Trong một số đội quân tinh nhuệ nhất của vương triều Đại U ngày xưa, có một loại đan dược gọi là "Hành Quân đan".
Tên của loại đan dược này nghe có vẻ rất bình thường, nhưng hiệu quả thực tế lại cực kỳ khủng bố.
Quân đội phục dụng loại đan dược này, khí lực và sức chịu đựng đều được đề cao tới mức kinh người, thậm chí có thể không ngủ không nghỉ trong mấy ngày liên tục nhưng vẫn có thể ở vào trạng thái cực kỳ phấn chấn.
Trạng thái như vậy có thể khiến cho quân đội vương triều Đại U hoàn toàn vượt qua dự liệu của đối thủ tiến vào chiến trường trước tiên, hơn nữa nếu đối phương không địch lại, loại quân đội tinh nhuệ của Vương triều Đại U này sẽ đuổi giết, cho dù là bất kỳ quân địch nào cũng không thể trốn thoát, sau đó mấy ngày, ngay cả tàn quân đều bị tàn sát sạch sẽ, triệt để nhổ cỏ tận gốc.
Sau khi vương triều Đại U bị diệt, loại đan phương Hành Quân đan này mặc dù cũng theo đó thất truyền, nhưng vương triều Đại Sở lại thành công phát hiện ra một vị chủ dược trong đó, chính là Long Huyết thảo. (đan phương: phương pháp luyện chế)
Công hiệu của Long Huyết thảo không kinh người bằng Hành Quân đan, nhưng cũng có thể kích thích tiềm năng của cơ thể con người trong vòng vài ngày, mà đối với vương triều Đại Sở mà nói, bản thân Long Huyết thảo cũng là thứ cực kỳ cơ mật, chỉ xuất phát từ Hoàng thất.
Ngoại giới cho đến bây giờ không thể biết được Long Huyết thảo xuất phát từ đâu, nuôi trồng như thế nào, rốt cuộc có bao nhiêu lượng tồn trên thế gian.
Cho dù Đinh Ninh biết Liêu Lăng Quân chắc chắn có hiệp định bí mật nào đó với Trịnh Tụ, nhưng người khống chế thực tế trong vương triều Đại Sở vẫn là mẫu hậu Triệu Hương Phi của gã, quân đội vương triều Đại Tần gần như không có khả năng lặng yên không một tiếng động vượt qua biên cảnh Đông Hồ và nước Sở, đi tới nơi này, càng tuyệt đối không thể nào nhận được lượng lớn bí dược kia để duy trì. (bí dược: phương thuốc bí mật)
Hắn có được kinh nghiệm và trực giác đối với quân đội và chiến tranh mà những Tu hành giả còn lại không thể so sánh, hiện tại hắn có thể khẳng định đây đích thật là quân đội đến từ vương triều Đại Sở. Mấu chốt chính là vì sao đội quân này có thể vi phạm mệnh lệnh của Triệu Hương Phi mà xuất hiện ở chỗ này, vì sao bọn họ lại trực tiếp bày ra tư thái quyết liệt không tiếc tất cả, không quản sống chết đối với Tu hành giả tiến vào nơi này.
Ngoại trừ mấy người hắn tin tưởng ra, tất cả mọi người còn lại trên đời đều cho rằng hắn đã chết, Trưởng Tôn Thiển Tuyết vốn chưa từng ra tay, hắn và nàng đều đã thay áo lông rất dày, hai người cũng đã dùng khăn dày che đi dung mạo của bản thân, cho nên khi bọn họ đến, đội quân này nhiều nhất chỉ có thể phán đoán ra thân phận của lão tăng kia.
Lão tăng lúc trước trực tiếp giết chết Hoàng đế Đông Hồ, lệnh cho bọn họ liên minh với Ô Thị, đương nhiên cũng đứng ở thế đối lập với vương triều Đại Tần.
Đó là loại quân Sở gì, sẽ muốn giết chết một gã tăng nhân khổ hạnh như vậy?
Đây là vấn đề khiến cho người cảm thấy hoang mang, nhưng trước mắt lại tựa như không có chút ý nghĩa nào.
Những con Tuyết Hống vừa mới xông qua bên cạnh hai người bọn hắn, đã xông giết trở về lần nữa.
Lão tăng không hề do dự, trượng gỗ trong tay y nâng lên, cực kỳ vững chắc đâm ra bốn phía.
Bất kể là nanh vuốt, thân thể của Tuyết Hống, hay là mũi tên, binh khí rơi xuống, ở trong cảm giác của y cuối cùng chỉ biến thành các loại bóng mờ phẩm chất không đồng nhất, hoặc nhanh hoặc chậm.
Trượng gỗ của y lập tức lưu chuyển trong những những bóng mờ này, mỗi một kích đâm ra sẽ có một cái bóng mờ tiếp cận thân thể y và Đinh Ninh theo đó biến mất.
Không có nhiều tiếng xung kích và va chạm dữ dội.
Trong không khí chỉ có thanh âm "xùy xùy" như bay hơi không ngừng vang lên.
Thanh âm này xuất phát từ máu tươi không ngừng tuôn ra từ trong cái lỗ bị trượng gỗ đâm thủng, máu tươi nóng hổi thường thường khi rơi xuống đất đã lập tức kết thành nhũ băng, mà người cưỡi và Thú Hống bốn phía khi rơi xuống đất cũng đã bắt đầu kịch liệt đông lạnh như băng.
Bức tình cảnh này cực kỳ yên lặng.
Động tác của lão tăng thậm chí còn khiến Trưởng Tôn Thiển Tuyết liên tưởng đến việc nông dân cấy mạ trong cánh đồng nước ở Trường Lăng, nhưng chính hình ảnh giết người lặp đi lặp lại đơn điệu mà tẻ nhạt này, lại khiến cho nàng cảm thấy có chút ghê tởm.
Đơn điệu không thú vị nhưng lại rất hiệu quả.
Nông dân ở Trường Lăng thường trồng trọt như vậy.
Lão tăng này cũng có hiệu suất giết người cực kỳ cao.
Có một hầm băng ở trên một mảnh sông băng xa xa.
Trong hầm băng đang có một đội quân trú đóng, xếp đầy từ cửa động đến chỗ tĩnh mịch lại không thấy ánh sáng sâu trong hang băng, lít nha lít nhít, không biết có bao nhiêu người.
Song khí tức của những người này đều là trầm tĩnh, ngay cả hô hấp cũng không hề có một chút tiếng động, hoàn toàn giống như có một đám U Linh sống ở chỗ này.
Có một gã tướng lĩnh mặc áo bào màu đen không có chút phản quang nào đứng chỗ cửa động, gã híp mắt từ trên cao nhìn xuống, ở chỗ xa nhìn cảnh lão tăng giết chóc, cũng không làm cho lão tăng và Đinh Ninh có chút cảm ứng nào.
Gã đứng ở cửa hầm băng này, lại giống như một cái bức chắn, ngay cả một chút khí tức của đội quân trong hang băng này cũng không thể tỏa ra bên ngoài.
......
Lão tăng hơi thở dốc.
Giết chóc cực kỳ hiệu quả và nhanh chóng.
Tất cả các con Tuyết Hống và những người cưỡi trên lưng đã chết, sau đó nhanh chóng bị giá lạnh đông cứng thành các bức tượng băng rải đầy bốn phía.
Máu đỏ tươi như là đóa hoa yêu dị nở rộ trên bề mặt sông băng màu xanh đen, nhưng cũng xuất hiện trong chớp mắt, sau đó nhanh chóng ảm đạm, biến thành một loại màu tím đen nhìn thấy mà giật mình.
Dù vậy lão tăng không thể tránh khỏi cảm thấy một chút mệt mỏi.
Giết người như cấy mạ.
Nông dân Trường Lăng mỗi lần cấy một đám mạ cũng không có gì đáng nói, nhưng sau khi cấy xong một hàng, một mẫu, bất kỳ một nông dân nào cũng sẽ rất mệt mỏi.
- Thực sự không có người nào có thể vô địch.
Y nhẹ nhàng lắc đầu, xoay người lại nhìn Đinh Ninh, ánh mắt cực kỳ phức tạp, nói.
Ý nghĩ trong lòng lão tăng lúc này đương nhiên chính là trận chiến mà y nhìn thấy ở Trường Lăng ngày xưa.
Trận chiến đó có rất nhiều ý nghĩa sâu xa đối với toàn bộ Tu hành giả trên thế giới.
Đối với Tu hành giả thời đại này mà nói, rất nhiều chênh lệch về cảnh giới chỉ tồn tại trong điển tịch ghi chép, trận chiến Vương Kinh Mộng giết vào Trường Lăng kia đã làm cho rất nhiều Tu hành giả chân chính chứng kiến được rốt cuộc lực lượng giữa các cảnh giới chênh lệch đến mức nào.
Song đối với toàn bộ Tu hành giả trên thế gian, ý nghĩa sâu xa nhất chính là... trận chiến này làm cho tất cả mọi người trong thiên hạ hiểu được, cho dù là Tu hành giả thực sự vô địch trong thế giới của người tu hành, cũng có thể bị quấn lấy, bị giết chết.
Trước đó, không biết có bao nhiêu Tu hành giả cường đại chết trong tay quân đội và Tu hành giả vây công, song không người nào biết được một Tu hành giả thực sự vô địch đương thời có thể bị giết chết hay không.
Lúc trước những cường giả tuyệt thế kia lui về phía sau, thường là bởi vì có cường giả mới xuất hiện, mà không phải là do bị một đám Tu hành giả có thực lực chênh lệch rất lớn giết chết.
Cho nên từ ý nghĩa nào đó mà nói, trận chiến kia cũng là một trận đánh bạc của Nguyên Vũ và Trịnh Tụ, cược có thể ngăn cản và giết chết một Tu hành giả vô địch đương thời hay không.
Kết quả của trận chiến đó thực ra lại mang đến rất nhiều kết quả không tốt đối với thế giới của người tu hành.
Đinh Ninh và Trưởng Tôn Thiển Tuyết đều hiểu rõ ý trong những câu nói này và vẻ cảm khái trong lòng y.
Thế nhưng Đinh Ninh lại bình tĩnh nhìn lão tăng, cũng nghiêm túc lắc đầu, nói:
- Có thể bị giết chết như vậy, đã chứng tỏ không phải vô địch thực sự.
Lão tăng đột nhiên chấn động.
- Trên Lộc Sơn hội minh, Nguyên Vũ cũng chỉ chứng thực một điểm, Bát Cảnh cũng không đủ để vô địch.
Đinh Ninh lại nói tiếp,
- Bát Cảnh không đủ để vô địch, cho nên cần tới Cửu Cảnh.
- Thực sự vô địch không phải ở chỗ tu vi bản thân cao bao nhiêu, mà là vượt qua tất cả mọi người, tất cả Tu hành giả trên thế gian này.
Lão tăng đã có điều ngộ ra, nhưng nghe được một câu này, y vẫn không nhịn được ngây ngẩn cả người.
Sau khi thở dài, y lại tôn kính nhìn Đinh Ninh, hỏi:
- Xưa kia ta nghe người ta nói, suy nghĩ ban đầu của ngài chính là muốn trở thành Kiếm thủ của thiên hạ. Vậy Kiếm thủ thiên hạ mà ngài nói, chính là cho dù muốn vượt xa tất cả mọi người trên thế gian này, cho dù có ngàn vạn người thì cũng không có khả năng giết chết ngài?
Đinh Ninh khẽ gật đầu, nói:
- Đó mới là Kiếm thủ chân chính của thiên hạ.
Lão tăng im lặng một lát rồi nói:
- Nhưng sau đó lại nghe nói ngài đã đổi chủ kiến của mình?
- Khi đó tuổi trẻ khí ngạo, nên chỉ cảm thấy vượt xa tất cả mọi người trên thế gian, đánh khắp thiên hạ quá dễ dàng, mà thống nhất thiên hạ, làm cho mọi người tán phục mới là việc khó. Nhưng cuối cùng cũng chỉ là ý tưởng của đứa trẻ chưa trưởng thành, kết quả thực ra vẫn đi về con đường cũ.
Đinh Ninh khẽ thở dài một tiếng, nói.