Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 580 - Q7 - Chương 3: Khí Dân (Người Dân Bị Bỏ Rơi)

Q7 - Chương 3: Khí dân (Người dân bị bỏ rơi) Q7 - Chương 3: Khí dân (Người dân bị bỏ rơi)

Cung nữ già này cả đời yên lặng vô danh, nhưng theo đạo mệnh lệnh của Trịnh Tụ lúc trước truyền khắp Trường Lăng, theo chuyện liên quan đến sống chết của mấy vạn người Sở kia, không chỉ sự tích của bà, mà ngay cả đệ tử của bà cũng chính là cung nữ Lý Vãn Châu lúc trước chỉ có Thần Đô Giám mới biết rõ tên cũng được người trong thiên hạ nhắc tới lần nữa.

Cái chết của một số người sẽ giành được uy danh, giành được một chút ghi chép trong thế giới của người tu hành, nhưng cái chết của một số người không chỉ đạt được mỗi hiệu quả như thế.

Khi cung nữ già ẩn nấp trong Hoàng cung vương triều Đại Tần trước tiên đứng ra đổi lấy tính mạng của hơn bảy vạn người Sở ở quận Dương Sơn truyền đến đất Sở, vô số dân chúng trong nước Sở tự phát tiến hành lễ tế cho vị cung nữ này.

Trong nhà rất nhiều người Sở thậm chí còn sắp đặt bài vị cho cung nữ già này, cung phụng bà giống như Thần Phật.

Đối với quân đội mà nói, cung nữ già này chịu chết là một loại tác dụng khó nói.

Quân đội của vương triều Đại Tần nổi tiếng dũng mãnh, nhưng trong rất nhiều trận chiến bộc phát ở Sở sau đó, hầu như tất cả quân Sở đều tỏ ra dũng mãnh không sợ hãi hơn cả quân Tần.

Nổi tiếng nhất là trận đánh Đặng Bảo Âm Sơn.

Đặng Bảo có hơn một ngàn quân Sở đóng quân, hơn nữa trong đó có hơn một nửa thậm chí chỉ là hộ gia đình Đặng Bảo thông thường không được thao luyện, lại gặp phải hơn hai vạn quân Tần đi đường vòng đột kích một con đường vận chuyển lương thực.

Đây hiển nhiên là trận chiến châu chấu đá xa, song hơn một ngàn quân Sở này lại cứng rắn ngăn trở mấy lần xung phong của quân Tần, mặc dù cuối cùng toàn quân bị diệt, thế nhưng lại không có bất kỳ người nào chạy trốn, mỗi một lần quân Tần xung phong, tất cả quân Sở còn sống đều dùng tiếng cười trào phúng đáp lại,

- Hoàng tử Phù Tô của các ngươi rốt cuộc là con trai của Vương Kinh Mộng hay là con của Nguyên Vũ?

Cho dù đánh không lại ngươi, cũng phải nhổ một ngụm nước bọt ngậm máu lên trên mặt ngươi.

Đây vốn là tinh thần của người Tần.

Nhưng hiện tại ngược lại đã biến thành của người Sở.

Mà càng làm cho quân Tần khó chịu chính là bọn họ chỉ có thể phẫn nộ, nhưng không cách nào mắng thắng đối phương ở vấn đề này, không cách nào dây dưa với vấn đề như vậy.

Cho dù rất nhiều tướng lĩnh cấp cao của quân Tần cũng không cho rằng việc xua đuổi người Sở ở quận Dương Sơn và bức ra một đại tông sư như vậy là sự phản kích của Trịnh Tụ, mà chỉ cho rằng ả đã đi sai một bước.

- Cung nữ già kia là ai?

Lúc Trưởng Tôn Thiển Tuyết nhìn Đinh Ninh hỏi những lời này, nàng và Đinh Ninh cùng với lão tăng vẫn đi theo Đinh Ninh chỉ cách Đặng Bảo vài ngọn đồi.

Trước đó, Đinh Ninh đã phán đoán ra chỉ sợ sẽ có một đội quân đi theo con đường như vậy, nhưng bọn họ đã tới chậm một chút, Đặng Bảo sớm đã bị san thành bình địa.

Chiến tranh chính là như thế, có một số việc cho dù đã tính rõ ràng nhưng rốt cuộc vẫn là không kịp, có một số Tu hành giả mặc dù cường đại, nhưng cũng không thể nào chỉ dựa vào tu vi sẽ quyết định thắng bại của một trận đại chiến.

Vẻ mặt Đinh Ninh có chút phức tạp:

- Bà ấy đích thật là sư tôn của Triệu Hương Phi. Từ bối phận sư môn mà nói thì cũng là sư thúc của ta, nhưng có chút trêu người chính là bà vốn là người Ba Sơn Kiếm Tràng sắp đặt ở trong Hoàng cung, phụ trách bảo vệ an toàn cho Nguyên Vũ. Mặc dù là người Sở, nhưng bà vẫn luôn học kiếm ở Ba Sơn Kiếm Tràng.

Trưởng Tôn Thiển Tuyết biết rõ đoạn lịch sử đó, khi biến pháp bắt đầu từ sự tranh đấu giữa các hoàng tử khác với Nguyên Vũ mà Ba Sơn Kiếm Tràng che chở, có rất nhiều người muốn giết chết y.

- Có tin đồn bà ta đã chết.

Đinh Ninh nhìn Trưởng Tôn Thiển Tuyết bổ sung một câu,

- Dù vậy hiện tại xem ra, lời đồn năm đó cũng chỉ là điều giả dối do bà ấy tạo thành, chỉ để cho bà ấy có thể ẩn nấp càng sâu.

- Lý Vãn Châu thì sao? Là tên cung nữ kia ư?.

Trưởng Tôn Thiển Tuyết hít sâu một hơi, hỏi.

Trước kia nàng chỉ để ý cảnh giới tu hành của bản thân, không thèm để ý rất nhiều chuyện phát sinh trong tiệm rượu và Hoàng cung Trường Lăng, thế nhưng sau khi hiểu được thân phận thực sự của Đinh Ninh, nàng lại có thay đổi rất lớn. Nàng nhớ rất rõ ràng Đinh Ninh từng để cho nàng dùng chút thủ đoạn, thay đổi một chút dung mạo của Phù Tô.

Kỳ thật rất ít người tu hành có thể làm được điểm đó, ngoại trừ cảnh giới tu hành và công pháp tu luyện ra, Tu hành giả ra tay còn phải cực kỳ quen thuộc dung mạo của Vương Kinh Mộng ngày xưa, cũng khắc sâu ghi nhớ trong lòng, như vậy mới có thể thông qua điêu khắc cực nhỏ, làm cho Phù Tô có được một ít thần vận tương tự như Vương Kinh Mộng.

Lúc ấy Đinh Ninh để cho nàng làm như vậy, nàng chỉ cảm thấy Đinh Ninh lợi dụng tình bạn giữa hắn và Phù Tô, chỉ cảm thấy ác độc.

Song khi nhắc lại tên cung nữ kia, nàng chợt nghĩ đến cung nữ kia chỉ vì ngang nhiên nói một ít lời nói ám chỉ mà cam nguyện trả giá bằng mạng sống. Sau đó Đinh Ninh ác độc, hẳn là có chút liên quan đến chuyện cung nữ kia chết đi.

- Lý Vãn Châu là một đứa trẻ mồ côi, từng có một đứa em trai bị bệnh nặng. Khi ta đến Trường Lăng lần đầu tiên, nàng và đệ đệ đang ăn xin trên đường phố. Lúc ấy có một nhân vật chợ búa muốn dùng chi phí chữa bệnh của đệ đệ nàng tiến hành áp chế, muốn nàng làm tiểu thiếp cho hắn, sau đó ta tiện tay giết chết tên kia, giao tiền tài của người nọ cho nàng xử lý.

Đinh Ninh trầm mặc một lát,

- Sau đó ta và nàng không hề gặp lại, thậm chí còn không biết nàng trở thành thị nữ của Trịnh Tụ từ khi nào.

Đó tự nhiên là báo ân.

Trưởng Tôn Thiển Tuyết trầm mặc một lát, nàng rất ít khi dụng tâm suy nghĩ, nhưng chỉ cần dụng tâm thì nàng cũng sẽ rất dễ dàng nhìn rõ một số vấn đề,

- Nàng cố ý nói ra những lời như vậy trong đại yến kia, không chỉ để cho Nguyên Vũ có một phần nghi kỵ đối với Trịnh Tụ thêm, thực ra cũng đang nói cho người trong thiên hạ biết, thực ra quan hệ giữa Trịnh Tụ và Nguyên Vũ cũng không hề vô cùng thân mật. Đây là kết luận nàng sau khi đã ở trong Hoàng cung nhiều năm, lấy mạng làm dẫn, không có khả năng sai lầm.

- Ta và ngươi đều rất hiểu Trịnh Tụ.

Đinh Ninh khẽ gật đầu, trên mặt lại xuất hiện thần sắc cực kỳ ngưng trọng,

- Nếu ả có thể từ Lý Vãn Châu mà thoáng suy đoán ra nữ sư thúc này của ta chưa chết, vậy ả không sợ tiếp theo có thể xảy ra chuyện gì, Nguyên Vũ càng để ý, ả lại càng điên cuồng làm ra hành động như vậy, điều này chứng tỏ ả đã bắt đầu phản kích.

Sau khi dừng một chút, hắn nhìn Trưởng Tôn Thiển Tuyết đang nhíu mày thật sâu rồi nhẹ giọng nói tiếp:

- Có hơn bảy vạn người Sở ở quận Dương Sơn, cho nên ả ta sẽ không tính toán như vậy. Vương triều Đại Sở cũng không thể nào ngồi yên mặc kệ những người Sở kia. Ả muốn ép vương triều Đại Sở mau chóng quyết thắng bại ở quận Dương Sơn.

- Cho nên trận chiến ở khu vực quận Dương Sơn chỉ sợ là mấu chốt chiến thắng?

Trưởng Tôn Thiển Tuyết rất dễ dàng hiểu được ý của Đinh Ninh, nàng vội nói:

- Vậy chúng ta phải mau chóng tới chỗ đó.

- Chúng ta không cần phải đi. Việc Cửu Tử Tằm xuất hiện ở vùng Âm Sơn trái lại sẽ kiềm chế càng nhiều Tu hành giả cường đại ở bên này.

Đinh Ninh lắc đầu,

- Nhưng chúng ta tuyệt đối không thể để cho nàng nắm giữ hành tung chính xác. Cho nên kế tiếp chúng ta phải cắt đứt phương diện trao đổi quân tình với Ô thị.

"Rốt cuộc là thứ gì mới cho ngươi có được lòng tin như vậy?"

Sau khi nói xong những lời này với Trưởng Tôn Thiển Tuyết, Đinh Ninh yên lặng nhìn Đặng Bảo đã biến thành phế tích, trong đầu lại vang lên thanh âm như vậy.

Hắn hiểu Trịnh Tụ cực kỳ rõ, cho nên chỉ vì những hành động này của ả đã làm cho hắn cảm thấy ả có niềm tin cực lớn đối với trận đại chiến này, một loại dục vọng giống như kẻ đi săn cường đại muốn cắn nuốt con mồi.

......

Một số suy đoán của hắn cực kỳ chính xác.

Đã có chuyện vô sỉ phát sinh ở quận Dương Sơn lúc này.

Quân Tần áp giải hơn bảy vạn người Sở sau khi nhận được quân lệnh từ Trường Lăng truyền tới đã nhanh chóng rút lui.

Ngày đó Trịnh Tụ đối mặt với thỉnh cầu của những quan viên kia, đã làm ra hứa hẹn chính là chỉ cần người Sở có đủ sức nặng đứng ra chết thay thì nàng sẽ không trục xuất những người Sở ở quận Dương Sơn nữa.

Mà hiện tại, quân Tần trực tiếp nhanh chóng rút lui, vứt lại hơn bảy vạn người Sở không có thức ăn và thuốc men ở vùng hoang vu.

Bởi vì trước đó đã có lửa chiến bao trùm, cho nên rất nhiều khu vực của quận Dương Sơn đã sớm không còn người ở, hơn bảy vạn người dân chạy nạn nước Sở này đã bị xua đuổi chạy loạn rất nhiều ngày ở quận Dương Sơn, hiện tại bọn họ chỉ có hai lựa chọn, hoặc là đi bộ thêm rất nhiều ngày trở về nhà của mình, hoặc là tiến về phía cảnh nội nước Sở.

Nhưng lấy tình huống của đội ngũ này mà nói, bằng vào lực lượng của mình thì hoàn toàn không thể làm được.

Trừ phi có quân Sở mang theo đủ lương thảo đến tiếp ứng.

Bình Luận (0)
Comment