Bùm bùm bùm bùm bùm bùm!
Tiếng nổ liên tiếp từ bên ngoài thành khu số 1 truyền đến, cả mặt đất đều bắt đầu chấn động, một loạt tiếng chuông báo động liên tục phát ra từ hướng thành khu số 1.
Cùng lúc đó, từ xa có thể nhìn thấy từng điểm đen nhỏ đang lao về phía thành khu số 1.
“Hải tộc tấn công rồi.” Có người hô lên.
Đinh đinh đinh!
Những hồi chuông báo động vang lên liên tục, đủ hai mươi bốn tiếng, sau đó đợt chuông thứ hai lại đến.
Đây là một tín hiệu cầu cứu với mực độ nguy hiểm cực cao, tất cả các tướng lĩnh và trung sĩ của Nguy Sơn Chiến Bộ vào lúc này đều hoảng sợ, tâm trí run lên, những tiếng chuông liên tục vang lên rõ ràng cho họ biết mặt tây của tường thành đang phải đối mặt với một mối nguy lớn, nó có thể bị mất bất cứ lúc nào.
Đây là lần đầu tiên mức báo động này vang lên ở Triều Huy thành kể từ khi cuộc chiến giữa đế quốc Bắc Hải và Hải tộc nổ ra.
Khấu Trung Chính run lên, hỏng bét, tai hoạ khủng khiếp nhất sắp ập đến rồi, một khi Hải tộc công phá tường thành thì chắc chắn sẽ là tai hoạ đối với quân đội Nhân tộc.
Giờ phút này, sắc mặt của Lâm Bắc Thần cũng thay đổi, sau đó hắn trở nên tức giận.
Hải tộc chết tiệt, lại đến quấy rầy đúng lúc bổn thiếu gia giả bộ, phá hư chuyện tốt của ta, không thể tha thứ được.
Hắn tức giận tải 69 thức hoả tiển pháo từ Baidu Netdisk về, đặt nó trên vai, hướng về phía chuông báo động ở phía tây thành khu số 1, trực tiếp nhấn cò.
Vù...!
Tiếng gió phá không kỳ dị vang lên.
Đại bác thần công vẽ một hình parabol màu đỏ nhạt tuyệt đẹp trong không trung, bay khoảng hai mươi dặm, trực tiếp bắn vào đội quân Hải tộc đông đúc đang ở bên ngoài thành.
Thời gian, tại thời điểm này dường như là dừng lại một chút. Khoảnh khắc tiếp theo...
Ầm ầm!
Mặt đất rung chuyển dữ dội, một lớp són trong suốt trong không khí, lấy chỗ đại bác rơi làm trung tâm, chợt bộc phá ra, những tảng đá gần đó ngay lập tức biến thành bột vụn, mắt thường có thể thấy được ánh sáng màu đổ đang bắn ra tán loạn.
Hải tộc trong vòng một km tính từ điểm nổ, bất kể thực lực cao thấp như thế nào, trong nháy mắt liền bốc hơi, biến mất trong không khí, sau đó một đám mây hình nấm mù mịt từ từ bay lên bầu trời.
Đám mây hình nấm bay lên trời màu đỏ thẫm.
Lúc này, dù chỉ nhìn từ xa hàng chục dặm, nhiều người vẫn cảm thấy cay xè ở mắt.
Đám cao thủ võ đạo Khấu Trung Chính cũng phải theo bản năng vận chuyển Huyền khí lấy tay che trán, nhiều người bình thường không có tu vi thâm hậu đều phải cúi đầu, không dám nhìn kỹ.
Lâm Bắc Thần bò ra khỏi hố đất, há to miệng.
Mẹ nó, uy lực cũng quá lớn rồi, đây không phải là hoả tiễn mà là bom nguyên tử mới đúng.
Khi mua 69 thức hoả tiễn này, hắn đã chú ý đến vấn đề tầm bắn, tầm bắn của thức hoả tiễn đã trải qua sự điều chỉnh của điện thoại di động Tử Thần là hơn 30 km, còn uy lực...
Hắn từng đối chiếu qua Tuyết Vực Chi Ưng và K98, trong lòng cũng có chút chuẩn bị, đại khái là mạnh hơn loại 69 thức hoả tiễn trên trái đất, nhưng không ngờ nó lại mạnh đến vậy, tất nhiên độ giật cũng mạnh.
Mặc dù Lâm Bắc Thần đã có chuẩn bị nhưng cánh tay của hắn vẫn bị trật khớp, cả người còn bị cấm vào trong đất.
Hắn bò ra khỏi hố, khạc đất ra khỏi miệng.
Ầm ầm!
Đại địa chấn động, trong lòng mỗi người đều có một tia hoảng sợ không thể kìm chế được, giống như kế tiếp thiên địa sẽ bị xáo trộn, sinh linh trong thiên địa đều sẽ tan thành mây khói.
Nơi mọi người ở cách tâm vụ nổ hơn ba mươi dặm, nhưng vẫn có cảm giác hoảng sợ như đang đối mặt với ngày tận thế, có thể tưởng tượng được, Hải tộc cùng với các binh lính của Triều Huy thành ở trung tâm vụ nổsẽ cảm thấy như thế nào vào lúc này.
Ầm ầm!
Một làn sóng năng lượng bùng nổ không ngừng truyền tới.
...
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Sau ba mươi hay bốn mươi giây, cảm giác làn sóng xung kích của vụ nổ bên ngoài bắt đầu yếu đi, đợt khí bắt đầu tan dần, Tiêu Dã- một trong những chủ tướng đang thủ thành trợn mắt há mồm từ từ đứng lên từ chân tường thành, nhìn xuống dưới tường thành.
Đập vào mắt là hình ảnh như địa ngục Tu La, khoảng năm dặm bên ngoài bức tường thành, vốn là một vùng đồng bằng, vào lúc này nói đã trở thành một cái hồ... như thể ở đó vốn có một cái hồ lớn hai ba dặm, đột nhiên nước hồ bị một thế lực bí ẩn nào đó làm bốc hơi, một chỗ lõm hình nón ngược cực lớn xuất hiện, sâu gần trăm trượng, các bức tường đất đan chéo nhau, giống như bị nướng khét, xung quanh không có một ngọn cỏ.
Còn đội quân Hải tộc ở trong phạm vi này đều tan biến không còn chút gì, giống như chưa từng tồn tại, trong vòng một dặm ngoài cái hố này, các loại vũ khí bọc thép cũng như một số xương cốt còn sót lại, thi thể Hải tộc tan tành chằng chịt ngổn ngang, điều này mới chứng minh được thực sự trước đó có quân đội Hải tộc đã điên cuồng tấn công nơi này.
Tiêu Dã dụi mắt một cái, cú sốc quá lớn làm hắn không thể nói được gì trong một lúc.
Những người lính xung quanh hắn cũng đều có trạng thái như vậy, có một số người không may mắn, không kịp đề phòng trước làn sóng năng lượng bùng nổ, suýt chút nữa rơi khỏi tường thành, may mà lực sát thương của vụ nổ đã hoàn toàn biến mất khi nó cách bức tường thành mười mét, vì thế không gây ra mối đe dọa cho tường thành và những người lính trên tường.
“U la la, cà na xí muội...”
“A la canada...”
Những chiến binh Hải tộc đã xông lên tường thành đột nhiên hét lên, trong bọn họ, có người giống như bị súng thép đâm vào bộ phận bài tiết, điên cuồng nhảy xuống thành, đứt gân gãy tay, một số thì hoảng sợ trực tiếp buông vũ khí xuống quỳ lạy, một số nữa thì như kẻ mất trí, lao vào binh lính Nhân tộc, muốn lấy mạng đổi mạng...
Tất nhiên là chẳng làm được gì, rất nhanh liền bị quân đội của Triều Huy trên tường thành quét sạch, còn đám đại quân Hải tộc ở phía xa cũng chết lặng.