mất dạng, kết quả Thiên Chi Kiêu Nữ Lăng Thần đứng ở cửa mắng hắn là đồ cặn bã, hắn bỏ chạy lại bị Mễ Như Yên cùng Vương Hinh Dư chặn lại khiến hắn không chạy được, vô số thiếu nữ xinh đẹp xung quanh lao vào xé quần áo hắn, dẫn đầu lại là Tần chủ tế...
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Hàng loạt tiếng pháo vang lên, Lâm Bắc Thần hét lên, tỉnh dậy sau cơn ác mộng.
“Thiếu gia, thiếu gia...”
Ngoài cửa truyền đến âm thanh của lão quản gia Vương Trung: “Không xong rồi thiếu gia, doanh trại bị bao vây...chuyện lớn rồi thiếu gia.”
Lâm Bắc Thần ngơ ngác bước ra khỏi lều, đá vào mông Vương Trung: “Tên chó này, lần nào cũng là ngươi đến khóc tang, ai dám vây doanh trại Vân Mộng ta.”
Vương Trung xoa xoa mông nói: “Thiếu gia, ngài tự nhìn đi ạ...”
Lâm Bắc Thần ngẩng đầu nhìn ra ngoài trại, thấy ít nhất sáu đến bảy nghìn binh lính, áo giáp dày đặc, vũ khí chói lọi, xuất hiện bên ngoài trại Vân Mộng, đằng đằng sát khí cờ bay phất phới.
Ngoài ra còn có các cao thủ của Sở Cảnh Vụ rải rác khắp nơi, bao quanh một số cổng trại, bộ dạng muốn bắt rùa trong bình.
Lâm Bắc Thần bật cười ngay lập tức.
“Cuối cùng cũng đến.” Hắn hưng phấn xoa tay.
Tiền Tam Tỉnh cực hưng phấn, cả người run lên, nhìn thấy đại quân của Nguy Sơn Bộ và Lưu Vân Bộ, hắn cảm nhận được mùi vị của quyền lực và sức mạnh, cha của hắn chính là một trong những cánh tay đắc lực nhất của Nguy Sơn Bộ Khấu Bộ, chủ soái lớn nhất doanh của Nguy Sơn Bộ, ông ta đang đi bên cạnh, cách đó không xa chính là Tiểu Chiến Thần Công Tôn Bạch của Nguy Sơn Chiến Bộ.
Tiền Tam Tỉnh nhìn Công Tôn Bạch một cái. Ha ha.
Hắn có nghe nói Công Tôn Bạch từng bị bắt làm tù binh ở doanh trại Vân Mộng...nghe nói Lâm Bắc Thần không ra tay, chỉ có một con chuột thuộc hạ của hắn giải quyết, mười chín người hầu dưới quyền Công Tôn Bạch đều bị vùi lấp trong doanh trại Vân Mộng, có tiếng ngông cuồng vậy mà không chịu nổi một kích, có thể thấy được những tướng lãnh trong quân đội này bất tài đến mức nào, loại phế vật này cũng có thể trở thành Tiểu Chiến Thần sao?
Nhưng mà dù sao hắn cũng rất vui khi thấy Công Tôn Bạch dẫn quân đến bao vây doanh trại Vân Mộng, ít nhất có thể lợi dụng hắn để đối phó với Lâm Bắc Thần.
Nghĩ đến tên Lâm Bắc Thần, Tiền Tam Tỉnh lại hận đến nghiến răng, một thiên tài với thực lực tuyệt vời cùng trí tuệ vượt trội như hắn, lại bị một tên ngoại lai lưu dân này làm nhục ngay trong đại sảnh phê duyệt.
Hôm nay đại quân đến đây chính là muốn nhổ cỏ tận gốc đám người tỵ nạn Lâm Bắc Thần ở doanh trại Vân Mộng này, hắn muốn Lâm Bắc Thần tận mắt thấy cỏ dại chính là cỏ dại, sao có thể cạnh tranh được với đại quý tộc chân chính chứ? Võ lực cá nhân chỉ là một trò đùa khi đối mặt với thế lực mạnh mẽ mà thôi.
Tiền Tam Tỉnh càng nghĩ càng vui, hắn gần như bật cười ra tiếng. Ra đi, quỳ xuống và chịu chết đi!
Ha ha ha
Trong tiếng cười nhỏ đầy phấn khích của hắn...
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong doanh trại Vân Mộng ở đối diện, mấy tiếng pháo nổ vang lên, sau đó một đoàn binh lính mặc giáp màu đỏ, vũ trang đầy đủ, thắt lưng mang trường kiếm, từ cửa doanh trại lao ra, chia thành hai hàng trái và phải.