Giọng nói Đinh Ninh cũng không vang dội, song khi thanh âm của hắn vang lên, tất cả tiếng nổ vang cùng thanh âm chói tai đều biến mất.
Ngũ quan nữ tử đứng thẳng cách hắn một cây cầu đều có chút co giật, cô cũng không phát ra được bất kỳ thanh âm đáp lại nào.
- Ngươi không dám.
Đinh Ninh chậm rãi ngẩng đầu lên.
Hắn đứng ở đầu xe, bản thân có vẻ cao lớn hơn người nữ tử này, hơn nữa khi hắn ngẩng đầu như vậy, tất cả mọi người cảm giác được một loại uy nghiêm trang trọng tỏa ra từ trên người hắn.
- Bằng không ngươi sẽ không thất thố như vậy khi nhìn thấy Kiếm lệnh, sau đó nhanh chóng xông ra gặp ta như thế này.
Đinh Ninh nhìn thẳng đôi mắt của nữ tử này, thong thả mà bình tĩnh nói tiếp:
- Sư tỷ, ngươi còn nhát gan như vậy, cho tới bây giờ cũng chưa từng thay đổi. Nhưng ngươi còn có tư cách để ta gọi ngươi là sư tỷ sao?
Khi thanh âm như vậy của hắn truyền ra, bốn phía lại vang lên một mảnh thanh âm hít khí lạnh.
Loại khiếp sợ này vẫn xuất phát từ thân phận của Đinh Ninh
Nếu hắn thật sự là Vương Kinh Mộng năm đó, vậy người cung phụng thần bí ẩn nấp ở Trứu gia dĩ nhiên là sư tỷ của Vương Kinh Mộng?
Tất cả mọi người đều biết năm đó Vương Kinh Mộng sau khi tiến vào Thất Cảnh, liền trở thành lãnh tụ trên thực tế của Ba Sơn Kiếm Tràng, nhưng sư thừa cụ thể của hắn lại hầu như không có bất kỳ ghi chép nào.
Bên ngoài rất ít người biết lúc hắn bắt đầu tu hành là bái ở môn hạ của danh sư Ba Sơn Kiếm Tràng nào, hoặc hắn đạt được một ít truyền thừa của vương triều Đại U ngày xưa, cho nên lúc tiến vào Ba Sơn Kiếm Tràng đã có được công pháp cùng kiến thức đáng sợ.
- Thật sự là ngươi.
Nữ tử trong nháy mắt thất thần, đôi mắt của cô co rút rồi nở to ra như hoa nở hoa tàn, lại lặp lại những lời này một lần nữa.
Đinh Ninh ngẩng đầu lên cao hơn một chút.
Ánh mắt hắn phóng thẳng tới bầu trời.
Mạt Hoa Tàn kiếm vốn một mực treo ở bên hông hắn, nhưng hiện tại hắn đưa tay cầm thanh kiếm này, thi triển ra một kiếm lên trên bầu trời.
Trên bầu trời xuất hiện một đạo kiếm khí, giống như là một luồng hỏa diễm màu xanh.
Luồng hỏa diễm màu xanh này giống như là sinh linh có được sinh mệnh, co rút bất định ở trên bầu trời.
Sau đó Đinh Ninh lại thi triển một kiếm.
Chỗ cao hơn trên bầu trời có một vầng trăng sáng trắng noãn.
Trăng sáng dần dần chuyển qua góc khuất, nhưng có một loại kiếm ý huyền ảo lại bắt đầu quanh quẩn ở trong thiên địa này, tựa như có sát ý sẽ hàng lâm trên thân thể mỗi người bất cứ khi nào.
Tiếp theo Đinh Ninh tiếp tục thi triển ra kiếm thứ ba.
Rất nhiều kiếm quang giống như tơ tằm bay múa vây quanh Đinh Ninh, hội tụ thành hình, tựa như một khối cối xay.
Chỉ có Lý Hiểu Nguyệt lúc này mới hoàn toàn hiểu được ý bao hàm bên trong ba kiếm của Đinh Ninh.
Kiếm thứ nhất trên là "Bích Lạc Hoang Hỏa", là tuyệt học của sư tôn cô và Vương Kinh Mộng. Cô không thể nào lĩnh ngộ, nhưng Vương Kinh Mộng lại làm được.
Kiếm thứ hai là "Âm Tình Viên Khuyết", là một trong những chiêu kiếm khó thi triển nhất của nàng.
Kiếm thứ ba là "Ma Thạch Kiếm", là chiêu kiếm độc đáo riêng biệt của Vương Kinh Mộng.
Trên đời này không có bất kỳ bằng chứng nào có thể mạnh mẽ hơn thế.
Cô cũng không dám hoài nghi thân phận của người đối diện này nữa, mặc dù ngoại hình bên ngoài đã hoàn toàn thay đổi, nhưng cô xác định Đinh Ninh chính là người nọ.
Nhưng cũng đúng lúc này, Đinh Ninh thu kiếm.
Ngón tay hắn khẽ nhúc nhích, tuy không thực sự xuất kiếm, thế nhưng lại mô phỏng ra hai đạo kiếm ý mờ nhạt.
Hai đạo kiếm ý này triệt để đánh tan phòng tuyến tâm lý của cô, làm cho khí lực trên người cô tự như bắt đầu xói mòn.
Hai đạo kiếm ý này là chiêu kiếm hai bên sử dụng khi cô và Vương Kinh Mộng giao thủ lần cuối cùng, hơn nữa một đạo kiếm ý trong đó càng lưu lại thương thế vô cùng ác độc trong thân thể cô, làm cho cô nhất định phải dựa vào nguyên khí của Mãng Lân sơn thì mới có thể duy trì được mạng sống.
Một kiếm này đã thành lao tù, nhốt cô ở đất Sở này nhiều năm.
Cho dù còn có người trên đời này có thể học được kiếm ý của cô và Vương Kinh Mộng, nhưng không có bất cứ kẻ nào có khả năng chỉ dùng kiếm ý tinh diệu như vậy liền mô phỏng ra tình cảnh lúc hai người giao thủ lần cuối cùng năm xưa
Vì vậy cô hiểu đây là sự thật.
Người đã chết kia đã "sống" lại, thay đổi một bộ mặt vô cùng chân thật xuất hiện ở trước mặt cô.
Cơ thể cô phát run lên
- Ngươi chính vì quá nhát gan, cho nên năm đó vừa bị uy hiếp đã đứng về phía Trịnh Tụ, phản bội toàn bộ Ba Sơn Kiếm Tràng, bán rẻ rất nhiều bí mật cho người.
- Ấn kiếm quỳ xuống, ngươi tuy không còn là sư tỷ của ta nữa, nhưng ta có thể tha thứ cho ngươi.
Đinh Ninh cúi đầu, thanh âm cũng lạnh lùng một chút,
- Chắc hẳn ngươi cũng hiểu rõ, đây là quy củ của Ba Sơn Kiếm Tràng.
Ở Ba Sơn Kiếm Tràng, ấn kiếm quỳ xuống liền tỏ vẻ thần phục, biểu thị thanh kiếm cùng tên của Tu hành giả này là đối tượng mà hắn thần phục, sau này không còn ngang hàng, hơn nữa sẽ tiếp nhận cấm chế, biến thành người hầu trung thành không cách nào phản bội.
Khi thanh âm lạnh lùng của Đinh Ninh vang lên, hai đầu gối của Lý Hiểu Nguyệt đã nhũn ra, cô biết quy củ của Ba Sơn Kiếm Tràng năm đó, nhưng ở Ba Sơn Kiếm Tràng năm đó thật sự gần như không có một ai có thể tiếp nhận sự khuất nhục như vậy.
- Dựa theo quy củ của Ba Sơn Kiếm Tràng, tiếp nhận tha thứ thì ta có thể tiêu trừ bệnh ẩn trong vết thương do kiếm gây ra trên người ngươi. Bởi vì ta có được Tục Thiên Thần Quyết của Mân Sơn Kiếm Tông.
Đinh Ninh mặt không chút thay đổi nhìn cô, nói tiếp một câu này.
Phịch một tiếng.
Lý Hiểu Nguyệt quỳ xuống.
Một chùm bụi mù bốc lên từ chỗ đầu gối của cô tiếp xúc với mặt đất.
Thứ tiếp xúc trực tiếp với mặt đất kế tiếp là cơ thể của cô.
Cô gần như nằm rạp xuống, cái trán ma sát mặt đất, ai cũng không thể biết được cảm xúc của cô lúc này rốt cuộc phức tạp cỡ nào, nhưng nhìn ra được cô thậm chí còn đang bắt đầu khóc.
Không ai cảm thấy lố bịch, không có nhiều người cảm thấy khinh miệt và buồn cười.
Nhìn bóng dáng Đinh Ninh đứng trong ánh mặt trời, nhìn Tu hành giả cường đại quỳ gối trước người hắn, cho nên mọi người đều bắt đầu hiểu được, sở dĩ Đinh Ninh muốn làm như vậy là bởi vì đây là một nghi thức thần thánh.
Tái hiện quy củ Ba Sơn Kiếm Tràng.
Đây là nghi thức tuyên bố với cả thiên hạ rằng hắn và Ba Sơn Kiếm Tràng trở về.
Từ bây giờ sẽ không còn ai nghi ngờ danh tính của mình.
Đây chính là nguyên nhân thực sự khiến hắn không giết Lý Hiểu Nguyệt này, mà để cho Tu hành giả cường đại phản bội Ba Sơn Kiếm Tràng quỳ lạy trước mặt hắn, tiếp nhận tha thứ chân chính của hắn.
Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh lại.
Rất nhiều Tu hành giả nhìn bóng dáng Đinh Ninh, biết đây không phải là thời khắc hắn cường đại nhất, phong quang cùng làm người ta rung động nhất, nhưng cho dù như thế, trong lòng rất nhiều người đã sinh ra ý niệm như vậy.
Khí độ và phong thái như thế... Trách không được năm đó có nhiều Tu hành giả liều lĩnh đi theo như vậy.
Trong xe ngựa âm u, hô hấp của Trứu Trầm Vân trở nên bình thuận lên, y không còn khẩn trương như lúc trước, nhưng quần áo toàn thân lại bị mồ hôi thấm ướt đẫm.(bình thuận: bình tĩnh và thông thuận)
Cuối cùng y đã hiểu tại sao Công Dương gia đã thể hiện thái độ nhượng bộ ngay từ đầu.
Đẳng cấp của đối phương chênh lệch thật sự quá xa so với những quý tộc như mình, hoàn toàn không ở cùng một cấp độ.
Có một chiếc xe ngựa nhanh chóng rời đi trước khi Lý Hiểu Nguyệt đứng dậy
Rất nhiều người đều không nói ra, nhưng vẫn biết đó là xe ngựa của Hạ gia.
Lực lượng phản đối của Trứu gia đã được giải quyết bằng cách không đánh mà thắng như thế, Hạ gia là tồn tại duy nhất còn lại, vậy người phản đối đứng sau bọn họ là ai? Thái độ lúc này sẽ như thế nào?
Đinh Ninh cũng không nóng lòng.
Hắn dừng lại ở Trứu trang chính là vì chờ hồi âm từ Hạ gia.