Tinh Nguyệt và Thái Dương không có khả năng đồng thời xuất hiện, Tịch Hàn cùng Dương Sí là hai loại nguyên khí hoàn toàn khác biệt, lại giống như nước và lửa không thể hòa hợp, nhưng ở thời điểm bình minh này lại không ngừng hội tụ, không ngừng dung hợp, không ngừng tiến hóa ở trên bầu trời.
Đây tuyệt đối là thịnh cảnh chưa từng được ghi chép trong điển tịch của người tu hành, tràn ngập nguy hiểm cực độ, nhưng nhìn lưu diễm màu trắng xanh cùng Thái Dương chân hỏa màu đỏ vàng trên không trung như màu sắc không ngừng giao nhau trên bảng pha(màu), biến thành các loại ánh lửa hình dạng khác biệt, vẫn mang đến cho Tu hành giả một loại cảm giác kinh diễm và mỹ lệ. (lưu diễm: ngọn lửa đang bốc cháy)
- Nguyên Vũ còn chưa trở về Trường Lăng.
Đinh Ninh híp mắt nhìn vô số lưu diễm không ngừng biến ảo hình dạng trên bầu trời, nhìn những phân lượng kia dường như rất nặng, lưu diễm đáng lẽ nên hạ xuống nhưng lại không ngừng vặn vẹo xoay quanh trên không trung, không ngừng từ bốn phương tám hướng xé rách các loại nguyên khí huyền ảo khó tả, thanh âm của hắn hơi lạnh nói:
- Trịnh Tụ đã cho ra đáp án.
Khi thanh âm của Đinh Ninh vang lên như vậy, giữa núi rừng phương xa cũng vang lên rất nhiều tiếng gào thét khổng lồ cùng tiếng xé gió thật lớn.
Mặc dù cách khoảng cách rất xa, nhưng vẫn có thể làm cho người ta cảm giác được có vô số thân thể nặng nề cùng khổng lồ phá không mà lên, như thuyền lớn của Thần Vương lướt trên không trung.
Đó là Đằng Xà, là Giao long chân chính, hoặc còn có dị thú khác ngoại trừ những Đằng Xà lúc trước đã bị bọn họ cảm nhận được ra.
Lúc này Phù Tô nhìn ánh sáng huyền ảo trên bầu trời, còn không thể lý giải hàm nghĩa trong hai câu nói của Đinh Ninh, nhưng ngoại trừ gã ra, tất cả mọi người ở đây đều đã hiểu.
Trước khi Nguyên Vũ đăng cơ, Vương Kinh Mộng giết vào Trường Lăng, lúc ấy Trịnh Tụ và Nguyên Vũ cũng không hề liên thủ như thế, cho nên đây là một trong những bí mật mà hai người cất giấu rất sâu.
Thế nhưng hiện tại lại dùng ra thủ đoạn như vậy.
Điều này chỉ có thể đại biểu cho việc hai người bọn họ đã đạt thành nhất trí đối với chuyện này.
Bằng mọi giá phải giết chết Đinh Ninh, kể cả hy sinh Phù Tô.
Cho nên Tinh hỏa vốn Tịch Hàn mới có thể dung hợp hoàn mỹ với Thái Dương chân hỏa nóng bỏng, mà những Tu hành giả chờ ở trên mảnh hoang nguyên này, bao gồm cả người của quận Giao Đông đều đã hiểu được ý mà Trịnh Tụ muốn biểu đạt, cho nên những Đằng Xà và dị thú kia mới có thể bay lên trời vào lúc này.
Thực sự không tiếc bất cứ giá nào, sát cục mà Nguyên Vũ và Trịnh Tụ toàn lực phát động đã hoàn toàn bắt đầu.
Đạm Đài Quan Kiếm khẽ cúi đầu, y không nhịn được quay đầu nhìn Phù Tô.
Đôi mắt của y không kìm được tràn ngập lòng trắc ẩn và thương hại.
Trên thực tế ngoại trừ một số ít người trong Hoàng cung ra, tuyệt đại đa số người tu hành ở Trường Lăng như y đều rất thích Phù Tô.
Bởi vì Phù Tô không thừa hưởng tất cả khí chất của Hoàng thất Trường Lăng và quận Giao Đông, gã thật sự rất thiện lương.
Phù Tô vốn không thể hiểu được, nhưng giờ phút này nghe những tiếng xé gió từ xa xôi mà rõ ràng kia, đồng thời chú ý tới ánh mắt của Đạm Đài Quan Kiếm, gã chợt hiểu được, sắc mặt càng thêm tái nhợt, đôi môi cũng không ngừng run rẩy.
- Bên cạnh Nguyên Vũ chắc chắn có người, người mà hắn tuyệt đối tín nhiệm.
Đinh Ninh nhìn hai người muốn giết Nguyên Vũ nhất là Trưởng Tôn Thiển Tuyết và Thiên Mộ, chậm rãi nói:
- Nguyên Vũ vẫn luôn là một người hành động theo từng bước và cực kỳ cẩn thận, hắn dùng phương thức tiêu hao lực lượng của bản thân như vậy để nhận lấy sự đáp lại của Trịnh Tụ. Chỉ sợ hắn sẽ không có năng lực tự bảo vệ mình trong một đoạn thời gian rất dài kế tiếp, như vậy bên cạnh hắn nhất định sẽ có một người đủ mạnh, lại đáng để hắn tín nhiệm, ít nhất là người đứng cùng một phe với hắn để có thể bảo vệ hắn lúc này.
- Nếu muốn giết Nguyên Vũ, trước hết phải tìm ra người này.
Thiên Mộ gật đầu. Hầu hết thời gian lúc bình thường gã đều cực kỳ im lặng, bộ dạng cũng rất non nớt, nhưng mỗi lần nhắc tới Nguyên Vũ, gã lại trở nên cực kỳ nghiêm túc, cũng cực kỳ có sát khí.
Trên chiến trường hiện tại này không biết có bao nhiêu Tông sư hai nước Tần Sở, hơn nữa khi Nguyên Vũ và Cửu Tử Tằm đồng thời xuất hiện ở phiến thiên địa này, lại hấp dẫn không biết bao nhiêu Tông sư cường đại của các triều khác chạy tới.
Người có thể bảo vệ cho Nguyên Vũ, chỉ sợ tu vi ít nhất đã gần với lão tăng Đông Hồ trước khi phá cảnh, ít nhất cao hơn một mảng lớn so với những Tông sư Thất Cảnh còn lại trên thế gian.
Người như vậy, mặc dù đối đầu Bát Cảnh thì vẫn có uy hiếp thực sự.
Cao thủ ẩn nấp bên cạnh Nguyên Vũ như vậy, vừa là lá chắn kiên cố nhất của y, vừa là rắn độc ẩn nấp trong bóng đêm, có thể cắn bọn họ một ngụm ở thời điểm mấu chốt.
- Còn có thể là ai?
Trưởng Tôn Thiển Tuyết hít sâu một hơi, trong đầu nàng đảo qua một lần về rất nhiều người năm đó, nhưng thật sự nghĩ không ra còn có ai cường đại như vậy, đồng thời sẽ bảo vệ bên cạnh Nguyên Vũ.
Khi nàng không kìm được nói xong câu đó, tất cả mọi người bắt đầu trầm mặc lại.
Tinh Hỏa và Thái Dương chân hỏa trên bầu trời còn đang rơi xuống, nhưng không còn quét sạch thiên địa nguyên khí bốn phương tám hướng nữa.
Từng đạo Tinh Hỏa màu trắng xanh cùng từng bó Thái Dương chân hỏa cuối cùng ngưng tụ thành một loại màu tím nhạt quỷ dị, biến thành hình thể từng cái lưỡi đao bất quy tắc, chỗ mép hình thể lưỡi đao bất quy tắc dài như thân kiếm lại lóng lánh hào quang màu xanh và màu vàng.
Những lưỡi đao này đã định hình, phảng phất như ngưng kết, tạm thời dừng ở trên cao.
Nếu như nói kiếm ý mà Đinh Ninh bày ra lúc trước là hoàn mỹ, vậy những lưỡi đao trên không trung lúc này mang đến cho mọi người loại cảm thụ, chính là cuồng bạo và không thuộc về thế giới này.
Sắc mặt lão tăng Đông Hồ dần dần phiếm hồng, sau đó biến thành một loại đỏ thẫm gần như lưu ly.
Trong khoảnh khắc dường như tất cả mọi thứ đều ngưng đọng này, khí huyết lưu động trong cơ thể lão càng ngày càng nhanh, dần dần sôi trào.
Ngay lúc này lão duỗi pháp trượng trong tay ra, bởi vì nắm quá mạnh, đồng thời khí huyết và chân nguyên lưu động quá nhanh, cho nên da thịt cứng cỏi đến cực điểm trong lòng bàn tay lão vậy mà lại bị xé rách, từng dòng máu chảy theo thân trượng giống như lớp sơn đỏ sền sệt lan tràn đến mũi trượng.
Mấy đóa hoa máu chân chính nở rộ ở đầu trượng, sáng óng ánh long lanh như bảo thạch.
Mỗi một đóa hoa nở rộ ra lực lượng lập tức biến thành một cái lọng che trong suốt vô hình, trùng điệp chồng lên đỉnh đầu bọn họ.
Trên bầu trời sáng ngời gấp trăm lần so với giữa trưa ngày thường lại chợt sáng lên ngàn đạo kiếm quang.
Những lưỡi kiếm màu tím nhạt, nhưng chỗ mép lại lóe ra hào quang màu xanh và màu vàng kia đã biến thành kiếm quang lưu động kịch liệt tràn ngập trong thiên địa, như mưa to bắn về phía bọn hắn.
Kiếm quang vô cùng cuồng bạo bá đạo biến thành sông, đè ép và cắt mỗi một đạo thiên địa nguyên khí rất nhỏ nơi này, cứng rắn ép ra ngàn vạn tia sét cực nhỏ ở trong phiến không gian này.
Lực lượng khủng bố trùng kích, nhưng lại không phát ra bất kỳ thanh âm thô bạo nào.
Những kiếm quang này đánh vào trên đỉnh đầu bọn họ, trên những lọng che trong suốt vô hình kia, phát ra thanh âm như mưa rơi trên tảng đá nhỏ bé mọc đầy rêu xanh.
Trong mắt tất cả mọi người bên cạnh lão tăng, kể cả Đinh Ninh đều hiện lên vẻ tán thưởng.
Ngàn tòa núi bụi ngăn cách lão tăng câu thông với nguyên khí Bát Cảnh, nhưng phần lớn lực lượng ẩn chứa trong kiếm quang do Trịnh Tụ và Nguyên Vũ liên thủ tạo ra lại bị lão dùng một loại lực lượng chí nhu triệt tiêu, giống như khoảng cách giữa các cây rêu xanh mềm mại đã mài mòn lực lượng từ trên trời rơi xuống này.
Đây là một thủ loại lớn khó tả.
Tuy nhiên tất cả mọi người biết rằng như thế vẫn chưa đủ.
Trên bầu trời trong suốt, nhìn như không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng trên mấy đóa hoa máu trên đầu pháp trượng trong tay lão tăng đã phủ đầy vết nứt.
Vết nứt này thậm chí còn kéo dài theo pháp trượng trong tay tới trong cơ thể lão.
Bên cạnh lão tăng có một đám khói đen dày đặc.
Trong đám khói đen này, Thiên Mộ ngẩng đầu lên.
Thái Dương chân hỏa nóng bỏng lại cực kỳ khắc chế chân nguyên công pháp mà gã tu luyện, cho nên gã có nỗi sợ hãi trời sinh với nó, thế nhưng lúc này gã ngẩng đầu lại có vẻ cực kỳ quật cường.
Trong thế giới nhận thức của gã lại có vô số chấm đen xuất hiện, sau đó nhanh chóng phóng to.
Từng khối bia mộ chui lên từ dưới lòng đất, bay thẳng lên không trung.