Một đạo nguyên khí đen kịt như Ma Long chân chính nở rộ, chỗ giao nhau giữa nguyên khí từ trên thương bắn ra và phi kiếm hình thành một quầng sáng chói mắt, kịch liệt khuếch trương ra bên ngoài.
Đinh Ninh đột nhiên hạ xuống, kêu rên một tiếng, theo mặt đất lõm xuống, mặt ngoài da thịt thân thể hắn bắn ra một đoàn sương máu. Xương cốt trong thân thể hắn vang lên thanh âm gần như vỡ tung, toàn bộ cơ thể gần như tan rã. Thế nhưng có vô số tằm nhỏ càn rỡ di động trong cơ thể lại cực kỳ ngoan cường cắn nuốt đại bộ phận nguyên khí tràn vào trong thân thể hắn, thậm chí thừa nhận đại đa số chấn động và trùng kích, chống đỡ lấy thân thể hắn.
Chỗ không trung dưới một quầng sáng đang kịch liệt khuếch trương ra bên ngoài trên đỉnh đầu Đinh Ninh, thanh phi kiếm rực rỡ nồng đậm kia vừa mới bị đánh lui khoảng cách mấy trượng, nhưng trong lúc hắn kêu rên một tiếng đau đớn, trong nháy mắt lại rót vào lực lượng hoàn toàn mới, trái lại bắt đầu tiếp tục gia tốc!
Một kiếm này gia tốc mang theo hương vị điên cuồng, bởi vì gia tốc quá kịch liệt cho nên đuôi và thân kiếm đã bắt đầu lay động, quấy nhiễu không khí phát ra những âm thanh đáng sợ.
Thế thương của Mạc Huỳnh còn đang hạ xuống, khóe miệng của y vừa mới lóe ra vẻ đùa cợt, theo y thấy liều mạng đâm ra một thương này, hiển nhiên sẽ khiến cho Đinh Ninh bị thương nặng.
Song khi trong nhận thức xuất hiện rõ ràng động tĩnh của thanh kiếm này, khóe mắt của y lại hơi co giật.
Một kiếm này của Đinh Ninh lại nhanh hơn y!
Chân nguyên trong cơ thể y lúc này còn đang chấn động kịch liệt, thế thương còn đang tiếp tục, thế nhưng kiếm thứ hai của Đinh Ninh đã tới, nhanh đến mức thậm chí làm cho y không kịp suy nghĩ rõ ràng nên ứng đối như thế nào, cũng không kịp phẫn nộ và kinh ngạc.
Tất cả những gì y có thể làm là thu thương.
Thu thương mới có thể ngăn cản được một kiếm này của Đinh Ninh.
Ma Long thương đột nhiên tan rã, hóa thành một đoàn nguyên khí màu đen dày đặc, cưỡng ép dừng thế tới lại, sau đó lại hóa thành thực hình, đâm về phía trước!(thực hình: hình ảnh chân thật)
Một tiếng "xùy" vang vọng bên trên không trung.
Một thanh phi kiếm này của Đinh Ninh cũng thực sự bay về phía y, chỉ đâm về phía không trung trên đỉnh đầu y, mang theo một đường kiếm thẳng tắp và nhanh đến mức vượt qua khỏi âm thanh, một tiếng nổ vang này được truyền tới từ trên không trung sau khi tốc độ phi kiếm bắt đầu giảm dần.
Một thương của Mạc Huỳnh đánh vào khoảng không, thân thể lại giống như cũng bị vét sạch, y cong người về phía trước, một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra.
Một kiếm này của Đinh Ninh chỉ là hư chiêu, buộc y phải mạnh mẽ thu thương ra thương, lực lượng cường đại thu về va chạm với lực lượng trong cơ thể y phun ra, tựa như hai Tu hành giả có tu vi ngang hàng với y đang ra sức đánh nhau trong cơ thể y.
Lúc này, trên không trung vang lên tiếng nổ lớn, kèm theo còn có sóng xung kích khổng lồ giống như từng phiến từng phiến hoa bồ công anh mà mắt thường có thể thấy được.
Cả người Mạc Huỳnh rơi xuống, lại ho khan rồi nôn ra vài ngụm máu tươi.
Hơn mười Tu hành giả tạo thành thế trận trong quân doanh lúc này ngay cả hô hấp cũng đã ngừng lại, bọn họ biết Đinh Ninh vừa rồi vì mạnh mẽ liều mạng nên cũng đã bị thương không nhẹ, song Mạc Huỳnh hiển nhiên bị thương càng nặng, thế cho nên lúc này y thậm chí không cách nào mượn phi kiếm của Đinh Ninh còn ở trên không trung mà phát động tấn công!
Đây là lấy thương đổi thương. (dùng tổn thương đổi tổn thương)
Nhưng vẫn là Đinh Ninh thắng.
......
Đinh Ninh nhướng mày, hít sâu một hơi.
Mặc dù có rất nhiều kinh nghiệm tương tự, nhưng đánh nhau vượt cảnh giới vẫn như đi bộ trên vách đá, mang theo rất nhiều nguy hiểm không thể đoán trước.
Cho đến hiện tại, trận chiến này mới thực sự tiến vào thời gian của hắn.
Theo hít vào một hơi, đôi mắt của hắn trong nháy mắt biến thành đỏ thẫm.
Những máu ứ và một ít khí huyết hỗn loạn di động bên trong cơ thể bị rất nhiều tia chân nguyên của hắn dẫn dắt, lập tức bốc cháy lên!
Ầm ầm!
Thân thể hắn lại như thanh chùy nặng trầm xuống, lực lượng của Cửu Tử Tằm sâu trong cơ thể đều bị bức ra, hòa một chỗ với thiên địa nguyên khí do khí huyết thiêu đốt dẫn dắt ra.
Quần áo màu đen trên người hắn trong nháy mắt biến thành màu trắng xám, tựa như có một tầng gợn sóng tái nhợt nổi lăn tăn bên ngoài cơ thể hắn.
Phía trên bầu trời xuất hiện một cỗ kiếm ý hùng vĩ.
Thanh kiếm Noãn Xuân vốn đã có màu sắc rực rỡ đến cực điểm kia lập tức biến thành một vầng mặt trời chói lóa.
Toàn bộ đại doanh bị hào quang sáng ngời rực rỡ chiếu thành một mảnh tuyết trắng, trắng đến cực điểm, trắng đến mức ánh mắt người không thể nhìn thấy bất kỳ hình bóng nào.
Mạc Huỳnh quát lớn một tiếng, nhắm mắt lại.
Tay y không hề rung động, nhưng mũi thương trong nháy mắt lại rung lên không biết bao nhiêu lần, hình bóng mũi thương đen kịt giống như một trận mưa lớn, đón lấy một trận nắng gắt phía trên đỉnh đầu y.
Đây là một trong những bí kiếm của Ba Sơn Kiếm Tràng, "Nhật Chước". (đốt mặt trời)
Kiếm khí hình thành rất nhiều mặt kính, hội tụ vô số nhiệt lực của ánh mặt trời, việc mang đến ánh sáng chói mắt chẳng qua chỉ là biểu hiện bên ngoài, uy lực khủng bố thực sự đến từ nhiệt lực cực cao ẩn chứa trong chùm sáng mà kiếm ý chỉ.
Song khi y thi triển ra một thế thương này, thanh kiếm trong nhận thức kia lại lập tức biến mất.
Trong nhận biết của y chỉ là một vùng tăm tối.
Ánh sáng chói lóa mắt qua đi, thường sẽ ngay lập tức tạo thành sự tương phản, cũng chính là bóng tối thâm trầm nhất.
Một kiếm "Nhật Chước" thanh thế to lớn của Đinh Ninh cũng chỉ là hư chiêu.
Trái tim Mạc Huỳnh kịch liệt nhảy lên, theo huyết mạch sôi sục, lần đầu tiên nguy cơ tử vong chân thật thực sự giáng xuống thân thể đã bức ra tiềm lực trong thân thể y. Trong chớp mắt điện quang hỏa thạch này, y rốt cục cảm nhận được một cái bóng hình nhàn nhạt. (điện quang hỏa thạch: thời gian trong tích tắc)
Hai tay của y phát sáng, một cỗ chân nguyên tinh thuần từ Ngọc Cung sâu trong Khí hải phun ra trong lòng bàn tay, y xoay ngang đuôi chuôi thương, giống như cầm một cái thìa đập tới cái bóng hình nhàn nhạt này.
Ngay thời điểm này, y nghe thấy một loại tiếng động không nên xuất hiện.
Đó là âm thanh của những ngọn núi di chuyển trên bầu trời.
Thanh âm này chính là biểu tượng của cường giả Bàn Sơn cảnh Thất Cảnh, là do một lượng lớn thiên địa nguyên khí di chuyện hội tụ ở trong hư không, va chạm và rơi xuống mới sinh ra tiếng vang.
Song trong quân doanh hiện tại, ngoại trừ y và Đinh Ninh ra, không ai trong những Tu hành giả còn lại ra tay.
Đây rõ ràng là số lượng nguyên khí thuộc về Thất Cảnh mới có thể dẫn động, nếu không phải y dẫn dắt ra, vậy có thể là ai nữa?
Khoảnh khắc này thật sự quá nhanh.
Trong lòng y vừa mới nổi lên ý niệm khó hiểu như vậy, phần chuôi thương của y đã đập trúng cái bóng hình nhàn nhạt ẩn nấp sau ánh sáng kia.
Bóng hình nhàn nhạt như cánh ve thật mỏng vỡ vụn ra.
"Thiền Thuế!" (Xác ve)
Tên của chiêu kiếm này rõ ràng cuốn trôi tất cả ý niệm trong đầu Mạc Huỳnh lúc này.
Trong nháy mắt tiếp theo, y cảm thấy thân thể mình chợt trầm xuống, sau đó theo bản năng nhìn về phía Khí hải.
Một đoàn sóng khí từ trong bụng y lao ra ngoài, tầng tầng lớp lớp, lấp lánh ánh sáng màu đỏ tươi.
Sau đó y nghe thấy một tiếng bùm khẽ vang lên phía sau lưng của mình.
Một đạo ý lạnh như băng đâm thủng máu thịt, bay ra từ phía sau lưng y.
Ma Long thương trong tay y chợt trở nên nặng nề hơn núi.
Một tiếng "phịch" vang lên, thanh trường thương này rơi xuống đất trước người, bắn tung lên một đám khói bụi.
Mạc Huỳnh hoảng hốt thất thần đứng nguyên chỗ, y cảm thấy thân thể mình trống rỗng.
Thì ra một kiếm sau chiêu "Nhật Chước" kia lại không phải là sát chiêu thực sự, vậy mà còn có thêm một chiêu "Thiền Thuế"!
Nhưng rõ ràng không phải Thất Cảnh, vì sao một kiếm cuối cùng này lại có thể mang theo lực lượng của cảnh giới kia?
Một kiếm cuối cùng... khi những từ như vậy xuất hiện rõ ràng trong tâm trí của mình, y bắt đầu cảm thấy đau đớn và lạnh lẽo.
Y hét thảm một tiếng.
Tiếng kêu nghe vô cùng cổ quái, ngay cả y cũng cảm thấy không phải phun ra từ chính miệng mình.
Đinh Ninh ngừng lại, chắp tay mà đứng.
Bởi vì mất máu quá nhanh và mất đi chân nguyên tràn đầy, dẫn đến máu thịt trên cơ thể Mạc Huỳnh lúc này đều lõm xuống, khuôn mặt của y chẳng những có vẻ già nua đi trong nháy mắt, hơn nữa ngay cả hai gò má đều lõm xuống, tựa như hai đoàn bóng ma.
Đinh Ninh cảm thấy thoải mái.
Ánh mắt của hắn dừng trên thanh kiếm nồng nặc màu khói đang tự do bay lượng này.
- Đồ đạc của Ba Sơn Kiếm Tràng, ta thu hồi.
Hắn chậm rãi nói.