Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 637 - Q7 - Chương 60: Bay Lên Trời

Q7 - Chương 60: Bay lên trời Q7 - Chương 60: Bay lên trời

U Long màu đen trái với định luật thế gian, thân hình khổng lồ như núi lơ lửng trên không trung, râu thịt thật dài cùng sừng nhọn trên đầu tự nhiên sinh ra hoa văn câu thông thiên địa nguyên khí, không ngừng sinh ra từng luồng khí đông lạnh, như sợi tơ bay múa quanh thân thể.

Bách Lý Tố Tuyết đứng trên đỉnh đầu nó, lạnh lùng nhìn Lý tướng.

Đoan Mộc Hầu phát ra một tiếng quát mãnh liệt, một đạo kiếm quang bản mệnh màu xám lóe lên, trực tiếp va chạm với đạo Tâm Niệm kiếm trước người Lý Tướng, phát ra một tiếng chấn động khiến màng nhĩ muốn nứt.

Kiếm khí tràn ra bốn phía, cắt đứt quần áo trên người Lý tướng và hắn.

Kiếm bản mệnh của hắn không ngừng rung động, ngoài mặt kiếm quang màu xám bắn tung tóe, khiến cho thanh kiếm này của hắn tựa như một cái đuôi sói khổng lồ.

Thanh kiếm này của hắn tên là "Lang Vương Vĩ", do danh sư đúc kiếm Âu Diễm của vương triều Đại Tần trăm năm chế tạo, kiếm quang không chỗ nào không xuyên vào được, chuyên phá nguyên khí của đối phương.

Song mặc dù hắn ngăn cản được một kiếm này của Bách Lý Tố Tuyết, nỗi sợ hãi sâu trong con ngươi hắn lại nhiều hơn mấy phần.

Bất kể là chiêu kiếm của Linh Hư Kiếm môn, hay là của Tâm Gian tông... Kiếm kinh chí cao của những tông môn còn lại không có khả năng lưu truyền ở bên ngoài, thế nhưng Bách Lý Tố Tuyết lúc này lại có thể tiện tay thi triển ra.

Trong thế giới của người tu hành, tất cả điển tịch ghi chép từ trước đến nay cũng chỉ có Vương Kinh Mộng năm đó mới có thể thấy được chiêu kiếm của người khác một lần liền hiểu được ảo diệu trong đó, lĩnh ngộ ra cách dùng.

Mà ở trong mắt hắn, Bách Lý Tố Tuyết bây giờ tựa như biến thành một gã Vương Kinh Mộng khác.

Không có sát ý dư thừa và kiếm quang lần thứ hai rơi xuống bên cạnh Lý tướng.

Lúc này lực chú ý của Bách Lý Tố Tuyết không ở trên người bọn họ, lực chú ý của hắn rơi vào trên những thanh kiếm dưới thân U Long.

Những thanh kiếm kia đến từ Độc Cô Hầu.

Những thanh kiếm hoa lệ này có được lực lượng nguyên khí khác biệt của riêng mình, lực lượng nguyên khí hỗn loạn mang đến lực lượng hỗn loạn, từ đó có thể ảnh hưởng đến quy tắc nguyên khí mà đối phương mang theo, phá giải lực lượng của đối phương.

Chỉ là những thanh kiếm này gặp phải lân phiến của U Long còn cứng rắn hơn so với áo giáp dày nhất trên thế gian, ngoại trừ nguyên khí băng sương ở bên ngoài ra, bên trong cực kỳ dày đặc cứng rắn, không cách nào cắt vào.

Những kiếm này kịch liệt ma sát trên lân phiến của U Long, mang theo một loạt ánh lửa cùng chiếu rọi, nguyên khí trên thân kiếm cũng tiêu hao cực kỳ kịch liệt, chính là thời điểm suy yếu nhất.

Độc Cô Hầu như cảm ứng được, tâm tình trong nháy mắt tràn ngập dự cảm không lành.

Hắn rít lên một tiếng, chân nguyên trong cơ thể điên cuồng trào ra, muốn triệu hồi những thanh kiếm kia đến bên cạnh mình.

Song Bách Lý Tố Tuyết chỉ phất phất tay.

Giống như phủi bụi bặm trên ống tay áo.

Trên ống tay áo của y không có bất kỳ bụi bặm nào, nhưng lực lượng nắm giữ trên không trung, những ngọn lửa màu vàng bị khí tức của U Long đóng băng, như từng viên băng tinh lơ lửng trên không trung, sau đó đều bị dẫn dắt, hóa thành vô số sao băng.

Một trận mưa sao băng rơi xuống trên những thanh kiếm kia.

Từng viên băng tinh bị đập nát thành bột ở trên thân kiếm, sau đó ngọn lửa màu vàng trong đó trùng kích vào trên thân kiếm, bốc cháy ở trong Phù văn kia.

Hiện tại chính là lúc Độc Cô Hầu đốc hết lực lượng toàn thân phát lực, song trong nháy mắt này, thân thể của hắn giống như bị vô số tòa thiên thạch đánh trúng, trong nháy mắt chấn động không biết bao nhiêu lần.

Mấy đoàn sương máu nổ tung từ trong miệng hắn phun ra.

Những thanh kiếm kia đã mất đi liên hệ với hắn, giống như sắt thường bị thiêu rụi rơi xuống vực sâu trong lòng núi phía dưới.

Trong ánh mắt Độc Cô Hầu đều là vẻ kinh hãi cùng phẫn nộ, nhưng càng nhiều hơn là bất đắc dĩ cùng sợ hãi.

Những thanh kiếm này cũng không phải là thủ đoạn mạnh nhất của hắn, hắn còn có thủ đoạn giữ mạng mạnh hơn hoặc có thể nói là thủ đoạn liều mạng chưa dùng ra.

Song ở trước mặt Bách Lý Tố Tuyết, hắn đã bị chấn nát vô số kinh mạch trong cơ thể, thân bị trọng thương ngay cả cơ hội thi triển cũng không có.

Loại chiến đấu này hoàn toàn rơi vào bên trong tiết tấu của Bách Lý Tố Tuyết, hoàn toàn bị y nắm mũi dẫn đi.

Đây là chênh lệch khó có thể vượt qua, giống như người lớn đánh trẻ em, không có sự khác biệt.

Ánh mắt Nghiêm tướng híp lại thành một khe nhỏ.

Bách Lý Tố Tuyết cường đại vượt xa dự đoán của lão, thế nhưng lúc này lão rốt cục cũng thấy được một tia cơ hội.

Chung quanh thân thể lão chợt có cuồng phong gào thét, tại chỗ xuất hiện mấy bóng hình.

Thân thể thực sự của lão vào lúc này đã đến trước người Bách Lý Tố Tuyết.

Kiếm độc trong tay lão bí mật mang theo phong lôi, đâm thẳng vào tâm mạch của Bách Lý Tố Tuyết. (tâm mạch: những kinh mạch quan trọng nhất)

Hiện tại nhận biết của lão rốt cuộc đã bắt được thân vị thực sự của Bách Lý Tố Tuyết, mấu chốt nhất chính là thời cơ mà người trong thế giới người tu hành nói tới. (thân vị: vị trí thân thể)

Cho dù chỉ đơn giản là phất tay thì cũng cần có thời gian.

Lúc này Bách Lý Tố Tuyết không có thời gian để ứng phó lão.

Song Bách Lý Tô Tuyết cũng không nhìn thân ảnh lão nhanh chóng xông tới, không nhìn thanh kiếm độc với hình thái cực kỳ quỷ dị đáng sợ, giống như từng đoạn từng đoạn xương sống này.

Thân thể y nhanh chóng nhảy vọt lên, giống như muốn bay thẳng lên bầu trời.

Trên thực tế y không động đậy chút nào, bởi vì không kịp động.

Thứ động đậy chính là U Long dưới người y.

U Long bay lên trời.

Một cái vuốt rồng còn khổng lồ hơn so với thân thể Nghiêm tướng cực kỳ thô bạo cùng đơn giản đánh về phía thân thể và kiếm của lão.

Một tiếng răng rắc vang vọng, cổ tay cầm kiếm của Nghiêm tướng trực tiếp bị chấn đứt, xương cốt bên trong vỡ vụn từng tấc từng tấc.

Nhưng tiếng vỡ vụn này cũng đến từ lòng móng vuốt của Long trảo. (Long trảo: vuốt rồng)

Chỗ lòng móng vuốt Long trảo rơi ra một ít lân phiến vụn vỡ.

Trên những lân phiến này dính một ít máu rồng màu đen.

Nương theo một tiếng kêu rên, thân thể Nghiêm tướng dùng tốc độ nhanh hơn lúc tới bay ngược ra ngoài.

Cùng lúc đó, U Long cũng phát ra một tiếng rồng ngâm phẫn nộ.

Cơ thể nó đau đớn run rẩy.

Loại thống khổ này không phải đến từ một chút vết thương ở lòng móng vuốt kia, mà từ độc tố xâm nhập vào trong cơ thể nó.

Đôi mắt màu vàng nhạt và đỏ tươi của nó lúc này lập tức trở thành màu xanh biếc, thậm chí còn có chất nhầy màu xanh biếc như giọt nước mắt không ngừng nhỏ xuống từ khóe mắt.

Bách Lý Tố Tuyết hơi nhíu mày.

Y đã sớm biết thanh kiếm độc trong tay Nghiêm tướng là dùng xương sống của một loại dị thú trong truyền thuyết luyện chế thành, tôi luyện với bách độc, nhưng y vẫn không ngờ độc tính sẽ mãnh liệt đến trình độ này. (bách độc: rất nhiều loại độc)

Song hắn cũng không quá lo lắng, bởi vì máu tươi trong cơ thể U Long chính là thuốc giải độc, y có thể cảm nhận được U Long đã nhanh chóng áp chế độc tố tràn lan trong cơ thể.

Lúc này y đã có thời gian xuất kiếm.

Vì vậy y đã tự nhiên đưa thi triển ra một thanh kiếm.

Một đạo kiếm quang bản mệnh trào ra từ trong tay hắn.

Lần này chiêu kiếm và kiếm ý mà y dùng chính là của Mân Sơn Kiếm tông.

Không gian nhanh chóng đóng băng.

Kiếm ý của một kiếm này tinh khiết mà cường đại đến cực điểm, tựa như rút toàn bộ băng giá nơi thiên địa, sau đó biến thành một đạo kiếm băng thánh khiết.

Y nói muốn Lý tướng là người chết đầu tiên, cho nên mục tiêu một kiếm này của y vẫn là gã.

Khuôn mặt Lý tướng trở nên trắng bệch vô cùng.

Gã biết mình không có khả năng ngăn cản được một kiếm như vậy.

Khuôn mặt Đoan Mộc Hầu cũng trắng bệch vô cùng.

Hắn cũng biết Lý tướng không thể nào cản được, cho nên hắn chỉ có thể dốc toàn lực xuất thủ, giúp Lý tướng ngăn cản một ít uy thế của kiếm này.

Kiếm quang màu xám tro trên "Lang Vương Vĩ" trong tay hắn điên cuồng sinh sôi nảy nở, mang theo lực lượng cực hạn ép ra, nghênh đón một thanh kiếm băng đơn giản rơi xuống không trung.

Những kiếm quang màu xám tro này chuyên phá nguyên khí không thuộc về bản thân hắn, song lúc này lại không có tác dụng.

Những kiếm quang này không có cơ hội bắn ra ngoài, liền trực tiếp bị đóng băng lại.

Theo một tiếng va chạm nặng nề, thanh kiếm bản mệnh trong tay hắn trực tiếp bị đánh bay, xương sống cả người hắn cũng không biết bị chấn đứt thành bao nhiêu cái, thân thể bị lực lượng thật lớn xé rách ném ngược về phía sau.

Bình Luận (0)
Comment