Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 471 - Q5 - Chương 75: Lấy Kiếm Phá

Q5 - Chương 75: Lấy kiếm phá Q5 - Chương 75: Lấy kiếm phá

Một kiếm này chỉ sợ là một kiếm yếu nhất từ sau khi Thân Huyền tiến vào Thất Cảnh, sử dụng lúc đối địch.

Song khi ba đạo kiếm khí của y theo ba đạo kiếm quang của Đinh Ninh xuyên qua không trung, tràn ngập toàn bộ cái sơn cốc, ngay cả phong vũ tràn ngập toàn bộ Thiên Địa trong nhận thức của bọn họ giống như bị xé nứt một lỗ hổng, phong vũ vô tận phun mạnh từ trong lỗ hổng kia ra ngoài.

Xương sống lưng trắng nhỡn của giao long trên tay trung niên nam tử vẫn bay lượn trên không trung, nhưng vô song kiếm ý mang theo bị phá vỡ, âm vang một tiếng, một căn xương sống lưng Giao Long quét ngang lại bị Lệ Tây Tinh giơ kiếm ngăn trở.

Lệ Tây Tinh nhìn Lão Nha Kiếm trong tay mình hơi hơi rung động lắc lư, nhìn xương sống lưng Giao Long cực lớn bị mình đẩy lui, nghĩ đến một kiếm vô song Kiếm Ý vừa rồi, vẫn không thể tin được đây là thật.

Hồ Kinh Kinh ngơ ngác nhìn Đinh Ninh, càng thêm không dám tin tưởng vào hai mắt của mình.

Một tiếng rít kỳ dị vang lên từ trên thân trung niên nam tử quỷ dị.

Có vẻ như ngay cả kẻ ấy cũng cảm thấy khó tin, cảm thấy phẫn nộ vì một kiếm của mình lại bị phá như thế.

Vào thời điểm khi tiếng rít kỳ dị vang lên từ cơ thể kẻ ấy, xương sống lưng của Giao Long màu trắng lập tức bị bao phủ bởi nhiều hạt mưa màu đen.

Những hạt mưa đen chảy dọc theo bề mặt xương, tạo thành từng đường phù tuyến mạnh mẽ.

Ô...ô...n...g một tiếng vang dội.

Phong vũ trong Thiên Địa đột nhiên biến mất, cũng không có phong vũ chi ý.

Nhưng mà trên cái kia căn xương Giao Long nhưng là phong vũ mãnh liệt, giống như toàn bộ phong vũ trong Thiên Địa đều bị hấp tụ họp vào căn xương Giao Long này.

Xương Giao Long còn cứng hơn huyền thiết không ngừng nổ vang, những thanh kiếm bay trong không khí bị biến thành bột, sau đó bị Thiên Địa Nguyên Khí kỳ dị mà cường đại xả thành từng đạo kiếm mới, từng đạo kiếm màu đen.

Trên trăm đạo hắc kiếm mang theo sát ý kinh khủng, giăng đầy không gian trước mặt bọn họ, vẫn là một đạo vô song kiếm ý.

Thân Huyền đứng lên, đối mặt một kiếm này, y vẫn tin mình không thể ngăn chặn.

Nhưng đúng vào lúc này, Đinh Ninh cũng đã bình tĩnh xuất kiếm.

Mạt Hoa Tàn Kiếm trong tay cùng toàn bộ cánh tay nằm trên một đường thẳng tuyệt đối, Kiếm Khí ngưng tụ thành một nhúm, dứt khoát đâm vào không trung phía trước.

Chỗ đó không có cái gì, thậm chí không có bất kỳ đạo hắc kiếm nào.

Kiếm chiêu này cũng rất tầm thường, tên là "Động kim".

Kiếm chiêu chỉ mạnh hơn một chút về khả năng xuyên giáp, trừ cái đó ra không có bất kỳ diệu dụng nào khác, trên chiến trường chỉ để Kiếm Sư bình thường dùng để xuyên thủng trọng giáp.

Thân Huyền vẫn khó hiểu, nhưng y không có lựa chọn nào khác.

Y cũng xuất kiếm, cũng là "Động kim".

- Vù vù vù...

Hai đạo kiếm ý thẳng tắp xẹt lên không trung, nhưng trong không khí dường như trống rỗng vang lên nhiều tiếng răng rắc.

Thân Huyền rõ ràng cảm nhận được lực lượng trùng kích, y cảm thấy rằng một sợi dây đang giữ nhiều con diều trên không trung đã bị chém đứt bởi kiếm ý của y và Đinh Ninh.

Sợi dây diều này là một chính là một đạo phù tuyến do Chân Nguyên của đối phương ngưng tụ, con đường quan trọng nhất mà Thiên Địa Nguyên Khí chống đỡ một kiếm này lưu à hàng trăm đạo hắc kiếm.

Một đoạn phù tuyến này, trên trăm đạo hắc kiếm như thể diều bị đứt dây, lập tức tán loạn tung bay.

Lệ Tây Tinh vung kiếm lên.

Một đạo kiếm khí vô hình như bức tường.

Bột xương trắng và sương mù nước đen như thể trùng kích vào kiếm khí của một kiếm này giống như những lớp bọt biển, lại không thể vượt qua.

Loại hình ảnh này khiến cho Lệ Tây Tinh hình thành ảo giác cảm thấy mình quá cường đại.

Phong vũ lại biến mất.

Thân Huyền phát hiện mình còn sống.

Nhưng phong vũ dường như phiêu diêu đến trong lòng của y, lại khiến y càng thêm kinh hãi.

Đây hoàn toàn là dùng kiếm để phá kiếm, dùng chiêu hủy chiêu, không chỉ có thể lập tức cảm nhận được kiếm ý của đối phương, đồng thời dùng kiếm thích hợp nhất để phá.

Năng lực như vậy, hắn chỉ nhìn thấy ở trên thân một người.

Nhưng người nọ trải qua kiếm chiêu khắp thiên hạ, giao thủ cùng vô số cường đại Kiếm Sư trong thiên hạ, mới có thể hợp thành vạn kiếm.

Đinh Ninh làm sao có thể có được cảnh giới vạn kiếm quy nhất như vậy?

...

Trong lúc y kinh hãi, Đinh Ninh lại xuất kiếm.

Mạt Hoa Tàn Kiếm trong tay hắn quét ra ngoài.

Hơn mười cỗ kiếm khí chớp lên, dẫn động Thiên Địa Nguyên Khí, tạo thành từng đạo cuồng phong mạnh mẽ lao về phía trước như cánh buồm.

Đây vẫn là một đạo kiếm ý bình thường, tên là "Phá Giang Phong".

Ngay khi Đinh Ninh xuất ra kiếm này, trung niên nam tử đã vươn thẳng tay trái, trong tay trái không có chút giống vật sống lộ ra Bản Mệnh khí tức cường đại.

Đại thụ tử ngọc liên kết với hắn điên cuồng rung động, bầu trời trên Tổ Sơn ù ù rung động.

Một cơn mưa thực sự bắt đầu rơi trên hoang nguyên.

Không còn là linh vũ, mà là cương phong mang theo băng lãnh trên bầu trời.

Cứ như vô số chuôi đao rơi xuống, từ trên cao phù ý cực lạnh.

Tên trung niên nam tử không hề khác tông sư chân chính, sau khi hai kiếm đầu tiên bị Đinh Ninh phá vỡ, bèn đẩy Chân Nguyên của mình cùng huy động Thiên Địa Nguyên Khí vào không trung.

Lúc một kiếm này xuất hiện, Kiếm Ý đã đại thành, không có khả năng dùng phương pháp cắt gốc phá vỡ.

Lúc này dù ngoại trừ Thân Huyền còn có cường giả Thất Cảnh ở chỗ này, tận mắt nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đều sẽ không cảm thấy Đinh Ninh có thể phá vỡ một kiếm này.

Nhưng cùng vào lúc này, tay trái của Đinh Ninh cũng đã duỗi ra, liên tiếp chỉ 3 điểm.

"Huyết hải hoa."

"Một người đủ giữ quan ải."

"Minh tịnh quang."

Ba tiếng quát trầm thấp đồng thời vang lên trong miệng của hắn.

Thân Huyền, Lệ Tây Tinh cùng Hồ Kinh Kinh đồng loạt ngừng thở, sau đó gần như đồng thời xuất kiếm.

Đinh Ninh vừa quát lên tên 3 đạo kiếm chiêu.

3 đạo kiếm chiêu này theo thứ tự là sở học của 3 người bọn họ.

Nhưng khiến họ cảm thấy khó hiểu là tay trái của Đinh Ninh chỉ 3 điểm, không chỉ thấm ra Chân Nguyên, chuẩn xác mục tiêu xác định phương vị, hơn nữa thậm chí thể hiện một chút kiếm ý của 3 đạo kiếm chiêu này, cho nên ba người bọn họ mới lập tức hiểu được, là muốn ba người bọn họ chia nhau xuất 3 kiếm này!

Tu vi của Thân Huyền không phải hai người còn lại có thể sánh bằng, dù gần như đồng thời xuất kiếm, nhưng kiếm ý của y được tạo ra sớm nhất.

Theo suy nghĩ của y, Bản Mệnh khí tức tinh thuần cũng không ngừng tuôn ra từ trong thân thể của y, trong một kiếm quang mảnh đỏ thẫm như biển, như thể có một đóa hoa máu đang ngưng tụ thành.

Đạo kiếm y thứ hai hình thành lại không phải kiếm ý của Lệ Tây Tinh, mà đến từ Hồ Kinh Kinh.

Một màn ánh sáng tinh khiết và trong suốt phát ra, mang theo một loại khí tức có thể tẩy sạch mọi dơ bẩn.

Lệ Tây Tinh xuất kiếm vốn nhanh hơn Hồ Kinh Kinh, nhưng một kiếm này xuất ra dường như vô cùng khó khăn, nặng nề.

Mũi kiếm của gã giống như đang khắc dấu trong không khí.

- Oanh oanh.

Một bức tường vô hình cũng từ trên trời rơi xuống.

Uy lực của 3 kiếm này căn bản không thể cũng đỡ nổi vô tận phong vũ của trung niên nam tử kia, bởi lực lượng không tương xứng.

Song khi kiếm ý của ba kiếm này bắn ra. Toàn bộ không gian đáy cốc lại giống như là đã xảy ra chấn động, nghiêng ngả.

Đinh Ninh thi triển chẳng qua là một kiếm chiêu bình thường nhất.

Nhưng không gian cả đáy cốc giống như đã kết thành một khối thủy tinh, sau đó bị Mạt Hoa Tàn Kiếm trong tay hắn nạy ra, nghiêng qua một bên.

Mưa gió từ trên cao vô tận rơi xuống, mang theo kiếm ý cùng đao ý kinh khủng, lại giống như nước chảy, đều vọt tới một bên vách núi, không có một giọt rơi xuống đáy cốc.

- Phốc phốc phốc phốc...

Vách núi cứng rắn cùng thảm cỏ xanh yếu ớt lay động như trang giấy bị cắt nát bấy, lưu lại vô số khe rãnh thật sâu.

Thảo dịch hoà vào bột đá, như thác nước chảy xuôi xuống.

Dù là tên trung niên nam tử đang liên kết với bụi cây dường như cũng không thể giải thích vì sao đám Đinh Ninh cùng Thân Huyền có thể ngăn cản một kiếm này, có chút sững sờ.

Ngay vào lúc này, Đinh Ninh rất tự nhiên đi tới trước một bước.

Hắn giống như rất tự nhiên lao xuống sườn núi để tránh né một dung dịch giữa thảo dịch và bột đá, nhưng cùng lúc đó hắn cũng đã báo 3 tên kiếm, tay trái lại liên tục búng 3 cái.

"Diệp Phi Hoa!"

"Thiên phạt!"

"Minh chúc!"

Theo lời chỉ điểm của hắn, thân ảnh của Thân Huyền, Lệ Tây Tinh cùng Hồ Kinh Kinh dường như không tự chủ được bị hắn điều khiển.

3 đạo kiếm ý bất đồng vẫn chưa hình thành hợp lực, nhưng chúng tạo ra một va chạm kỳ lạ trong không trung.

Một tán sương mù tung tóe ra xung quanh như bụi.

Tên trung niên nam tử đột nhiên cảm thấy nguy hiểm, thân thể hơi chấn động.

- Vút.

Phía sau của kẻ này bỗng sáng lên một đạo tinh quang.

Vài sợi râu kết nối kẻ ấy với đại thụ tử ngọc khổng lồ đã bị cắt đứt, chất lỏng màu tím kỳ lạ liên tục phun ra dọc theo vết cắt của những sợi râu.

Bình Luận (0)
Comment