Thần thái của hắn rất bình thản, có chút chuyên chú, nhưng lại càng làm cho người ta có cảm giác thuần thục.
Trong nháy mắt xuất kiếm, từ lúc kiếm bản mệnh ngưng tụ ở trong tay, sau đó đến tư thế vung kiếm đã cho người ta một loại cảm nhận như hắn đã luyện tập không biết bao nhiêu lần, cuối cùng nắm giữ được chân ý, biến thành một loại cảm giác bản năng trong sinh mệnh.
Thực ra bất kỳ chiêu kiếm nào cũng không phải tuân theo một quỹ tích nhất định, tựa như có một số họa sĩ mặc dù có thể mô phỏng bất kỳ một đường cong rất nhỏ nào của danh tác, cho dù vẽ ra cực kỳ giống, thế nhưng vẫn không thể mô phỏng được loại Thần vận của người danh sư kia, tuy giống chiêu kiếm, nhưng người lại khác biệt, chân nguyên của mỗi người khác nhau, thậm chí kiếm trong tay cũng không giống, tuy nhiên điều theo đuổi cuối cùng lại là dung hợp một cách hoàn mỹ.
Cho nên kiếm ý mạnh nhất, hoàn mỹ nhất chính là chiêu kiếm hoàn toàn phù hợp với bản thân người tu hành này, với thanh kiếm trong tay và tinh thần ý chí của hắn, cũng như phù hợp với toàn bộ thiên đại lúc này.
Mỗi một kiếm đều có loại cảnh giới này tồn tại, nhưng cho dù là một ít chiêu kiếm đơn giản nhất thì tuyệt đại đa số Kiếm sư trên thế gian này đều không thể nào có thể làm tới mức hoàn mỹ.
Mà hiện tại Đinh Ninh xuất kiếm chính là để cho bất cứ kẻ nào cũng cảm thấy hoàn mỹ đến cực hạn, thậm chí ngay cả tưởng tượng cũng khó có thể nghĩ ra được cảnh giới hoàn mỹ hơn.
Kiếm bản mệnh trong tay hắn thỏa thuê phóng thích ra khí tức khiến người ta sợ hãi.
Kiếm quang bay lượn chung quanh thân thể hắn, giống như một chiếc cối xay.
Cửu Tử Tằm trong cơ thể hắn đã thức tỉnh, thân ảnh hắn cũng biến mất trong vô số luồng chảy màu trắng trong nháy mắt này.
Ngoại trừ Trưởng Tôn Thiển Tuyết và lão tăng Đông Hồ ra, tất cả mọi người đều rất hoảng sợ.
Ngoại trừ Cửu Tử Tằm, hắn còn có Mài Thạch Kiếm Quyết.
Đây là Mài Thạch Kiếm Quyết độc đáo của Vương Kinh Mộng.
Điều mấu chốt nhất chính là ngoại trừ Vương Kinh Mộng xưa kia ra, hiện tại lại có người thi triển ra Mài Thạch Kiếm Quyết một cách hoàn mỹ ở trước mặt bọn họ.
Ngay cả Kiếm quyết như vậy mà cũng có thể thi triển hoàn mỹ, vậy còn các chiêu kiếm khác của Vương Kinh Mộng thì sao?
Hoàng đế Nguyên Vũ đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo, thậm chí còn có chút hàn ý thấu xương.
Vầng trăng đen và Tinh đao còn chưa chạm vào Mài Thạch Kiếm ý, nhưng chỉ qua một lần vung kiếm này của Đinh Ninh đã khiến y biết được kết quả sau khi song phương gặp nhau.
Thế nhưng hiện tại y lại không thể nào nhúng tay vào.
Pháp trượng tỏa ra vạn trượng ánh vàng giống như là Hàng Ma Xử trong truyền thuyết đã đến trước người y, xương cốt trong thân thể y lại bị lực lượng khổng lồ đè ép đến mức phát ra một vài tiếng nứt vang.
Y chỉ có thể lùi lại lần nữa.
Trên mặt đất có một ít dấu vết do hai chân đạp qua lưu lại, sau đó mặt đất đồng loạt nổ tung, như từng đóa sen bùn thật lớn nở rộ.
Bầu trời bị xé mở một lần nữa, một chùm sáng màu bạc thật lớn rơi vào trên cây Pháp trượng kia, thời gian như đứng im, thế nhưng trong phạm vi trăm trượng chợt ảm đạm, tất cả ánh sáng đều bị thôn phệ.
Lão tăng Đông Hồ cùng Hoàng đế Nguyên Vũ đồng thời phát ra một tiếng kêu rên, thân thể hai người cho đến lúc này mới có xu thế suy sụp.
Đến lúc này thì vầng trăng đen và Tinh đao mới va chạm với kiếm quang bên ngoài cơ thể Đinh Ninh.
Trong kiếm quang xoay tròn bộc phát ra vô số đốm lửa nhỏ, tựa như có vô số ngôi sao không ngừng tan biến.
Trong thân thể Đinh Ninh vang lên thanh âm kỳ dị như tiếng bong bóng vỡ vụn, đây là kết quả của việc chân nguyên và khí huyết hỗn loạn va chạm trong cơ thể hắn, trong thân thể hắn như có vô số đóa hoa nhỏ nở rộ đồng thời cũng xé rách máu thịt và kinh mạch của hắn.
Kiếm quang của hắn cắt nát vầng trăng đen và Tinh đao, thế nhưng vẫn có vô số lực lượng rất nhỏ cắt ở trên người hắn, lập tức để cho trên người hắn xuất hiện rất nhiều vết máu li ti.
Nhưng dù sao cuối cùng hắn vẫn còn sống.
Hắn lấy một địch hai, dùng một kiếm như vậy ngăn cản một kích của Dạ Kiêu và Ty Mã Thác.
- Ty Mã Thác.
Đinh Ninh nói với Trưởng Tôn Thiển Tuyết.
Đây đương nhiên không phải chiêu kiếm mà là chỉ rõ phương hướng công kích.
Mặc dù Trưởng Tôn Thiển Tuyết vừa rồi đã toàn lực ra tay giết chết một tên Tu hành giả cường đại có thể có liên quan đến Mân Sơn Kiếm Tông, nhưng Đinh Ninh biết nàng có năng lực như vậy.
Cửu U Minh Vương kiếm còn chưa hoàn toàn thành hình ở không gian nơi tên Tu hành giả cường đại kia bị giết, nhưng một đạo vết tuyết màu xám đã xé gió mà tới, như có sinh mệnh theo ánh mắt của Trưởng Tôn Thiển Tuyết dẫn dắt đâm về phía hai mắt Ty Mã Thác.
Ty Mã Thác quát lớn một tiếng, chỉ làm ra một cú chém, một cú vỗ cực kỳ đơn giản, thế đao mặc dù không chút đẹp đẽ, nhưng lại rất thực dụng.
Tuyết màu xám bị cắt thành hai đoạn, lực lượng không nối liền liên tục từ trước ra sau, sau đó bị đập tan.
Một tiếng ầm vang vọng.
Vết tuyết màu xám tro chỉ như nhạt đi một chút, thế nhưng lúc bị đánh tan lại giống như một tòa núi tuyết sụp đổ, toàn bộ thiên địa phía trước y đều bị tuyết bay bao trùm.
Đoản kiếm rộng lớn trong tay Ty Mã Thác không ngừng chấn động, sắc mặt của y đã khó coi đến cực điểm, y không thể nào tưởng tượng ra vị đại tiểu thư Công Tôn gia ngày xưa kia vậy mà đã có được lực lượng như vậy.
Thế nhưng cũng đúng lúc này, toàn bộ lông tóc trên cơ thể y đều dựng đứng ra bên ngoài, một loại uy hiếp tử vong mãnh liệt khiến cho y phát ra một tiếng thét chói tai thê lương, nhảy ngược lên trên giống như mèo bị giẫm vào đuôi.
Một chút ánh vàng cực mỏng bay ra khỏi cái bóng phía sau y, bắn về phía lưng y.
Đó là một đóa hoa sen nhỏ màu vàng, toàn thân lóng lánh hoàn mỹ, giống như từ ánh mặt trời tinh khiết nhất ngưng kết mà thành.
Cùng lúc đó, lông mày Trưởng Tôn Thiển Tuyết cũng sáng lên một chút hào quang màu vàng, giống như phấn hoa vàng óng mà rất nhiều nữ tử nhà giàu dùng khi trang điểm.
Trong tiếng thét chói tai, lực lượng tích tụ trong cơ thể Ty Mã Thác điên cuồng trút xuống, chân nguyên và thiên địa nguyên khí tràn ngập trong kinh mạch trong cơ thể y và mỗi một tấc máu thịt, làm cho toàn bộ thân thể y lập tức bành trướng ra bên ngoài, tựa như có một vị Ty Mã Thác chân thật hơn sẽ lao ra từ trong thân thể y, tránh né một chút ánh vàng nhỏ bé kia.
Lực lượng thiên địa nguyên khí điên cuồng tuôn ra từ trong cơ thể y ngưng tụ như núi rơi xuống, hình thành vô số kiếm khí màu xám tung hoành đan xen, tỏa ra vẻ mục nát cực kỳ mãnh liệt, giống như là lồng giam do vô số xương khô dựng nên.
Trong nháy mắt tiếp theo, tựa như hai chiếc thuyền lớn vô hình va chạm trước người Ty Mã Thác, sóng khí khủng bố ném cơ thể y lên cao hơn trong nháy mắt.
Phốc phốc phốc phốc!
Có mấy đường suối máu ồng ọc tuôn ra trên người y, máu tươi bay bổng rơi rụng bên trong cuồng phong, mà thân thể y lại giống như bóng da bị xì khí nhanh chóng thu nhỏ lại.
Ngay cả bên trái gương mặt y cũng xuất hiện một vết thương đáng sợ sâu tới tận xương, thậm chí nửa lỗ tai cũng không cánh mà bay, nhưng trong lòng Ty Mã Thác lúc này lại tràn ngập may mắn.
Y cảm thấy may mắn vì mình vẫn còn sống.
Không chỉ vì đối thủ cường đại vượt xa tưởng tượng của y, mà do mười mấy năm đã trôi qua, chính y cũng đã quên lãng đi một ít sự thật không nên quên, xem nhẹ đối phương không chỉ là chủ nhân của Cửu U Minh Vương kiếm, nàng đồng thời còn là truyền nhân duy nhất của Công Tôn gia.
Điều khiến Công Tôn gia đứng đầu trong những cựu quý tộc quyền quý không chỉ vì có quyền thế, còn có một ít thủ đoạn tu hành và bí thuật cường đại, ví dụ như đóa "Tâm Liên" mà cho tới nay vẫn chưa có người nào biết được nên dùng Phù khí để hình dung hay là kiếm khí hoặc là thủ đoạn đối địch khác.
Bóng dáng Dạ Kiêu cũng xuất hiện trên không trung.
Y từ trên ngọn núi bước xuống, trong tay y đã xuất hiện kiếm bản mệnh.
Bản thân y cũng thần bí giống như kiếm bản mệnh, cho đến lúc này, rất nhiều Tu hành giả ở đây mới nhìn thấy kiếm bản mệnh của y cũng là màu đen thâm trầm, giống như đêm tối vĩnh hằng. Thế nhưng thân kiếm màu đen lại do chín cỗ lân kiếm xếp chồng mà thành. (lân kiếm: vảy kiếm)
Chín cỗ lân kiếm màu đen này giống như là chín con rắn độc màu đen.
Kiếm bản mệnh còn rơi nhanh hơn cả thân thể y, nó bay ở trước người, nhanh chóng chia thành chín phi kiếm trên không trung, chín đạo phi kiếm này dùng quỹ tích khác nhau phi hành ở trên không trung, từ bốn phương tám hướng đâm về phía Trưởng Tôn Thiển Tuyết một cách cực kỳ quỷ dị.
Tâm vô nhị dụng, một Tu hành giả không thể nào phân tâm đồng thời điều khiển hai đạo phi kiếm, thế nhưng vị lãnh tụ cựu quyền quý này lại dùng một loại bí thuật đặc biệt nào đó, hóa một kiếm thành chín. (Tâm vô nhị dụng: không thể làm hai chuyện cùng lúc)
Còn có mấy đạo sát ý mãnh liệt khác nương theo chín kiếm này xông tới.
Trong đoàn xe này không chỉ có một mình Ty Mã Thác là cường giả Thất Cảnh.
Trưởng Tôn Thiển Tuyết đã không thể nào ngăn cản được chín như vậy, càng không có khả năng ngăn cản sát ý của những Tông sư kia.
Thế nhưng lão tăng bên cạnh nàng và Đinh Ninh lại có thể làm được.
Lúc này lão cũng không có một chút nhàn hạ.
Trong không khí xuất hiện mấy đường ảnh trượng.
Vài tiếng rầm rầm vang vọng giống như tiếng trống, chín kiếm của Dạ Kiêu và kiếm ý của mấy Tông sư kia đều dần dần bị đánh lui, ngăn trở.
Trong nháy mắt này, lão tăng ra tay cũng gần như hoàn mỹ.
Ít nhất ở trong không gian mấy thước quanh người thì tốc độ của lão đã hoàn mỹ tuyệt đối.
Trên đời từ trước đến giờ tuyệt đối không có người tu hành nào có thể tin tưởng, một Tu hành giả cùng là Thất Cảnh lại có thể giống như ba đầu sáu tay, ngăn cản công kích đến từ rất nhiều phương diện của Tu hành giả Thất Cảnh.
Nhưng Nguyên Vũ lúc này cũng đã có thời gian rảnh rỗi.
Nguyên Vũ ra tay, làm sao có thể phá?
- Đi.
Đinh Ninh không thể nào không biết được điểm ấy, trên người hắn tràn ngập vết máu, tuy không thấy máu tươi thế nhưng sắc mặt đã tái nhợt đến cực điểm. Có điều trong mắt hắn lúc này vẫn không hề có một chút hoảng sợ, trái lại còn hiển hiện một vẻ tàn nhẫn mà ngày thường không có.
Sau một tiếng quát lớn, hắn chỉ nắm chặt tay Trưởng Tôn Thiển Tuyết ở bên người, vọt về phía đoàn xe vua kia.
Lúc này hắn bị thương nặng, lực lượng thực sự cực kỳ yếu ớt so với những cường giả Thất Cảnh ở chung quanh, mà tốc độ cũng có vẻ rất chậm, nhưng điều mấu chốt nhất chính là Trưởng Tôn Thiển Tuyết biết tâm ý trong một cái nắm tay của hắn.
Lực lượng và tốc độ của nàng vượt xa tất cả cường giả Thất Cảnh trong đoàn xe kéo, bao gồm cả Dạ Kiêu đang từ trên không trung rơi xuống.
Thân thể của nàng và Đinh Ninh trong nháy mắt trở thành nhạt, sau đó gia tốc một cách cực kỳ kinh khủng trên không trung, mang theo một đường ảo ảnh mơ hồ.
Ầm một tiếng, chiếc xe vua mà Ty Mã Thác đứng lúc trước bị lực lượng của nàng và Đinh Ninh đập nát.
Bên trong xe vua vỡ vụn còn có hai người tu hành.
Trong đó có một người trẻ tuổi đã suy sụp ngồi xuống đất ngay lúc xe vua vỡ vụn, miệng phun máu tươi, mà một Tu hành giả khác thì lại lay động ống tay áo, một đạo kiếm quang đâm thẳng vào trái tim Trưởng Tôn Thiển Tuyết.
Một tiếng phốc khẽ vang.
Thứ bị xuyên thủng lại không phải là trái tim của Trưởng Tôn Thiển Tuyết, là lại là trái tim của Tu hành giả này.
Bóng dáng tăng nhân Đông Hồ hiện ra bên cạnh Đinh Ninh và Trưởng Tôn Thiển Tuyết, tay lão duỗi thẳng tắp, cây Pháp trượng kia cũng giống hệt như vậy, đâm xuyên trái tim của Tu hành giả kia.
Hoàng đế Nguyên Vũ sớm đã đứng vững thân ảnh, song khi tăng nhân Đông Hồ Tăng đã đánh chết một cường giả, thế nhưng y vẫn còn chưa ra tay.
Một hồi tiếng kinh hô vang lên bên trong đoàn xe vua, thế nhưng lại không có bất kỳ sát ý nào rơi về phía Trưởng Tôn Thiển Tuyết và Đinh Ninh.
Nguyên nhân chuyện này hiển nhiên đến từ người trẻ tuổi bên trong chiếc xe vua kia.