Kiếm Vương Triều ( Dịch Full )

Chương 655 - Q7 - Chương 78: Tú Mạc

Q7 - Chương 78: Tú Mạc Q7 - Chương 78: Tú Mạc

Roi da trong tay quan lại họ Trần mập mạp này được chế thành từ da trăn, cứng cỏi vô cùng, hơn nữa mặt ngoài mang theo vảy dày đặc, quất vào cơ thể người không khác gì roi dây thép gai, hơn nữa vương triều Đại Tần lấy võ làm tôn, quan lại họ Trần này là con cháu vọng tộc địa phương, hiển nhiên cũng là người tu hành. Ngày thường gã tùy ý một roi quất vào chỗ thịt dày trên người những người khai thác đá này, đều dẫn đến da nở thịt bong, thương thế cực kỳ nghiêm trọng.

Hiện tại một roi da này đánh vào trán nam tử kia, trong lòng những người chung quanh bao gồm cả quân sĩ thủ vệ cách đó không xa đều nhảy dựng lên, nghĩ thầm không nên trực tiếp đánh chết nam tử này.

Loại Hình ty quản lý phạm nhân khổ dịch chiếm đa số mỏ khai thác đá tự nhiên không thể thiếu một ít trách phạt cùng cực hình, nhưng mặc kệ như thế nào, xảy ra án mạng và tổn hại nhân khẩu lại luôn có chút khó có thể giải thích, cực kỳ phiền toái.

Cho nên ngay cả quan lại họ Trần này cũng không khỏi hoảng sợ, theo suy nghĩ ban đầu của gã, nam tử này có ngẩn người đến thế nào cũng phải tránh né theo bản năng, như vậy roi da của gã sẽ rơi vào nơi thịt dày như trên vai hoặc là chỗ ngực nam tử này, mặc dù đau đớn nhưng không có gì đáng ngại.

Gã cũng không ngờ nam tử này vậy mà ngay cả quất roi tới trước mặt nhưng cũng không có chút phản ứng nào.

Roi da rời khỏi gương mặt nam tử này, thế nhưng hình cảnh đập vào trong ánh mắt tất cả mọi người lại không có bất kỳ cảnh máu tanh nào, trên mặt nam tử này không hề có bất kỳ vết thương nào lưu lại, thậm chí ngay cả vết trắng cũng không có một cái, trái lại trên mặt hắn có một loại kỳ dị, hào quang nhàn nhạt lại óng ánh.

Chung quanh mặt, chung quanh tóc hắn đều có bụi bặm bay ra ngoài, giống như bị lực một roi này đánh bay ra ngoài.

Tất cả mọi người lập tức ngây ngốc.

Quan lại họ Trần ngây ngốc trước tiên, trong nháy mắt tiếp theo khuôn mặt của gã trở nên tái nhợt, môi cũng bắt đầu run rẩy.

Gã là người tu hành, mặc dù chỉ là Tam Cảnh, nhưng gã biết loại hào quang nhàn nhạt này đến từ biểu hiện tự nhiên của việc chân nguyên chất chứa trong cơ thể, hơn nữa chỉ có Tu hành giả cường đại mới có thể kích phát chân nguyên ra bên ngoài cơ thể khi gặp trọng kích một cách cực kỳ tự nhiên như vậy.

- Ngươi...

Gã run giọng nói một chữ rồi có chút nói không nên lời.

Mặc dù không thể nhớ kỹ danh sách những người này trong lòng, nhưng ít nhất gã đều đã xem qua, trong tất cả tù nhân và khổ dịch trong mỏ đá này, làm sao có thể có một Tu hành giả như vậy tồn tại?

Bụi bặm trên người nam tử này tiếp tục bay ra ngoài, bên trong tầng ánh sáng nhàn nhạt ở trên người, những bụi bặm này đều nhiễm một loại màu sắc kỳ diệu, có vẻ có chút thần thánh.

Không chỉ có thân thể, quần áo của nam tử này, tất cả mọi thứ trong phạm vi mấy trượng chung quanh hắn đều trở nên sạch sẽ dị thường, toàn bộ những viên đá rất nhỏ kia bị một loại lực lượng vô hình nhẹ nhàng đẩy ra.

Trên mặt nam tử này vẫn một loại biểu lộ có chút thất thần, hắn nghe được một thanh âm tràn đầy rung động của tên quan lại họ Trần này, thế nhưng vẫn trầm tĩnh trong thế giới của mình, chỉ hỏi:

- Mới vừa rồi ta nghe các ngươi nghị luận, Phương Hướng của Phương Hầu phủ chết rồi sao?

Trong nháy mắt hắn mở miệng, quan lại họ Trần xưa kia ngang ngược bá đạo vô cùng lại theo bản năng hoảng sợ lui về phía sau một bước,

- Cựu quý tộc quyền quý Dạ Kiêu bày trận khóa chặt truyền nhân Cửu Tử Tằm ở sau Âm Sơn, Phương Hướng - Phương Hầu phủ sau khi giết chết nghĩa tử tự sát, đây là chuyện mà người nào trong thiên hạ đều biết.

- Chuyện thiên hạ đều hết?

Nam tử này lắc đầu, biểu tình trên mặt cũng không thể nhìn ra vui buồn,

- Ta không biết.

Quan lại họ Trần nhất thời khó có thể tiếp lời, nhưng trong nháy mắt sau đó gã lại có chút dũng khí, dù sao mỏ đá này là trọng địa của nhà binh, bên ngoài có quân đội nắm giữ, vì phòng ngừa những tù nhân khổ dịch này gây rối loạn, cho nên bên trong mỏ đá này được bố trí không ít quân sĩ và rất nhiều loại Phù khí quân giưới.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Vì vậy gã trở nên bình tĩnh hơn, quát to một tiếng.

- Ngày thường ngươi tùy ý trách phạt, xuống tay tàn nhẫn với những người này, nhiều năm trôi qua, mặc dù ta không trực tiếp nhìn thấy ai bị ngươi đánh chết, nhưng nghĩ người gián tiếp chết ở trên tay ngươi sẽ luôn có, hơn nữa hôm nay ngươi quất ta một roi, vậy ngươi tự chặt đứt một tay, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.

Nam tử nói một câu này, lại thản nhiên cười khổ lẩm bẩm một câu,

- Chuyện thiên hạ biết hết, chắc chắn sẽ không có sai rồi.

Tên quan lại họ Trần run rẩy.

Bất kể một ngón tay hay một cánh tay đều là máu thịt thân thể, gã đương nhiên không muốn mất đi.

Trong nháy mắt sau đó, gã liền quyết định, giống như là muốn gật đầu khuất phục, nhưng sâu trong đôi mắt lại trào ra lệ khí như muốn giãy chết đánh cược một lần, chân nguyên trong cơ thể điên cuồng tụ xuống bên dưới hai chân, theo một tiếng xé gió bạo liệt, thân thể gã giống như một khối nham thạch bị xe ném đá bắn lên bay ngược ra phía sau.

- Ngươi muốn tạo phản...

Cùng lúc đó gã hét lớn thành tiếng, thầm nghĩ mau chóng thoát khỏi tầm mắt của người này.

Thế nhưng tất cả những tâm cơ của gã, bao gồm động tác, chân nguyên lưu động trong cơ thể và phản ứng của tất cả quân sĩ chung quanh cùng với tất cả Tu hành giả trong mỏ đá này lại thực sự quá chậm đối với nam tử đang có hào quang lóng lánh kỳ dị trên người này.

Đây không phải là tồn tại cùng một cấp độ.

Khi tên quan lại họ Trần này động ý niệm, chân nguyên trong cơ thể còn chưa thực sự bắt đầu lưu động, nam tử này đã biết lựa chọn của gã.

Hắn chỉ là quay đầu nhìn tên quan lại họ Trần vừa nhanh chóng lui về vừa kêu to một cái, phốc một tiếng, một cỗ lực lượng vô hình cũng đã rơi vào cổ gã.

Tiếng kêu to của quan lại họ Trần này đột nhiên dừng lại, đầu lâu bị máu nóng trên cổ đẩy lên thật cao.

- Không nên!

Một tiếng quát lớn kịch liệt vang vọng.

Một cái bóng người như quỷ mị rơi vào giữa sân.

Đây là một gã cung phụng Hình ty trấn thủ nơi này, y lập tức quát khiến tất cả quân sĩ muốn ra tay ngừng lại trước tiên, mặc dù như vậy, trong con ngươi của y giờ phút này tràn ngập sợ hãi thật sâu, hai tay cũng không ngừng run rẩy ở giữa ống tay áo.

Tên cung phụng này là Tu hành giả có tu vi Ngũ Cảnh đỉnh phong, cả đời này y cũng chưa từng thấy Tông sư đánh nhau, nhưng chỉ trong nháy mắt vừa rồi, y đã có thể xác định cảnh giới của người này thật sự quá mức khủng bố, tuyệt đối là Tông sư đứng đầu.

Hơn nữa thông qua lời nói và một chút vẻ mặt cổ quái của người này lúc trước, y lại mơ hồ đoán ra một khả năng, khả năng này càng làm cho y ngay cả hô hấp cũng trở nên bất ổn.

Dù sao nếu thật sự là người nọ... Đây chính là một Tu hành giả mà ngay cả Hoàng đế Nguyên Vũ cũng rất kiêng kỵ.

- Ngài là... Phương Tú Mạc đại nhân của Phương Hầu Phủ?

Y không dám dừng lại chút nào, vội vàng khom người hành lễ đối với nam tử trên người lóng lánh hào quang kỳ dị kia, hỏi.

- Ta là Phương Tú Mạc.

Nam tử này không hề phủ nhận, nhưng chỉ nhẹ nhàng nói:

- Nhưng Trường Lăng hiện tại còn có Phương Hầu phủ ư?

Tên cung phụng Hình ty này không dám trả lời, cũng không biết trả lời như thế nào, bởi vì trong lời đồn đãi chính xác lúc trước, lão Hầu gia Phương Hầu phủ đã dẫn thuộc hạ chết trận ở quận Dương Sơn, mà Phương Hướng cũng đã chết... Phương Tú Mạc đã sớm cự tuyệt ý vua rời khỏi Trường Lăng, vậy nơi đó hiện tại còn có Phương Hầu phủ sao?

Phương Tú Mạc nhẹ nhàng lắc đầu, hiện tại hắn đang ở trong một loại cảnh giới rất kỳ lạ, thân thể đã sạch sẽ đến cực điểm, song giống như đại biểu cho cảm xúc của hắn lúc này, hắn vẫn không kìm được phất phất y phục, sau đó không nói gì nữa, bắt đầu cất bước rời đi.

Đối với nơi này mà nói, chuyện này đã là kết cục rất tốt đẹp.

Thế nhưng tâm tình của tên cung phụng Hình ty lúc này dao động cực kỳ lợi hại, không nhịn được lại hỏi một câu,

- Nhân vật như ngài, sao lại ở lại chỗ này?

Bình Luận (0)
Comment