Không có bất kỳ ước định nào, song lại rất ăn ý, sau khi lễ vật của Trứu gia được đưa tới, những quý tộc còn lại của các trấn Nam Tuyền cũng gần như đồng thời đưa tới.
Lễ vật mà những quý tộc này đưa tới đều rất hiếm thấy cùng quý giá, hơn nữa đều giống như Bạch Long Chi mà Trứu gia đưa tới, là thứ Đinh Ninh hiện tại rất cần.
Ngoại trừ Hạ gia.
Lễ vật mà bọn họ đưa tới là một hộp trà.
Lá trà trong hộp này là "Thiên Thanh Băng Hương" có nguồn gốc từ Bắc cảnh đất Sở, loại lá trà này chỉ sinh trưởng dưới ranh giới tuyết của ba ngọn núi Thiên Thanh ở chỗ kia, một năm cũng chỉ sản xuất được mấy lạng, khi dùng nước suối thượng đẳng để pha thì không chỉ có một loại hương thơm thấm vào ruột gan, hơn nữa cho dù vào mùa hè cũng có một loại cảm giác sảng khoái lạnh lẽo.
Hộp trà này khoảng chừng ba lạng, được chia làm hai gói, lần lượt là trà mới năm nay và trà cũ năm trước, giữa hai thứ sẽ có hương vị khác nhau.
Cho nên thực ra hộp trà mà Hạ gia đưa tới cũng rất hiếm thấy cùng quý giá, thuần túy là hàng hóa dùng để mua bán, giá trị thậm chí vượt qua đại đa số lễ vật mà những quý tộc khác đưa tới.
Song loại trà này có ý nghĩa đối với quyền quý thích hưởng thụ, nhưng đối với đại đa số Tu hành giả mà nói thì lại vô nghĩa, nhất là đối với Đinh Ninh hiện tại thì không có tác dụng gì.
Một lễ vật như vậy đủ để tỏ rõ thái độ vi diệu của Hạ gia lúc này.
Song Đinh Ninh sau khi nhìn thấy lễ vật Hạ gia đưa tới, lại không có bất kỳ biểu hiện gì mà vẫn đi Trứu trang như trước.
Công Dương gia lấy núi làm pháo đài, còn Trứu gia lấy nước làm tù.
Mạng lưới nước ba tầng và một số đường phố, cửa hàng tạo thành ba tuyến phòng thủ dễ thủ khó công cực kỳ tự nhiên, ngày xưa cho dù là người sinh sống ở những ngõ hẻm và cửa hàng này cũng rất khó phát hiện, song hôm nay khi một số cầu đá nối liền cửa cống rơi xuống, khi một số dòng sông dâng cao, mà một số cơ quan bố trí ẩn giấu trong sông lại lộ ra, vậy cho dù là một số cư dân rất ngu dốt cũng phát hiện bên ngoài trang viên Trứu gia giống như có thêm ba đường hào sông hộ thành, mà một số tòa nhà thường ngày cực kỳ phổ thông lại biến thành mắt trận cùng pháo đài trong những con hẻm này.
Thủ vững đôi khi cũng có nghĩa là tự tù, Trứu gia lúc này chính là như thế.
Lượng lớn Tu hành giả cùng quân riêng của Trứu gia canh giữ vô số Phù khí trọng yếu, chặt đứt liên hệ giữa Trứu trang cùng ngoại giới, bao bọc hoàn toàn Trứu trang.
Gia chủ quý tộc Trứu gia - Trứu Trầm Vân lúc này lại ở bên ngoài vòng vây ba tầng này, ẩn nấp trong một chiếc xe ngựa tầm thường, sắc mặt cực kỳ tái nhợt, mà tâm tình lại khẩn trương đến cực điểm.
Đinh Ninh ngang nhiên đến như thế, không khác gì Tông chủ Ba Sơn Kiếm Tràng năm đó dẫn mọi người cùng đến.
Mặc dù tin tức đến bị phong tỏa chặt chẽ, không đến mức nhanh chóng truyền đến mấy tòa Mãng Lân sơn sâu trong Trứu trang, hơn nữa Đinh Ninh vừa đến đã lập tức đưa ra thái độ mà y cùng các quý tộc còn lại muốn nhìn thấy, trực tiếp đến Trứu gia đối mặt với tên cung phụng này. Song Trứu gia đã điều động như thế, tên cung phụng bên trong kia không thể không có bất kỳ cảm giác nào... Nếu nàng rời khỏi Mãng Lân sơn xông ra, vậy chỉ có thể làm một chuyện, đó chính là cố hết sức giết người nhà Trứu gia để trả thù.
Nếu như tên cung phụng này có lựa chọn, vậy chỉ cần phát hiện sự tồn tại của y, vậy người đầu tiên muốn giết chắc chắn là y.
Cho nên khi người của Công Dương gia dẫn xe ngựa của Đinh Ninh đến, bắt đầu tiến vào ba tầng phòng vệ sâm nghiêm của Trứu gia, y vẫn trốn ở trong xe ngựa, vẫn không dám xuất hiện.
Y đã gặp thấy sự đáng sợ của tên cung phụng kia, cho nên y sợ ngươi kia sẽ vọt ra ngay lúc này.
......
Tất cả Tu hành giả cùng với quân sĩ Trứu gia đều khẩn trương đến cực điểm.
Vẻ căng thẳng của bọn họ đến từ hai khía cạnh.
Một là bọn họ biết bên trong nhà có một gã cung phụng thần bí đáng sợ, hơn nữa còn bị Triệt gia bọn họ phản bội, một điểm khác chính là bọn họ tận mắt nhìn thấy Cửu Tử Tằm trong truyền thuyết.
Nhìn xe ngựa dừng lại, nhìn Đinh Ninh bình tĩnh đi ra.
Nhìn bóng dáng trẻ tuổi đến cực điểm tắm rửa trong ánh mặt trời, thanh âm vang lên trong lòng mỗi người bọn họ đều là một người trẻ tuổi như vậy, chẳng lẽ thật sự là Vương Kinh Mộng vô địch thiên hạ năm đó sao?
Vương Kinh Mộng gần như giết sạch tất cả Tông sư bảy triều tiến vào Trường Lăng ngăn cản hắn, làm cho thi thể của những Tông sư kia chất đống như núi?
Bọn họ nhìn gương mặt Đinh Ninh, rõ ràng như thế nhưng lại cảm thấy hư ảo, không thể tin được cùng không dám tưởng tượng.
Đoàn xe của Đinh Ninh đi thẳng về phía cửa chính Trứu gia.
Sau khi tất cả van kín cùng cơ quan bố trí được phát động, cần phải đi qua ba cây cầu nếu muốn từ ba tầng ngoài đến cửa chính nội viện Trứu gia.
Khi đoàn xe dừng lại trước cây cầu đầu tiên, ngoại trừ Đinh Ninh ra, trong ba chiếc xe ngựa của hắn lại không có bất kỳ động tác nào, thậm chí Đinh Ninh cũng chỉ từ trong xe đi ra, đứng ở đầu xe chứ không hề bước xuống.
Trong thời gian mấy hơi thở, vô số ánh mắt tụ tập trên người hắn, làm ra vô số suy đoán.
Thế nhưng Đinh Ninh vẫn không xuống xe.
Trong tay hắn có hào quang kim loại chợt lóe.
Đồng tử tất cả những người ở trong tối hoặc ngoài sáng chằm chằm vào hắn đều kịch liệt co rụt lại.
Trong tay Đinh Ninh xuất hiện hai mảnh Thiên Hạ Kiếm Thủ lệnh.
Sau đó mọi người nhìn thấy hắn cầm một mảnh Thiên Hạ Kiếm Thủ lệnh, khắc mấy đạo Phù văn ở trên thân một mảnh Thiên Hạ Kiếm Thủ lệnh khác, viết ra một ít chú thích.
Sau đó hắn rất tự nhiên đưa mảnh Thiên Hạ Kiếm thủ lệnh cho một Tu hành giả Trứu gia cách hắn gần nhất, nói:
- Đưa cho Lý Hiểu Nguyệt, để cho nàng đi ra gặp ta.
Cho đến lúc này, một mảnh tiếng hít thở nặng nề mới như thủy triều vang lên từ bốn phương.
Thiên Hạ Kiếm Thủ lệnh vốn đã biến mất nhiều năm, chỉ tồn tại trong ghi chép của điển tịch người tu hành.
Song hiện tại tất cả mọi người ở đây đều nhìn thấy cách tạo ra Thiên Hạ Kiếm Thủ lệnh.
Thì ra thứ này được chết tác như vậy.
Mà hiện tại trong tay Tu hành giả Trứu gia này là một mảnh Thiên Hạ Kiếm Thủ lệnh hoàn toàn mới ra lò.
Sau đó Tu hành giả Trứu gia đang nắm Thiên Hạ Thủ Kiếm lệnh chỉ cảm thấy mảnh Kiếm lệnh trong tay vô cùng nóng bỏng, nóng đến mức ngay cả thức hải của gã dường như cũng dâng lên hỏa diễm, không chỉ đối với gã, đối với tất cả Tu hành giả nơi đây mà nói, ba chữ Lý Hiểu Nguyệt kia đều cực kỳ xa lạ, song gã lại hiểu rất rõ ràng ý của Đinh Ninh.
Lý Hiểu Nguyệt này chỉ có thể là tên cung phụng thần bí trong Mãng Lân sơn.
Bất kỳ người Trứu gia nào xuất hiện trước mặt tên cung phụng kia lúc này đều có khả năng bị lửa giận đốt thành tro tàn, hơn nữa vì sao chủ nhân Thiên Hạ Kiếm Thủ lệnh này hoàn toàn không vào Trứu trang?
Song dưới ánh mắt bình tĩnh nhìn chăm chú của Đinh Ninh, dưới bầu không khí lúc này, tên Tu hành giả Trứu gia này chỉ có chết lặng, ngay cả một chút sợ hãi cũng không sinh ra.
Gã không thể làm ra bất cứ cảm xúc phản kháng, đại não gần như trống rỗng, gã xoay người lại, nâng mảnh Thiên Hạ Thủ Kiếm lệnh này, dùng tốc độ nhanh nhất của mình đi sâu vào trong Trứu trang.
Đinh Ninh bình tĩnh đứng thẳng đầu xe, đối diện với cửa chính Trứu trang.
Thân ảnh của Tu hành giả Trứu gia kia lên xuống vài cái rồi biến mất trong tầm mắt của hắn và mọi người chung quanh.
Qua hơn mười hơi thở, nước sông dưới cầu đột nhiên rung động, tất cả mọi người cảm thấy không khí chung quanh đều bắt đầu lắc lư.
Trong nháy mắt sau đó, trong Mãng Lân sơn sâu trong Trứu trang truyền ra một tiếng thét chói tai thê lương.
Tiếng thét này vô cùng chói tai, thật giống như có vô số nữ quỷ thét chói tai ở dưới lòng đất, làm cho người ta sợ hãi nhịn không được nổ tung.
Oanh một tiếng.
Chỉ trong nháy mắt khi tiếng thét chói tai này truyền vào tai mọi người, cửa lớn của Trứu trang nổ thành nát vụn.
Một cỗ sóng khí ẩn chứa lực lượng đáng sợ thổi tung những mảnh vụn này lên trời.
Một đạo thân ảnh của nữ tử xuất hiện trong cơn sóng khí này, dừng ở trên cây cầu thứ ba trước người Đinh Ninh.
- Thật sự là ngươi?
- Thật sự là ngươi sao?
- Nếu là ngươi, vậy vì sao không tới, còn để cho một người như vậy đưa Kiếm lệnh đến cho ta, ngươi không sợ ta tiện tay giết hắn sao?
Giọng nói của nữ tử ởkhông ngừng nổ tung trong sóng khí, thanh âm sắc bén điên cuồng nương theo tiếng nổ vang, như từng đợt sóng truyền vào tai mọi người, làm cho rất nhiều người đều khó chịu đến mức có chút cảm giác nôn mửa.
-Vậy ngươi có giết hắn không?
Thần sắc Đinh Ninh không có biến hóa, nhưng khóe miệng lại hơi nhướng lên, thần sắc có chút mỉa mai:
- Ngươi dám sao?