Từng giọt máu tươi bắn tung tóe trong bụi bặm dưới chân Mạc Huỳnh, nở rộ như đóa hoa mai đầu xuân.
Mạc Huỳnh cúi đầu nhìn máu tươi dưới chân đã trộn lẫn thành một chỗ với bụi bặm, một tay cầm thương trầm mặc không nói.
Vết thương chỗ chân mày này không đủ ảnh hưởng đến khả năng chiến đấu của y, nhưng lại đủ để đến tâm tình y bị ảnh hưởng.
Ngoại trừ y ra, hơn mười Tu hành giả ngăn trở phía trước Trưởng Tôn Thiển Tuyết là tồn tại có tu vi cao nhất trong quân doanh này, cho dù đối mặt với kẻ địch như Trưởng Tôn Thiển Tuyết thì vẫn có thể dũng mãnh không sợ hãi, duy trì trầm tĩnh tuyệt đối, song khi nhìn thấy vết thương xuất hiện giữa chân mày y hiện tại, bọn họ đều kinh hãi không thể kiềm chế, môi của một vài người đã không ngừng run rẩy.
Chẳng qua là chiêu kiếm.
Ở dưới tình huống tu vi chân nguyên chênh lệch cực lớn với Mạc Huỳnh, đối phương chỉ cứng rắn dùng chiêu kiếm đã có thể chém ra một đường vết thương như vậy bên trên mi tâm của Mạc Huỳnh.
Kiếm ý cực kỳ hoàn mỹ.
Chiêu kiếm dĩ nhiên đã tinh diệu huyền ảo đến cực điểm, nhưng đối với việc thi triển và diễn giải nó thì Tu hành giả trẻ tuổi mặc áo bào màu đen này đã đến độ cao mà bọn họ không thể tưởng tượng ra, đủ để cho những Kiếm sư này sùng bái.
Rất nhiều ghi chép về Trường Lăng xưa kia đã bị đốt cháy sau khi Hoàng đế Nguyên Vũ đăng cơ, nhưng hiện tại bọn họ lại không nhịn được nghĩ đến việc Vương Kinh Mộng so kiếm với một gã Kiếm sư nước Triệu ở Địa Bình hồ của đất nước này, lúc ấy hắn chỉ thi triển một kiếm để cho đối phương nhìn một chút, đối phương lập tức nhận thua.
Vua kiếm sẽ khiến vạn kiếm trong thiện hạ chỉ có thể sùng bái.
Hiện tại Cửu Tử Tằm chính thức xuất hiện dưới ánh mặt trời, cũng khiến cho "người kia" vốn đã biến mất lại trở nên chân thật một lần nữa.
Vô số con tằm nhỏ vô hình trong thân thể Đinh Ninh lần đầu tiên được phóng thích toàn bộ, chúng nó vui sướng xao động nói không nên lời, thanh âm vụn vặt không ngừng truyền rõ ràng vào trong tai Mạc Huỳnh. Thanh đoản kiếm nở rộ sắc thái rực rỡ lúc này cũng xoay tròn quanh thân thể Đinh Ninh, mang theo từng đường hào quang chói mắt trong không khí, toát lên vẻ càn rỡ cùng liều lĩnh.
Sau khi cảm nhận được khí tức bình tĩnh của Đinh Ninh, Mạc Huỳnh chậm rãi nói:
- Ngươi muốn lập uy sao?.
Giọng nói của y truyền khắp quân doanh, tất cả mọi người lập tức hiểu được ý của y.
Ở Trường Lăng mấy năm trước cũng đã lưu truyền tin tức Cửu Tử Tằm xuất thế, mà công pháp này là vật độc đáo, chỉ có mỗi Vương Kinh Mộng biết được, cho nên Cửu Tử Tằm xuất thế hiển nhiên đã đại biểu cho truyền nhân của hắn.
Những năm gần đây, Cửu Tử Tằm vẫn luôn ẩn náu trong bóng tối, quanh quẩn giữa truyền thuyết và hiện thực, khiến cho người ta khó phân biệt được thực hư, nhưng nếu muốn xuất hiện thì bất kể là công pháp vô địch như Cửu Tử Tằm, hay là truyền nhân truyền kỳ từng vô địch của Ba Sơn Kiếm Tràng kia, cuối cùng phương thức và thời cơ xuất hiện chắc chắn sẽ không tầm thường.
Vượt cảnh chiến thắng đối thủ như Mạc Huỳnh chính là cách xuất hiện tốt nhất.
Năm đó có rất nhiều người đứng ở phương diện đối lập với Ba Sơn Kiếm Tràng, chỉ bởi vì người kia đã chết, hơn nữa còn cho rằng người kia cũng không có truyền nhân.
Khi xác định được người kia có lưu lại truyền nhân, hơn nữa cường đại như hắn ngày đó thì có lẽ rất nhiều người sẽ thay đổi cách làm.
- Chiến thắng ta, tuyên bố Cửu Tử Tằm chính thức trở về, bắt đầu thu hồi lại những thứ của Ba Sơn Kiếm Tràng. Để cho người trong thiên hạ biết đây mới là ý nghĩa sâu xa của trận chiến này.
Mạc Huỳnh chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Đinh Ninh vẫn đang tiếp tục im lặng, sau đó lắc đầu,
- Nhưng việc đầu tiên ngươi phải làm là chiến thắng ta, ta không tin chiêu thức có thể vượt qua tu vi của bản thân.
Khi những lời này của y vang lên, mũi thương của y thoát khỏi mặt đất, đâm ngược lên trên.
Cơ thể y cũng giống như bị thanh Ma Long thương này bẩy lên, cuốn theo nó bay về phía Đinh Ninh.
Không có quá nhiều chân nguyên phóng ra ngoài, thế nhưng bốn phía bầu trời lại rung động ầm ầm, thiên địa nguyên khí như núi di động mà đến, cuồn cuộn rót vào cơ thể cùng trường thương trong tay y.
Y cùng toàn bộ thế thương hợp thành một thể, cực kỳ bá đạo và đơn giản đánh tới Đinh Ninh.
Không có bất kỳ chiêu thức nào.
Chỉ có va chạm, nghiền ép.
Khi tất cả mọi thứ đều đơn giản đến cực điểm thì lại là phương pháp càng khó phá.
Nhìn y ra tay, Đinh Ninh đương nhiên biết hung hiểm trong đó, thế nhưng trong mắt hắn lại không hề có một chút gợn sóng nào, thậm chí hắn đã sớm đoán được Mạc Huỳnh sẽ ra tay như vậy.
Bởi vì thân phận của hắn cũng không phải hoàn toàn như những gì mà Mạc Huỳnh và những người trong quân doanh lúc này phán đoán.
Hắn có được kinh nghiệm mà bọn họ không thể nào tưởng tượng được, cũng từng đối mặt với rất nhiều tình huống hoàn toàn giống nhau.
Cho nên hắn sớm đã chuẩn bị cách đối phó.
Xùy xùy xùy...
Thanh phi kiếm mang theo từng đường hào quang màu bạc rực rỡ mà chói mắt trong không khí chung quanh thân thể hắn, ngay tích tắc này đồng thời bắn ra kiếm quang.
Từng đạo kiếm quang mỏng như mảnh giấy dán chặt vào, nhanh chóng xoay tròn, giống như có ngàn thanh tiểu kiếm đang cùng nhau xoay tròn.
Kiếm quang vây quanh cơ thể hắn, bao bọc hoàn toàn hắn vào bên trong.
Toàn bộ kiếm quang đồng loạt xoay tròn theo một phương hướng, trong nháy mắt này vừa giống như một con quay hồi chuyển rất lớn, lại giống như một khối đá mài.
Mũi thương màu đen phun ra ngọn lửa màu đỏ hung hăng đâm vào trên kiếm quang xoay tròn.
Kiếm quang bao bọc thân thể Đinh Ninh không ngừng lui về phía sau, nhưng mũi thương lại không thể đâm xuyên qua!
Kiếm quang không ngừng cọ xát với mũi thương, lửa đỏ và khói đen trên mũi thương tản ra bốn phía, trong đó lại càng có vô số kim tinh bắn ra!
- Ma Thạch Kiếm Quyết!
Hơn mười Tu hành giả tạo thành thế trận kia tâm tình sớm đã kích động không chịu nổi, rốt cục có người không cách nào khống chế suy nghĩ của mình, hoảng hốt gọi ra tiếng.
Đôi môi Mạc Huỳnh mím chặt như sợi dây, Ma Long thương trong tay bắt đầu chấn động, lần này cũng không chỉ bởi vì tâm tình của y tiếp tục kích động không kìm được, mà còn đến từ lực lượng thực sự ma sát.
Ma Thạch Kiếm Quyết giống như Cửu Tử Tằm, đều là những thứ tiêu biểu của Vương Kinh Mộng.
Ma Thạch Kiếm Quyết được ca ngợi là Kiếm kinh phòng ngự tốt nhất thiên hạ, đồng thời cũng là Kiếm kinh có thể mài chết người nhất. Xưa kia, khi Vương Kinh Mộng gặp phải một chút đối thủ có tu vi chân nguyên mạnh hơn mình, sẽ thường dùng loại Kiếm kinh này giết chết.
Toàn bộ Ba Sơn Kiếm Tràng cũng chỉ có một mình hắn nắm giữ môn Kiếm kinh này, bởi vì môn Kiếm kinh này liên quan mật thiết đến việc khống chế của vô số kiếm quang rất nhỏ lưu chuyển.
Mà hiện tại Ma Thạch Kiếm Quyết lại tái hiện, một kích Ma Long thương cực kỳ đơn giản của y không thể nào tiến vào.
Một kiếm này không chỉ phá chiêu, còn phá cả lòng tin của y.
Trong kiếm quang cùng phi hỏa, một ngụm máu ứ tuôn đến cổ họng Đinh Ninh, nhưng hắn lại cực kỳ tàn nhẫn nuốt xuống ngụm máu này xuống, cùng lúc đó năm ngón tay trái lại giật giật, giống như liên tục gảy mấy cái dây đàn vô hình. (phi hỏa: đốm lửa bay)
Mấy thanh kiếm quang mỏng như sợi tơ chợt xuất hiện ở phía sau Mạc Huỳnh, chia ra đánh tới mấy chỗ khiếu vị sau lưng y.
Mạc Huỳnh đột nhiên tỉnh lại, kêu lên một tiếng quái dị, thế thương còn đang giằng co, cả người y đã bay lên bầu trời.
Mấy tiếng "phốc" "phốc" vang vọng, trên hai chân y trào ra mấy đường máu tươi, lại có thêm mấy vết thương.
Đinh Ninh ngẩng đầu lên.
Đôi mắt yên lặng của hắn trong nháy mắt này nở rộ lửa giận cực hạn.
Phi kiếm xoay tròn ngoài cơ thể hắn phát ra một tiếng oanh, nổ tung rồi lập tức gia tốc, nhưng lại không giống như một đạo phi kiếm, mà giống như là một thanh côn lớn bay ngang trên không trung, đuổi theo Mạc Huỳnh đã biến thành một chấm đen ở trên không trung.
Một kiếm này tên là "Thiên Nộ".
Một kiếm này của hắn cũng theo con đường lực lượng thuần túy.
Chân nguyên trong cơ thể hắn phun trào, dẫn dắt thiên địa nguyên khí từ bốn phương tám hướng trên bầu trời, vô số tằm nhỏ trong cơ thể cũng bắt đầu điên cuồng khởi động, phun ra lực lượng chứa đựng bên trong.
Từng chùm từng chùm Cửu Tử Tằm phun trào lên bầu trời, nhìn qua giống như từng sợi tơ tằm đan xen trên không trung.
- Làm sao có thể!
Những Tu hành giả trong quân doanh ngửa đầu nhìn trời, một đám người mở miệng nhưng lại không cách nào hô hấp, vẻ mặt như cá sắp chết.
Bọn họ không thể hiểu được vì sao Đinh Ninh lại dùng chiêu kiếm như vậy.
Cho dù có vô số loại thủ đoạn truy kích, song một kiếm này của Đinh Ninh, lại chỉ dùng lực lượng mạnh mẽ.
Lực lượng của Lục Cảnh dù có mạnh hơn nữa, nhưng nếu so với lực lượng liều mạng của Thất Cảnh thì có thể chiếm được tiện nghi gì?
Khóe miệng Mạc Huỳnh có chút co quắp.
Tia kiếm cắt đứt mấy gân thịt trên chân y, đau đớn kịch liệt làm cho trong đầu y thậm chí xuất hiện một chút choáng váng.
Cảm nhận được bên dưới có thanh kiếm đuổi theo, Mạc Huỳnh ra sức ép loại thống khổ đã lâu không trải qua này thành một tiếng quát giận dữ.
Trong tiếng quát giận dữ như sấm, hai tay y nắm thương, hung hăng đâm xuống.
Thân thương đen kịt uốn lượn, sau đó thẳng tắp, lực lượng thật lớn theo một tiếng nổ vang đánh thẳng tới phi kiếm đang bắn tới dưới chân y.