Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 584 - Q7 - Chương 7: Thiên Khí

Q7 - Chương 7: Thiên Khí Q7 - Chương 7: Thiên Khí

Mặt trời mọc, ánh sao giấu đi, màn đêm biến mất.

Một tên lính gác quân Tần thức dậy vào sáng sớm, chui ra khỏi doanh trướng, gã lấy canh rau với thịt băm trong nồi lớn ở trên bếp lò nóng cách đó không xa, bẻ nát mấy miếng bánh bao khô, ăn một bữa thật ngon lành.

Khi trèo lên lầu quan sát, thay thế cho phiên canh gác trước quan sát Thiên Khải thành, trong ánh mắt có chút thỏa mãn của gã thậm chí còn xuất hiện một tia đồng tình.

Thiên Khải thành là một trong những biên thành quan trọng của vương triều Đại Sở trên biên giới Âm Sơn, nhưng khi Ty Mã Thác dẫn hai mươi vạn đại quân chậm rãi tiến lên, liên tục ba đợt tập kích liên tiếp của mấy đội kỵ binh tinh nhuệ đã cắt đứt liên hệ giữa tòa thành này và các biên thành còn lại của Đại Sở.

Hiện tại Thiên Khải thành đã hoàn toàn biến thành một tòa thành cô độc bị vây quanh, thậm chí rất nhiều quân Tần đang nói đùa, gọi tòa thành này là "Thiên Khí thành". (Thiên Khí thành: tòa thành bị vứt bỏ)

Quân Sở bị ép không ngừng lui bước, tòa biên thành này gần như chắc chắn sẽ bị vứt bỏ.

Sau nhiều ngày bị vây khốn, quân Sở trong biên thành này đã tử vong cực kỳ thảm trọng, hơn nữa không chỉ lương thảo, mà ngay cả nguồn nước cũng gần như không còn.

Quân lực của vương triều Đại Tần bây giờ hoàn toàn khác với trước kia, không chỉ biểu hiện ở số lượng Tu hành giả trong quân đội, cho dù thức ăn cũng có thể để cho quân sĩ nước Tần bình thường có được một cảm nhận rõ ràng.

Nghĩ đến thậm chí có thể ăn bữa cơm phong phú vào sáng sớm như vậy, mà người Sở trong biên thành đầy cảnh hoang tàn khắp nơi kia chỉ sợ chỉ có thể dùng vỏ cây rễ cỏ để no bụng, tên lính canh quân Tần này liền không kìm được có chút đồng tình.

Nhưng mặc dù như vậy, quân Sở ở biên thành bị bỏ rơi này vẫn biểu hiện ngoan cường đến cực điểm.

Trong mấy ngày qua, quân Tần với số lượng gấp ba lần quân Sở trong tòa biên thành này đã phát động hơn mười lần tấn công mãnh liệt, thậm chí có một ít Tu hành giả cường đại giết vào đường phố bên trong thành, nhưng quân Sở hoặc có thể nói là người Sở bên trong thành dựa vào một ít Phù khí vẫn có thể giữ vững tòa thành này.

Bởi vì nghĩ đến điểm này cho nên một tia đồng tình trong mắt người lính canh quân Tần biến mất, lập tức hóa thành ngưng trọng, thế nhưng ngay trong nháy mắt, khuôn mặt của gã lập tức cứng đờ, trong ánh mắt tràn ngập vẻ kinh hãi.

Trên đường chân trời nơi xa xuất hiện rất nhiều ánh phản quang và hơi khói khác biệt.

Một số ánh phản quang màu vàng và cột khói ngút trời là thủ đoạn liên lạc thông tin của quân Tần, có lẽ đến từ một số đội quân Tần tiên phong.

Mà càng nhiều ánh phản quang đến từ áo giáp cùng binh khí, cùng với hào quang do Phù khí khúc xạ ra khi ngưng tụ thiên địa nguyên khí!

Kỵ quân đen nghịt bắt đầu tràn ngập tầm mắt của gã.

Ít nhất có hơn vạn kỵ quân tinh nhuệ như thủy triều tràn về phía biên thành này.

Mượn một kiện Phù khí có thể tăng tầm mắt trên vọng gác, người lính gác quân Tần này lập tức nhìn thấy vạn kỵ quân tinh nhuệ của Sở, còn có chiến xa gần như mênh công vô tận.

Càng làm cho gã cảm thấy rung động chính là phía sau rất nhiều chiến xa còn kéo theo Phù khí cỡ lớn cực kỳ hiếm thấy, hoặc sừng sững như núi nhỏ, hoặc lớn như thuyền hay cung điện di động trên mặt đất.

Nhiệm vụ của người lính gác như gã đương nhiên là phát hiện và cảnh báo tung tích địch trước tiên, thế nhưng hiện tại đã không cần gã phải cảnh báo, bởi vì gã cũng không phải là người canh gác ở tiền tuyến, hơn nữa mấu chốt nhất chính là ánh phản quang màu vàng óng cùng khói báo động dấy lên ở chỗ xa xa trước đó đã thông báo cho tất cả quân Tần nơi này rõ ràng, đây cũng không phải là một đội quân Sở quy mô nhỏ, mà là đại quân chân chính!

Vọng lâu ở bên phía Thiên Khải thành hiển nhiên có độ cao vượt xa lầu quan sát mà quân Tần tạm thời dựng lên, quân Sở phía trên đó có thể nhìn thấy rõ ràng hơn so với những quân Tần này.

Giờ phút này nhìn đại quân bên phe mình giống như trải đầy thiên địa lan tràn đến, hơn nữa khi nhìn thấy bảy pho tượng kim loại cao tới sáu trượng, những quân Sở này đều không nhịn được rơi vào trong rung động thật sâu.

Những bức tượng kim loại cao lớn này giống như dung mạo Thiên nữ, thân thể màu vàng xanh nhạt, toàn bộ cơ thể đều là đường nét màu xanh ngọc rậm rạp.

Phía dưới mỗi một pho tượng kim loại như vậy đều có chín chiếc chiến xa vây quanh, trên mỗi chiếc chiến xa đều có mấy Tu hành giả, mà trong những người tu hành này, lại có một người cầm một kiện Phù khí hình đoản côn màu đồng xanh trong tay.

Đây chính là "Phi Thiên" - Phù khí mạnh nhất vang danh thiên hạ của quân Sở, mỗi một tòa Phù khí như vậy đều cần chín gã Tu hành giả Lục Cảnh kích phát, mỗi một kích đều vượt qua uy lực của cường giả Thất Cảnh bình thường.

Phù khí như vậy cũng chỉ có tổng cộng mười sáu tòa, đều chỉ tồn tại ở bên trong quân chủ lực của Vương triều Đại Sở.

Cho nên đây cũng không phải là trận phản công mang tính chiến lược gì, mà là đại quân mang theo khí tức điên cuồng quyết chiến!

Nhìn từ trên cao xuống, Thiên Khải thành đã là một cái đinh trong chiến tuyến của quân Tần.

Quân Tần phần lớn sử dụng y phục và áo giáp màu đen, như một mảnh đại dương đen kịt, mà bên phía quân Sở thông thường hay sử dụng giáp màu xanh, như nước một con sông mùa xuân tràn tới.

Trong cánh đồng hoang vu cách Thiên Khải thành rất xa, những nơi dấy lên rất nhiều cột sáng chói lọi và các đám khói báo động kia, lực lượng tiên phong của quân Tần đã triển khai chém giết cùng với binh lính chủ lực của quân Sở.

Vô số mũi tên và Phù khí lưu lại vết tích, máu thịt chân tay gãy và mảnh vụn kim loại bay múa trên không trung.

Hiển nhiên quân Tần vốn chuẩn bị không đủ đã liên tiếp bại lui trong cuộc tiến công điên cuồng của quân Sở.

Trên sa bàn trong quân doanh của quân Tần, Thiên Khải thành cũng chỉ là một lá cờ hơi lớn.

Trong đại doanh xưa kia có vẻ hơi trống trải lúc này gần như đã lấp đầy bởi tất cả tướng lĩnh cấp cao và mưu sĩ của quân Tần đứng thẳng, chờ đợi mệnh lệnh của Ty Mã Thác vốn đang mặt trầm như nước.

Ánh mắt Ty Mã Thác đảo qua rất nhiều chỗ, thuận tay giương cao rất nhiều lá cờ, nhưng cuối cùng ánh mắt vẫn dừng lại ở Thiên Khải thành.

- Trước khi trời tối, ta muốn doanh trướng quân chủ lực của chúng ta chuyển đến trong thành này.

Sau khi đã trầm mặc hồi lâu, y lập tức hạ mệnh lệnh.

Hô hấp của một tướng lĩnh quân Tần đột nhiên dừng lại, gã đã đi theo Ty Mã Thác nhiều năm,cho nên biết rõ mệnh lệnh này của lão có nghĩa là để cho những đội quân đang đối mặt với gần ba mươi vạn quân Sở toàn lực liều chết chống cự, mà quân phía sau của bọn họ sẽ ép vào toàn tuyến, công phá Thiên Khải thành trước khi trời tối.

- Vì sao?

Mặc dù không thể làm trái quân lệnh của Ty Mã Thác, nhưng gã vẫn không nhịn được hỏi một câu.

- Quân lương của quân Sở không đủ, cho nên đánh nhanh thắng nhanh như người điên thế này sẽ khiến việc cung cấp tiếp tế lương thảo và Phù khí không thể nào theo kịp.

Ty Mã Thác ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn gã một cái, sau đó nói tiếp:

- Nhưng chúng ta hoàn toàn không ngờ Đường Muội dám làm như vậy, chỉ cần quân Sở thế như chẻ tre, dọc theo đường đi liên chiến liên thắng, vậy lương thảo và Phù khí của chúng ta sẽ trở thành vật cung ứng cho bọn họ. Từ tình cảnh trước mắt mà nói thì chúng ta đã thua cả bàn, chỉ khi ngăn chặn được thế tiến công của quân Sở, lúc đó quân đội ở nơi khác mới có thể kịp điều động, nếu không sẽ bị hắn dùng ưu thế về quân lực đánh tan quân chủ lực. Thiên Khải thành là nơi có thể dùng để phòng thủ tốt nhất trong phạm vi trăm dặm khu vực này. Chắc hẳn các ngươi cũng hiểu được Thiên Khải thành này dựa vào thứ gì mới có thể ngăn cản được đại quân chúng ta. Chỉ cần chúng ta công phá thành này trước khi trời tối, đến lúc đó chúng ta có thể bố trí phòng ngự ở nơi ấy, ngăn chặn quân Sở tiến công. Những đội quân ở ven đường kia hiển nhiên sẽ bị quân Sở tiêu diệt, nhưng so sánh với cơ hội giành chiến thắng duy nhất, loại hy sinh này sẽ rất đáng giá.

Ty Mã Thác cũng chỉ nói tương đối nhiều khi một mình dạy Phù Tô, thông thường khi bố trí trận đánh và đối mặt với thuộc hạ thì lại nói rất ít. Sự khác thường của lão lúc này cũng làm cho tất cả tướng lĩnh quân Tần trong doanh trướng này hiểu được, cho dù là lão thì... cũng đã cực kỳ sốt sắng.

- Ta đi.

Một gã Tu hành giả tóc dài xõa vai, bộ dáng như quân sư từ một góc doanh trướng này lên tiếng.

Hắn mặc áo bào màu đen nhưng cổ áo lại cực cao, bóng tối che khuất đi bộ mặt của hắn.

Lúc hắn lên tiếng, rất nhiều góc âm u trong doanh trướng này chợt có một đoàn khí tức âm lãnh hiện lên, tự nhiên sinh ra rất nhiều đóa hoa màu đen, làm cho đồng tử một ít Tu hành giả Thất Cảnh trong doanh trướng này không kìm được co rụt lại.

Ty Mã Thác không nhìn hắn, chỉ gật đầu nói:

- Xin nhờ tiên sinh.

Bình Luận (0)
Comment