Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 571 - Q6 - Chương 72: Truyền Nhân

Q6 - Chương 72: Truyền nhân Q6 - Chương 72: Truyền nhân

Một kiếm này quá mức tùy ý, quá trình giết chóc lại rất nhanh, tất cả những người trong quân mắt thấy một màn này thậm chí còn không kịp sợ hãi, chỉ theo bản năng hiểu được đối phương cực kỳ cường đại, dường như hoàn toàn không có khả năng ngăn cản đối phương tiến vào sâu trong quân doanh, cả quân doanh lập tức nổi lên một trận gió lạnh cuồng bạo.

Gió lạnh cuồng bạo làm cho tất cả quân sĩ gần cửa doanh trại không thể đứng vững, thậm chí ngay cả những doanh trướng được đinh sắt cố định vững chắc trên mặt đất đều bị nhấc lên, bay ngược về phía sau.

Nữ tử cầm kiếm bản mệnh dường như muốn đông cứng và nghiền nát linh hồn của con người trong tay, bao bọc bên trong gió sương, ngay trong một hơi thở này đã đi tới mấy chục trượng!

Những khí giới và Phù khí đánh về phía thân thể nàng đều đồng loạt rơi xuống phía sau lưng nàng, quân sĩ ở hai bên cách nàng tương đối gần vẫn duy trì động tác ra tay, cũng giống như những khí giới và Phù khí kia, mặt ngoài chúng nó phủ đầy băng cứng, bị đông kết trên mặt đất.

Gió lạnh thổi về phía trước, kiếm ý chỉ thẳng vào doanh trướng của Mạc Huỳnh ở trung tâm doanh trại, trên tuyến đường này, rất ít người có thể đứng vững, nhưng cũng không phải là tất cả mọi người.

Có hơn mười tên Tu hành giả xuất hiện từ các ngóc ngách trong doanh trại, đứng ở trong gió lạnh trước người nàng.

Vị trí mà những Tu hành giả này đứng nhìn như tán loạn, nhưng lực lượng trên người tuôn ra lại cắt nguyên khí thiên địa chung quanh, thoáng hình thành một thế trận đặc thù.

Một chút quân đội và tông môn đều có một ít Tu hành giả liên thủ thi triển trận pháp, có thể dung hợp lực lượng của một ít người tu hành tu vi thấp, đối kháng những Tu hành giả cường đại.

Hiện tại hơn mười Tu hành giả tạo thành trận thế này đều không phải là kẻ yếu, mấu chốt nhất chính là ở trong đại quân như thế này, điều bọn họ cần làm chỉ là quấn lấy đối phương, vây giữ đối phương trong một khu vực nào đó, trong quân sẽ có càng nhiều sát chiêu để đối phó với loại Tu hành giả tập kích này.

Hơn mười Tu hành giả này phần lớn đến từ các tông môn khác nhau, hiện tại nhìn thanh kiếm màu sắc thâm thúy đến mức khó có thể tưởng tượng được, tất cả đều hiểu được đối phương chính là Đại tiểu thư Công Tôn gia trong truyền thuyết kia, mà thanh kiếm này chính là danh kiếm Cửu U Minh Vương Kiếm thô bạo nhất thiên hạ, cho nên tất cả đều đã thúc dục chân nguyên của mình đến cực hạn.

Loại lực lượng từ thế trận này làm cho Trưởng Tôn Thiển Tuyết cảm nhận được sự cường đại, bước chân nàng hơi dừng lại, con đường trong tầm mắt phía trước trở nên dài dằng dặc.

Có một Tu hành giả không nằm trong hàng ngũ hơn mười Tu hành giả này, gã đứng ở phía sau một bệ Phù khí, nhận biết lại vững vàng tập trung vào Trưởng Tôn Thiển Tuyết đang chậm lại.

Thanh Phù khí trước người gã có kích thước tầm hai người trưởng thành, trên bệ hình trụ được khắc rất nhiều phù văn huyền ảo màu xanh nhạt, là một con rối hình người bằng kim loại đang đứng thẳng. Con rối kim loại hình người vươn ngón trỏ tay phải ra, bước về phía trước, giống như là đang chỉ đường.

- Không nên động.

Ngay khi chân nguyên trong cơ thể gã đã điên cuồng lưu động, muốn kích phát uy năng của Phù khí cường đại này, gã lại nghe được một giọng nói rất khẩn thiết.

Tên Tu hành giả sóng vai cùng đại tiểu thư Công Tôn gia vào doanh trại lúc trước đã đứng phía sau gã không xa từ khi nào.

Tu hành giả trẻ tuổi mặc áo bào màu đen này đương nhiên chính là Đinh Ninh.

Nhìn tên Tu hành giả trong quân đã nghe được thanh âm của hắn, hơi nghiêng người lại, Đinh Ninh lắc đầu thêm lần nữa, sau đó khẽ nói:

- Không nên động.

Thân thể tên Tu hành giả trong quân này thoáng cứng ngắc, gã biết rõ lời nói "không nên động" của đối phương là muốn khuyên mình không nên kích phát Phù khí cường đại bên trong quân này, đồng thời gã cũng thực sự cảm nhận được ý cảnh cáo mãnh liệt trong những lời này của đối phương, song gã lại không vì vậy mà buông tha cho ý định ra tay, trong nháy mắt chần chờ này, chân nguyên trong cơ thể gã đã điên cuồng lưu động lập tức tuôn ra từ trong ống tay áo tay phải, không hề rơi vào bệ Phù văn bên trong kiện Phù khí kia, mà lại rót vào một thanh phi kiếm trong tay áo.

Một tiếng nổ "ầm" vang vọng, ống tay áo của tên Tu hành giả trong quân này nổ nát bấy.

Một đạo kiếm ảnh màu xám tro xuyên qua những mảnh vải rách, như tia chớp bắn về phía ngực Đinh Ninh.

Đinh Ninh hơi nhíu mày, hắn nâng cánh tay phải lên, điểm một cái về phía phi kiếm đang như tia chớp đánh tới kia.

Trong tiếng nổ đùng đinh tai nhức óc lại có thêm một tiếng gào thét thê lương, một đạo kiếm khí bắn ra từ đầu ngón tay hắn, xuyên qua không khí trong tích tắc bị áp bách mà trở nên giống như tầng tầng màn sáng óng ánh, cực kỳ chuẩn xác đánh vào bên trên chuôi phi kiếm đang bắn tới.

Chỉ là một đạo kiếm khí, nhưng đã mang theo chút khí tức bản mệnh.

Chuẩn xác mà nói chỉ là một đạo kiếm khí chảy ra từ trên kiếm bản mệnh.

Bộ mặt căng thẳng của tên Tu hành giả trong quân này trong nháy mắt có chút đen sạm, bởi vì bản thân có liên hệ cực kỳ độc đáo với phi kiếm, cho nên da thịt trên mặt đều chấn động kịch liệt, từng nếp nhăn như sóng nước nhộn nhạo ra trên mặt.

Đồng tử của gã kịch liệt co rút lại, tràn ngập cảm xúc không thể tin được.

Chỉ là một đạo kiếm khí chảy xuôi ra trên kiếm bản mệnh của đối phương, thế nhưng trong nháy mắt cỗ kiếm khí kia xuất hiện đã khiến cho cơ thể gã sinh ra run rẩy theo bản năng. Chuyện này không liên quan đến tu vi, mà là cảm nhận trong nháy mắt đối với thanh kiếm bản mệnh của đối phương.

Là một thanh kiếm như thế nào, vậy mà có thể mạnh đến mức chỉ dựa vào khí tức cũng đủ để cho cơ thể gã sinh ra run rẩy theo bản năng?

Trong nháy mắt tiếp theo, càng nhiều khiếp sợ từ phi kiếm truyền đến khiến gã không thể khống chế được bản thân!

Một đạo kiếm khí kia mặc dù xuất phát từ một thanh kiếm cường đại vượt quá tưởng tượng của gã, song theo lực lượng bản thân mà nói, nó không thể nào có thể áp chế được phi kiếm của gã.

Thế nhưng phi kiếm của gã đã bị một đạo kiếm khí kia đánh bay lên trên, không thể khống chế trong chấn động kịch liệt.

Đinh Ninh hơi cong người xuống, tránh được ba mũi tên bắn tới phía sau lưng mình, thân thể mang theo tàn ảnh trùng trùng điệp điệp, xuyên qua gió lạnh đến trước người tên Tu hành giả này.

Tên Tu hành giả trong quân này khẽ hít một hơi, trng một tiếng kêu rên đau đớn, hai ngón tay phải mang theo một đóa kiếm khí phồn hoa, bắn về phía hai mắt Đinh Ninh.

Lông mày Đinh Ninh hơi nhíu lại, khuôn mặt lại bình tĩnh đến cực điểm, ngay cả ánh mắt cũng không chớp một cái, tay phải hắn khẽ búng, một đạo kiếm khí phát ra một tiếng "vút" xuyên qua đóa kiếm khí phồn hoa kia.

Từng mảnh kiếm khí phồn hoa vỡ tung, từng đạo kiếm khí sắc bén đến thực chất giống như mảnh sứ vỡ vụn, mang theo từng đạo sóng khí màu trắng bay xẹt qua hai má Đinh Ninh.

Kiếm khí từ Đinh Ninh bắn ra đâm vào ngực Tu hành giả trong quân này, ngực gã giống như bị một cái cọc gỗ đụng trúng, toàn bộ người bay ngược ra sau.

Một đoàn huyết vụ tuôn ra từ ngực Tu hành giả trong quân này.

Thế nhưng khi hung hăng rơi xuống đất, cảm nhận lực lượng chảy ra từ trong thân thể của mình, tên Tu hành giả trong quân này phát hiện mình vẫn còn sống.

Gã chỉ bị thương nặng, nhưng lại không chết đi.

......

Ánh mắt Mạc Huỳnh rơi vào trên người Tu hành giả bị thương nặng nhưng chưa chết này.

So sánh với trận chiến giữa Trưởng Tôn Thiển Tuyết và hơn mười cường giả tạo thành thế trận liên thủ kia, trận chiến đấu này hiện tại có vẻ hơi không có ý nghĩa, nhưng khi Đinh Ninh dùng một kiếm đánh bay phi kiếm của tên Tu hành giả trong quân kia, lực chú ý của y trái lại đã tập trung ở trận chiến đấu này.

Chỉ có Tu hành giả cấp bậc như y mới có thể cảm nhận được chính xác chuyện gì đã xảy ra trong thời gian cực ngắn.

Yếu tố quyết định thắng bại của một trận chiến này chính là phá chiêu.

Tu hành giả trẻ tuổi mặc áo bào màu đen tầm thường nhất của Trường Lăng dùng một kiếm phá phi kiếm, lại một kiếm phồn hoa trên ngón tay đối phương.

Hai kiếm đều là tìm ra kẽ hở trong chiêu kiếm nhìn như cực kỳ hoàn mỹ của đối phương.

Vạn loại chiêu kiếm giấu ở trong ngực, không chiêu nào không phá được, người tu hành như vậy cũng chỉ xuất hiện trên thân một người ở Ba Sơn Kiếm Tràng rất nhiều năm trước.

Hiện tại, y nhìn thấy bóng dáng của người kia từ trên người thanh niên áo bào màu đen này.

Cho nên người trẻ tuổi mặc áo bào màu đen hiện tại dễ dàng đánh bại kẻ địch, nhưng chỉ khiến đối phương bị thương mà không giết chết, hẳn là truyền nhân của người kia.

Truyền nhân của Cửu Tử Tằm rốt cục xuất hiện.

- Thì ra là thật.

Y nở nụ cười đắng chát, sau đó đứng dậy, nhấc thanh kiếm trên bàn trước người lên, nhìn Đinh Ninh đứng ở xa xa, lẩm bẩm:

- Chuyện nên tới cuối cùng cũng phải tới.

Bình Luận (0)
Comment