Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 538 - Q6 - Chương 39: Nhận Lấy Cái Chết

Q6 - Chương 39: Nhận lấy cái chết Q6 - Chương 39: Nhận lấy cái chết

Tất cả các con Tuyết Hống đang điên cuồng xông tới chợt đứng yên.

Lớp băng trên mặt hồ lưu lại vô số hố lõm thiên thạch bên trong quang diễm của những Phù khí rơi xuống.

Cây trượng gỗ trong tay lão tăng rơi trở lại mặt băng.

Mũi trượng bởi vì đâm thủng quá nhiều máu thịt trong thời gian ngắn, dẫn đến ma sát kịch liệt với xương cốt cho nên vẫn còn mang theo nhiệt độ rất cao, lúc tiếp xúc với mặt băng chợt phát ra một tiếng "xùy", bốc lên một làn khói trắng.

Lão tăng đã nhận được chân truyền của Ba Sơn Kiếm Tràng ngày xưa, chiến lực lại bước ra một bước rất dài đến chỗ cao nhất trên thế gian, cả người đang ở trong một loại vui mừng và hưng phấn khó hiểu, song lúc này y lại không kìm được nhíu mày.

Có một bóng người chậm rãi đi ra từ bên trong bóng tối và băng vụn bay lả tả phía trước.

Người này dùng vải đen thật dày che lấp dung mạo của mình, trên lưng đeo hai thanh trường kiếm, một thanh có chuôi kiếm màu xanh, chuôi của thanh còn lại có màu đỏ, cả hai đều sáng lấp lánh bên trong bóng đêm, còn khiến người ta chú ý hơn so với bản thân gã.

Người này chính là tên phó tướng lúc trước đứng ở bên cạnh gã tướng lĩnh đứng đầu đội quân kia.

Lúc tên phó tướng này tiến lên phía trước, thì đội quân U Linh kia, bao gồm cả tên tướng lĩnh cầm đầu cùng quân sĩ phía sau vẫn duy trì sự im lặng tuyệt đối, không hề có động tác hay một chút thanh âm.

Một tiếng "leng keng" khẽ vang lên.

Hai thanh trường kiếm đồng thời ra khỏi vỏ.

Phần thân trường kiếm có chuôi kiếm màu xanh lại là màu đỏ, mà thân của thanh kiếm kia lại mang màu xanh, có vẻ cực kỳ quỷ dị khi ở trong bóng tối.

Tên phó tướng này dùng hai tay cầm kiếm đan chéo nhau, bước chân không hề phát ra chút tiếng động, tốc độ lại càng ngày càng nhanh, hai thanh kiếm nhanh chóng biến thành hai dải sáng trong bóng tối.

Giữa hai hàng lông mày lão tăng xuất hiện một vẻ ngưng trọng.

Y bước ra phía trước một bước, nâng trượng, cánh tay duỗi thẳng cực kỳ tự nhiên, trượng gỗ cũng biến thành một đường cực kỳ thẳng trong tích tắc này, đâm về phía mi tâm của tên phó tướng kia.

Một tiếng "phốc" nổ tung.

Mi tâm của tên phó tướng này dễ dàng bị xuyên thủng, lực lượng trên đầu trượng xâm nhập vào trong đầu gã, thế nhưng cho dù mũi trượng vừa mới bị mặt băng nguội lạnh hiện ra bóng hình trong mắt tên phó tướng này, áp lực mãnh liệt thậm chí khiến cho đồng tử gã đều biến hình lõm vào bên trong, thế nhưng tên phó tướng này lại vẫn không thay đổi bất kỳ động tác nào.

Gã mặc cho lão tăng đâm thủng mi tâm của mình, vẫn tiến hành thế kiếm của bản thân như lúc trước.

Nếp nhăn trên trán lão tăng sâu hơn vài phần, y cũng không có bất kỳ động tác dư thừa nào, theo một tiếng nổ rất nhỏ kia, lực lượng lộ ra từ đầu trượng của y đã cắt đứt toàn bộ sức sống của gã phó tướng này.

Song ánh mắt của y lại rơi xuống hai bên ngực và bụng của mình.

Trên tăng bào có màu sắc khó phân biệt với dầu mỡ của y lại xuất hiện hai vết nứt.

Bên trong vết nứt là da thịt tím đen như tinh cương của y, trên đó có hai đường vết trắng mờ nhạt. (tinh cương: thép tinh)

Mũi trượng rời khỏi mi tâm của tên phó tướng này, tự nhiên rơi xuống, ngay lúc đầu trượng điểm trên mặt băng, thi thể của gã phó tướng này cũng ngã ngược ra phía sau.

Ánh mắt lão tăng nhìn thẳng về phía trước.

Đội quân như U Linh kia đã di chuyển, nhưng lại chỉ có một người hành động.

Một gã Tu hành giả có trang phục giống hệt với tên phó tướng kia đã vượt qua tên tướng lĩnh cầm đầu, dựa theo con đường mà tên phó tướng kia đã đi qua, một mình tiến về phía lão tăng này.

Nhận biết của lão tăng kéo dài theo mặt băng vô tận.

Y hoàn toàn không có bất cứ thông tin gì về đội quân này, càng không có cách nào phán đoán ra quân giai của những người này, song cũng chính vì khí thế khác biệt cực kỳ nhỏ, cảm giác của y đối với gã phó tướng mới vừa bị giết chết đã nói cho y biết rất nhiều chuyện. (quân giai: quân hàm, cấp bậc)

Tên phó tướng vừa mới bị y giết chết là nhân vật số hai của đội quân như U Linh này.

Mặc dù trong nháy mắt giao thủ với y lại không gây nên bất cứ phong ba nào, thậm chí không có bất kỳ nguyên khí kịch liệt nào va chạm, thế nhưng gã phó tướng này lại có thể chém vỡ tăng bào, lưu lại ấn ký trên thân thể y.

Chỉ là kết quả như vậy đã vượt qua bất kỳ cường giả nào mà y gặp phải ở Hoàng cung Đông Hồ.

Huống chi y lúc này còn mạnh hơn nhiều so với lúc đi Hoàng cung Đông Hồ.

Nhân vật số hai của một đội quân đã vượt xa những Tông sư cường đại trong Hoàng cung Đông Hồ, cũng đủ để chứng minh đội quân này cường đại như thế nào.

Nhưng mấu chốt nhất chính là tên phó tướng này là người đầu tiên đến chịu chết, cũng chính là dùng tính mạng của mình mở đường.

Dùng cái chết mở đường, để mọi người bắt kịp.

Lông mày Đinh Ninh cũng nhíu thật sâu.

Hắn đã nhìn thấy rất nhiều quân đội.

Thế nhưng vẫn chưa từng thấy được một đội quân như thế này.

Tâm tình lão tăng không có bất kỳ dao động gì, đối với y mà nói, tất cả ý nghĩa cuộc đời này của bản thân là trở thành người hầu của Đinh Ninh, cho nên hiện tại đối mặt với một đội quân như vậy, ngoại trừ tán thưởng đối phương cường đại và tàn nhẫn ra, thì loại chuyện giết người này lại bình thường không khác gì bóc một cái bánh, uống một chén trà vậy.

Điều y phải suy nghĩ chính là làm cách nào để giảm bớt tổn thương mà đối phương tạo thành cho mình, cố hết sức tiết kiệm thể lực của mình.

Cho dù ngay cả lực cản của không khí mỏng manh, hiện tại đều biến thành phương diện quan trọng mà y cần phải cân nhắc.

Cho nên ngay cả ngón tay của y cũng không nhúc nhích một chút, đợi đến khi người thứ hai trong đội quân như U Linh kia đến gần mình, y mới nâng cây trượng gỗ lên, đâm ra ngoài.

Mũi trượng đâm chính xác vào trái tim đối phương, lực lượng lướt qua giữa khe hở của xương cốt, xuyên thấu qua chỗ máu thịt yếu kém nhất, đâm về phía trái tim đối phương.

Thế nhưng lực lượng vừa mới xuyên vào, Tu hành giả trước mặt y đã biến mất.

Trong thiên địa chợt phát ra một tiếng nổ vang nặng nề.

Thân thể của tên Tu hành giả này nổ tung từ trong ra ngoài.

Việc tên Tu hành giả này làm chính là đi tới trước người lão tăng, lập tức khiến tất cả chân nguyên và thiên địa nguyên khí tích tụ trong cơ thể mình nổ tung ra trước khi y giết chết mình.

Trên thân thể lão tăng phát ra vô số tiếng đùng đùng.

Giống như một tảng đá đập vào giấy dán mỏng manh trên cửa sổ.

Tăng bào trên người y có thêm rất nhiều lỗ, da thịt màu tím đen của y bên trong trong lỗ thủng lại có rất nhiều ấn ký.

Hô hấp của Trưởng Tôn Thiển Tuyết dừng lại.

Sắc mặt nàng dần dần trắng bệch, có loại cảm giác muốn ói.

Hơn nữa khi nhìn thấy rất nhiều ấn ký trên người lão tăng, trong khí hải bên trong cơ thể nàng bắt đầu chấn động.

Nhưng cũng đúng lúc này, Đinh Ninh đưa tay nắm chặt tay nàng, lắc đầu với nàng.

Trưởng Tôn Thiển Tuyết chậm rãi hít vào, cơn chấn động trong khí hải chợt biến mất.

Lão tăng đương nhiên có thể cảm nhận được ham muốn ra tay hỗ trợ của nàng, nhưng hắn lại không xoay người, chỉ bước thêm một bước nữa.

Trong bóng tối đã có người thứ ba đi tới.

Người này sử dụng phi kiếm.

Phi kiếm bay ra ngoài khoảng chừng hơn mười trượng, người thứ ba này đã mất đi sinh mệnh.

Bởi vì trong nháy mắt này, tên Tu hành giả này ép tất cả chân nguyên trong cơ thể ra, rót vào bên trong một kiếm kia.

Một thanh tiểu kiếm màu đỏ thẫm này bắt đầu cháy rừng rực, dọc theo một đường thẳng tắp, giống như thiên thạch rơi bắn về phía lão tăng.

Lão tăng cũng chỉ đơn giản hơi nghiêng người một chút.

Lực lượng của thanh phi kiếm này cuốn bay mấy mảnh vải rách trên người y, lướt qua mép hồ đóng băng ở xa xa phía sau lão tăng, đâm vào trong sông băng phía sau đó, sau đó phát ra một tiếng nổ rung trời động đất.

Mảnh vụn trên mặt băng bắt đầu nảy lên.

Tu hành giả thứ tư đến.

Đây là một người khổng lồ cao hơn người bình thường rất nhiều, trong tay còn kéo theo một cái chùy sắt thật lớn.

Lúc Tu hành giả giơ cao chùy sắt trong tay lên, mũi trượng của lão tăng đã xuyên qua trái tim của gã.

Chùy sắt hạ xuống, đập thành một cái hố sâu ở trước người lão tăng, kéo theo vô số mảnh băng tuyết văng tung tóe, bắn vào trên người y.

Sau đó là người thứ năm, thứ sau... Dùng một loại tần suất chấn động lòng người, sau khi một người bị giết chết, sẽ lập tức có một người tiếp tục đi tới trước mặt lão tăng, sau đó lại mất đi sinh mệnh.

Từng tên từng tên Tu hành giả trầm mặc đi tới, nhận lấy cái chết.

Bình Luận (0)
Comment