Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 585 - Q7 - Chương 8: Để Giành Chiến Thắng

Q7 - Chương 8: Để giành chiến thắng Q7 - Chương 8: Để giành chiến thắng

- Người này là ai?

Đợi đến khi Tu hành giả này rời khỏi doanh trại, một quan viên Binh Mã ty không nhịn được thấp giọng hỏi sau lưng Ty Mã Thác.

Từ biểu hiện của Đường Muội mà xem, tất cả mọi người trước đó đều đánh giá thấp năng lực của hắn, nếu Ty Mã Thác đã xác định địa điểm quyết chiến ở Thiên Khải thành, vậy chỉ sợ Đường Muội cũng đã tính toán tới khả năng này, cũng sẽ có Tu hành giả cường đại chạy tới Thiên Khải thành cứu viện.

Yếu tố quyết định tòa thành trì này thuộc về phe nào trước khi trời tối chính là cuộc chiến đấu giữa những Tu hành giả cường đại này.

Rất hiển nhiên Tu hành giả quân sư có bộ dáng quỷ khí thâm trầm này tu luyện con đường âm khí quỷ vật, Tu hành giả tu loại công pháp này đạt đến Thất Cảnh thông thường sẽ gian nan hơn so với Tu hành giả bình thường, nhưng một khi đã tu luyện thành công thì sẽ càng khó đối phó hơn bởi vì thủ đoạn cực kỳ quỷ dị.

Trên Lộc Sơn hội minh, tên Yến Anh của Sơn Âm tông tạo thành uy hiếp lớn nhất đối với Nguyên Vũ chính là ví dụ điển hình nhất.

Nhưng từ ý nghĩa nào đó mà nói, con đường âm khí quỷ vật cuối cùng chỉ thuộc về ngoại đạo, việc đặt mấu chốt quyết định thắng bại ở trên người mà Binh Mã ty không quen thuộc, hiển nhiên không thể khiến người ta yên tâm bằng việc đặt ở trên người những tông sư mà bọn họ đã biết rõ nguồn gốc kia.

Khí đồ của Ba Sơn Kiếm Tràng không nhiều lắm, hắn chính là người giết người nhiều nhất trong đó. (khí đồ: kẻ bị ruồng bỏ)

Ty Mã Thác nhìn thoáng qua tên quan viên Binh Mã ty này, nói:

- Cũng chẳng vì nể mặt mũi ta nên hắn mới đến nơi này.

- Quỷ...

Sắc mặt rất nhiều quan viên chung quanh đột nhiên biến đổi, mà thần sắc tên quan viên Binh Mã ty này lại tái nhợt vô cùng, chỉ nói ra một chữ, nhưng bởi vì nghĩ đến người này là ai mà tâm thần rung động đến mức trong lúc nhất lời không thể nói ra chữ thứ hai.

......

- Những người Sở này rốt cuộc muốn làm gì?

Ngụy Vô Cửu đi ra khỏi doanh trướng, vẻ mặt âm trầm nhìn bụi bặm ở cảnh nội đất Sở xa xa.

Âm Sơn và quận Dương Sơn cách nhau một khoảng cách rất xa, điều này có nghĩa là hai chiến trường này cũng không thể liên lạc với nhau trong thời gian rất ngắn. Khi đại bộ phận quân Sở ở vùng Âm Sơn thừa dịp bóng đêm điên cuồng tiến lên, triển khai quyết chiến, ở khu vực quận Dương Sơn còn chưa hề nhận được báo cáo tình hình quân sự tương ứng.

Nhưng nếu có người có thể nhìn toàn cục theo thời gian thực, thì sẽ phát hiện nếu những quân Sở ở biên cảnh quận Dương Sơn không có dị động nào, vậy trận quyết chiến giữa quân Tần và quân Sở ở khu vực quận Dương Sơn sẽ bộc phát sớm hơn một chút so với vùng Âm Sơn.

Phần lớn quân Tần trong quận Dương Sơn thực ra đã cách hơn bảy vạn người Sở bị trục xuất không xa, những người giết chết đội kỵ binh tinh nhuệ của quân Sở đêm đó chính là một đội quân tiên phong ở cánh trái chủ lực quân Tần.

Sau đó chủ lực quân Sở ở biên cảnh vương triều Đại Sở vẫn luôn chậm rãi tiến về phía hồ nhỏ nơi người Sở đang ở, nhìn như có ý định rút lui đưa quân Tần vào sâu trong đất Sở bất cứ khi nào, thế nhưng một hai ngày trước, quân Sở lại chính thức vượt qua biên cảnh, tiến vào quận Dương Sơn, tốc độ tăng gấp mấy lần so với trước kia.

Lúc mặt trời mọc sáng sớm hôm nay, Ngụy Vô Cữu đã tuyên bố mệnh lệnh toàn quân nhanh chóng đón địch.

Nếu quân Sở cũng không rút lui, vậy đến quá giờ trưa, trận quyết chiến ở quận Dương Sơn sẽ hoàn toàn bộc phát.

Phía quân Tần đã sớm nghiêm trận chờ đợi rất nhiều ngày, mặc dù tiến lên nghênh địch cũng giống như mở ra một cái miệng khổng lồ, ưu thế binh lực hiển nhiên hình thành một thế nuốt trọn đối phương vào.

Cho nên mặc dù Ngụy Vô Cửu có nhiều kinh nghiệm chiến trận hơn nữa, cũng khó có thể hiểu được vì sao quân Sở lại làm như vậy.

Theo lão, khả năng duy nhất chính là Vương đình hoặc nội bộ quân đội của vương triều Đại Sở xuất hiện vấn đề rất lớn.

- Tại sao lại như vậy?

Không chỉ có Ngụy Vô Cửu không thể hiểu, mà ngay cả Cơ Hạnh Bạch cũng nghĩ không ra, nhưng khác với lão, y biết nên hỏi ai vấn đề này.

- Không có vì sao.

Triệu Hương Phi nhìn những bụi bặm có vẻ càng ngày càng lan rộng kia, dùng thanh âm chỉ có y mới có thể nghe được đáp lại:

- Đây chính là chuyện trong ước định.

- Chuyện trong ước định, để giành chiến thắng?

Cơ Hạnh Bạch càng không thể nào hiểu được.

Triệu Hương Phi không trả lời, giống như hoàn toàn không nghe được những lời này của y.

Nàng im lặng nhìn bầu trời đất Sở mà mình đối mặt.

Mây trôi dần dần tích tụ, trầm trọng như tường thành, sau đó lại bị vô số đạo thiên địa nguyên khí khuấy nát thành đường lửa.

Trời đất bắt đầu rung chuyển.

Bất kể có hiểu hay không thì hơn mười vạn quân Sở và hơn mười vạn quân Tần sẽ va chạm cùng một chỗ ngay trong tầm mắt của nàng và bảy vạn người Sở này.

Quân đội của vương triều Đại Sở thành hình mũi tên hung hăng đâm vào trong trận hình quân Tần, mà quân Tần lại lấy thế hình nhạn muốn bao vây triệt để đội quân nước Sở này.

Vô số vó ngựa giẫm đạp lên mặt đất, khói bụi bắt đầu tung bay như rồng, vô số binh khí và kiếm chạm vào nhau, trong bụi bặm lập tức tràn ngập máu tươi cùng tay chân gãy, nguyên khí trong cánh đồng hoang dã bởi vì thiên địa nguyên khí quá mức hỗn loạn mà tạo thành vô số vòng xoáy, không chỉ cuốn bay ngựa và quân sĩ đang còn sống sờ sờ, mà ngay cả chiến xa và Phù khí nặng nề, cùng với mũi tên bay múa trên không trung, thậm chí cả phi kiếm cũng không thể may mắn thoát khỏi, sau khi bị cuốn lên trời cao lại chợt bị ném ngược xuống.

Đây là đại chiến khó có thể tưởng tượng đến, Tu hành giả tầm thường dưới tình huống nguyên khí hỗn loạn như vậy thậm chí đã không thể nào có thể tụ tập được thiên địa nguyên khí, chỉ có thể dựa vào chân nguyên của bản thân và thiên địa nguyên khí tích súc trong cơ thể chiến đấu, lực lượng tương ứng trong quân sĩ tầm thường đã giảm rất nhiều.

Đại quân quấn quýt cùng một chỗ, đã thật sự biến thành một cái cối xay, một cái tu la tràng chân chính.

Địa điểm hai đại quân lần đầu va chạm cách phiến hồ nhỏ của hơn bảy vạn người Sở này khoảng gần ba mươi dặm, mặc dù như vậy, từng đợt gió lốc vẫn mang theo vô số mảnh kim loại và mảnh máu thịt vỡ rơi xuống, thậm chí còn có phi kiếm mỏng nhẹ hoàn chỉnh rơi xuống hồ nước.

Theo thời gian trôi qua, chiến trường chính lại cách phiến hồ nhỏ này càng ngày càng gần, hồ nhỏ đối mặt với chiến trường, trong hồ nước trong suốt bắt đầu có rất nhiều đường máu tươi chậm rãi chảy ra.

Mà bùn đất trong chiến trường sớm đã bị máu tươi ướt đẫm, sền sệt không chịu nổi, từng đạo lực lượng cường đại rơi xuống mặt đất, thứ văng lên không còn là bụi bặm, mà là sóng máu.

Mặt trời chói chang treo trên bầu trời bị mây máu bao phủ, dần dần bị nhuộm đỏ, biến thành một vầng mặt trời máu le lói bên trong đám mây.

Kỵ quân hai bên gần như biến mất hầu như không còn, ngay cả chiến xa cũng mất đi công dụng ban đầu, cực khó có thể tạo thành bất kỳ trận thế hoàn mỹ nào ở trong vũng máu lầy lội này.

Bên trong vô số chiến đoàn đan xen lẫn nhau đã không còn việc bài bố kỹ càng, chỉ tồn tại chém giết theo bản năng. (chiến đoàn: những tổ đội nhỏ đánh nhau bên trong một trận chiến)

Mặc dù ánh sáng ảm đạm xuống, nguyên khí thiên địa hỗn loạn vẫn bao trùm trên chiến trường như trước, nhưng phần lớn bụi bặm đã tiêu tán lại làm cho mọi người có thể nhìn thấy tình cảnh của cuộc chiến tranh khổng lồ như vậy.

Thân thể Cơ Hạnh Bạch ngay từ đầu đã run rẩy theo mặt đất chấn động, đến bây giờ thần hồn của y dường như đã rời khỏi cơ thể, thế cho nên y dường như đã hoàn toàn mất đi tri giác.

Xuất thân của y cũng không phải là tướng lĩnh trong quân đội, nhưng việc đứng ngoài quan sát làm cho y thoáng nhìn ra hướng đi của trận chiến này.

Khi đại quân song phương giao chiến, quân Sở vẫn có thể tiến về phía trước, ép quân Tần lui về phía sau, điều này chứng tỏ lúc chiến tranh bắt đầu thì quân Sở đã chiếm thế thượng phong, nhưng khi y nhìn thấy rất nhiều Phù khí khổng lồ mang tính biểu tượng như tháp cao trong quân Sở đã ngã xuống, mà quân Tần ở bên sườn vẫn có thể tiến về phía trước.

Ưu thế của quân Sở đang biến mất, hơn nữa dường như bắt đầu vô lực ngăn cản quân Tần bao vây bọn họ lại.

Nếu không có kỳ tích phát sinh, thắng bại của trận đại chiến này cũng không phải chỉ là một bên tổn thất hơn mấy vạn quân lực, mà nhất định sẽ là quân Sở bị tiêu diệt toàn bộ!

Kỳ tích ở đâu?

Trái lại y còn nhìn thấy quân Tần dường như còn có một ít quân dự bị chưa thực sự đưa vào chiến trường, trong đó có một ít kỵ quân nhẹ núp ở ở phía sau rõ ràng dùng để truy kích và thu hoạch cuối cùng.

Cơ Hạnh Bạch không nhịn được quay đầu lại nhìn về phía Triệu Hương Phi, hy vọng có thể lấy được đáp án từ trong mắt nàng.

Trong nháy mắt quay đầu, y nhìn thấy đôi mắt của nàng dường như bốc cháy lên.

Cảm giác cháy bỏng đến từ hào quang cực kỳ rực rỡ trong mắt nàng.

Trước giờ nàng vẫn luôn đứng nhìn, nhưng ngay thời điểm này lại bắt đầu cất bước.

Bình Luận (0)
Comment